Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 605 Bàn chuyện kết thân 1

Chương 605 Bàn chuyện kết thân 1Chương 605 Bàn chuyện kết thân 1
"Chị Lâm? Chị Lâm, không ngờ có thể gặp chị." Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ phía sau Lâm Y Y. Bởi vì đám người Lâm Y Y tụ lại ở cửa chính hợp tác xã, lại là ngoài phòng gác cửa, cho nên có người đi vào, bọn họ vẫn rất nổi bật.
Lâm Y Y quay đầu lại: "Tiểu Trịnh?"
Tiểu Trịnh là bà con xa nhà xã trưởng Trình, cô gái trước đó tiếp nhận chức phụ tá xã trưởng của Lâm Y Y.
Tiểu Trịnh nhìn thấy Lâm Y Y cũng có mấy phần vui vẻ: "Đã lâu không gặp chị Lâm, gần đây khỏe không?”
Lâm Y Y: "Cũng không tệ lắm, hai năm nay chị đều ở trong bộ đội, cuối năm ngoái về ăn tết, trước tết Nguyên Tiêu thì phải trở vê, em thì sao? Thế nào? Có em bé chưa?" Lâm Y Y nhớ kỹ khi Tiểu Trịnh vừa vào hợp tác xã, đã có đối tượng đang bàn chuyện kết hôn.
Nói đến đây, nụ cười trên mặt Tiểu Trịnh phai nhạt chút, giọng nói của cô ấy cũng hơi không được tự nhiên: “Chia tay.'
Lâm Y Y sững sờ, lập tức nói: "Chia tay là để gặp được người tốt hơn. Đúng rồi, em cũng tới xem phim ư?”
Trên mặt Tiểu Trịnh lại lần nữa nở nụ cười: "Còn không phải sao, rất lâu không xem phim, dù sao ở trên trấn, cũng thuận tiện, nên đến xem." Nhà Tiểu Trịnh ngay ở trên trấn, cho nên đối với cô ấy mà nói, tới đây xem phim đúng là thuận tiện.
"Trợ lý Lâm cũng ở đây ư?" Giọng mẹ Trịnh cũng truyên đến, bà ta cầm một túi hạt dưa tới. Loại thời điểm này, người bên ngoài vụng trộm bán hạt dưa không ít, có điều tình huống đặc thù, trông coi đầu cơ trục lợi cũng sẽ không tới bắt người. Mẹ Trịnh đương nhiên biết Lâm Y Y, mẹ Trịnh làm ở nhà ăn hợp tác xã mấy năm, trước đó Lâm Y Y là trợ lý xã trưởng, lúc ăn cơm ở nhà ăn thì quen biết mẹ Trịnh.
Lâm Y Y: "Thím Trịnh cũng đến ạ?"
Mẹ Trịnh: "Còn không phải sao, khó được sang đây xem một bộ phim."
Tiểu Thập Nhất: "Nhất Nhất, lau lau... Lau lau..." Cậu vốn đang ăn hạt dưa với đám Lâm Ngũ Quân, đột nhiên đi đến bên cạnh Lâm Y Y, ngẩng cái đầu nhỏ.
Lâm Y Y lấy khăn từ túi nhỏ của cậu, sau đó lau miệng cho cậu.
Lâm Tứ Quân đi tới: "Nhóc con cố ý, miệng vẫn sạch sẽ lau cái gì?"
Tiểu Thập Nhất: "Lau lau." Nói xong còn cười ha ha.'Nhất Nhất lau lau..."
Lâm Y Y: "Nhóc con già mồm."
Lâm Tứ Quân thô lỗ vỗ đầu Tiểu Thập Nhất một cái: "Nhóc con già mồm."
Mẹ Trịnh: "Trợ lý Lâm, đây là con của cháu sao? Đứa nhỏ này thật là đáng yêu." Lâm Y Y: "Đây là con trai cháu, năm nay bốn tuổi, coi như được 29 tháng... Thập Nhất, chào bà, hỏi thăm bà đi."
Tiểu Thập Nhất: "Cháu chào bà."
Mẹ Trịnh: "A, chào cháu chào cháu." Nói rồi, đổ hạt dưa cho Tiểu Thập Nhất.'Bé ngoan, ăn hạt dưa.”
Tiểu Thập Nhất: "Cháu có hạt dưa."
Mẹ Trịnh: "Vậy cũng ăn một chút hạt dưa của bà." Nắm một nắm nhét vào tay Tiểu Thập Nhất, sau đó lại nhìn về phía Lâm Tứ Quân."Cậu bé, cháu cũng lấy một nắm đi."
Lâm Tứ Quân: "Cảm ơn thím, cháu không lấy đâu."
Mẹ Trịnh nhìn Lâm Tứ Quân, nhìn một lần từ đầu tới đuôi, ánh mắt kia, ngay cả Lâm Tứ Quân vốn tùy tiện cũng cảm thấy có chút kỳ quái, cậu rụt cổ một cái, lui ra phía sau mấy bước.
Mẹ Trịnh cười cười: “Trợ lý Lâm, đây là?”
Thấy mẹ Trịnh hỏi Lâm Tứ Quân, Lâm Y Y hơi nghi hoặc: "Đây là em trai cháu, năm nay 17 tuổi, năm nhất trung học cơ sở."
Mẹ Trịnh nghe được tuổi tác, có chút bất ngờ: "Mới 17 tuổi ư?"
Lâm Y Y: "Vâng, lúc em ấy bắt đầu đi học là thời kì đói kém, trường học trong đại đội đều đóng cửa, cho nên đi học chậm."
Mẹ Trịnh: "Vậy 17 tuổi cũng nên tìm thân đi?"
Lâm Y Y: “Đúng là nên làm, cũng đang tìm người ạ.'
Mẹ Trịnh: "Cháu muốn tìm người như thế nào? Thím trùng hợp biết cô gái cũng muốn làm mai, không biết có phù hợp hay không?"
Lâm Y Y nghĩ nghĩ, mẹ Trịnh là người trấn trên, đúng là biết nhiều cô gái, cô nói thẳng: "Trong nhà nhân khẩu đơn giản, không có loại thân thích gây cản trở hoặc thích làm tiền, cô gái phải hiểu chuyện một chút, đừng tính trẻ con. Trong nhà cháu mấy đứa em đã phân gia, Tứ Quân có một căn nhà nhỏ gạch xanh. Có điêu em ấy bây giờ còn đang đi học, sau khi kết hôn nhất định cũng muốn tiếp tục đi học, đến khi tốt nghiệp trung học, còn phải bốn năm năm, cũng không biết cô bé có nguyện ý hay không, bởi vì trong mấy năm em ấy đi học sẽ không thể nuôi sống gia đình." Đương nhiên, tiền tiết kiệm của Tứ Quân đủ nuôi sống gia đình bốn năm năm này, chỉ là Lâm Y Y không muốn nói quá rõ ràng.
Mẹ Trịnh nghe xong: "Dựa theo trợ lý Lâm nói, em trai cháu muốn tìm người làm việc cần cù, có thể làm việc, còn có thể nuôi sống gia đình. Hoặc là, tìm đồng chí nữ là công nhân, có tiền lương, như vậy cũng có thể nuôi sống gia đình."
Lâm Y Y nói: "Kỳ thật, chủ yếu vẫn là em trai cháu thích, loại chuyện kết hôn, không chỉ có hai đứa bé đều phải thích, hai gia đình cũng phải phù hợp, nóng vội không được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận