Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 324 Hỏi bác sĩ

Chương 324 Hỏi bác sĩChương 324 Hỏi bác sĩ
Nói đến đây, con gái có thể chống nửa bầu trời, cũng chỉ là nói mà thôi, ngay lúc này, trong lòng rất nhiều người, vẫn mang theo thái độ với phụ nữ. Nếu hôm nay Lâm Y Y là nam, xã trưởng Trình chắc chắn sẽ tin vào việc Lâm Y Y đi thị đại học. Dù sao lúc ấy khi nói chuyện phiếm, ngay cả đại học bọn họ cũng nhắc đến, nhưng xã trưởng Trình không có bảo Lâm Y Y đi thi đại học.
Lâm Y Y nói: "Em không muốn đi thi đại học."
Tiêu Vũ nhìn cô, giữa nét mặt rất là khó hiểu.
Lâm Y Y nói: "Đi thi đại học còn phải đi ba bốn năm, chỗ chúng ta chính là thị trấn, không có đại học, cho nên em muốn đến trường đại học gần nhất cũng ở trong thành phố, ngồi xe đã muốn hơn ba tiếng, ba bốn năm em đều ở bên ngoài, tuy rằng ngày nghỉ có thể trở về, nhưng bình thường không ở đây, anh sẽ không nhờ em sao?"
Tiêu Vũ: "... Anh sẽ đi thăm em, không cần bởi vì anh mà chậm trễ em" Tuy rằng sẽ nhớ, nhưng anh không muốn cô bởi vì anh mà bị chậm trễ.
Lâm Y Y lắc đầu: "Sao sẽ chậm trễ chứ? Em đã học đến cấp ba, nơi mười dặm tám thôn như chỗ chúng ta, con gái giống em đi học đến cấp ba rất ít nhỉ? Hơn nữa... Em còn muốn sinh cục cưng cho anh mà."
Lời này... Tiêu Vũ nhịn không được đỏ lỗ tai, tà ác và chính nghĩa đang chiến đấu trong đầu.
Lâm Y Y nhìn anh, nhịn không được nở nụ cười: "Sang năm em đã 18, tốt nghiệp cấp ba chuẩn bị sinh cục cưng, nếu anh để em đi học đại học, vậy còn phải qua thêm ba bốn năm, vả lại thêm cấp ba chẳng khác nào phải qua năm sáu năm nữa, đến lúc đó em 22,23, anh đã sắp 30, trai gái người ta 30 thành đàn, anh còn không có con, anh không muốn làm cha hả?”
Tiêu Vũ không nói gì, anh đương nhiên muốn.
Lâm Y Y lại nói: "Hơn nữa, đứa nhỏ cũng không phải nói sinh là có thể sinh, chờ em tốt nghiệp đại học, lỡ như trước hai năm không mang thai được, vậy anh đã hơn 30."
Tiêu Vũ trâm giọng nói: "Đừng hoài nghi anh." Sao đàn ông có thể bị nghi ngờ loại chuyện này.
Lâm Y Y: "Cho nên em không đi học đại học, anh đừng lo lắng, em sẽ không hối hận. Em biết bản thân em đang làm cái gì, cũng biết mình muốn cái gì, chẳng lẽ anh không hiểu em sao?"
Tiêu Vũ nhìn cô, đúng vậy, anh hiểu cô, cô nói chuyện nũng nịu, rất dịu dàng, nhưng thật ra cô rất có chủ kiến, rất có suy nghĩ của chính mình, khác với phụ nữ thời nay thích ỷ lại vào đàn ông. Tuy vậy, cô lại có một mặt thùy mị của con gái, toàn thân cô đều mềm, khi ôm cô, anh đều hận không thể bóp nát cô, nhưng lại sợ bóp nát cô. Cô sẽ làm nũng, sẽ quyến rũ người, quyến rũ xong cái gì anh cũng nghĩ đến cô.
Tiêu Vũ cảm thấy, anh cần thời gian ngẫm lại. Buổi tối khi ngủ, Tiêu Vũ không yên lòng, Lâm Y Y lăn vào trong lòng anh, anh cũng không có nhiệm vụ cần cô thực hiện một tuần một lần, Lâm Y Y nghĩ thầm, không xong, chẳng lẽ bị kích thích lớn. Cô có chút ý xấu sờ lung tung trên người anh, vuốt xuống phía dưới, Tiêu Vũ bắt lấy cái tay không đàng hoàng của cô: "Đừng lộn xộn, hôm nay có hơi mệt."
Lâm YY:
Ngày hôm sau
Tiêu Vũ ăn xong bữa sáng rồi đi làm, Lâm Y Y còn chưa ăn sáng, cô luyện yoga trong chốc lát lại ăn cơm.
Tiêu Vũ tới cục công an, đợi khi thời gian gần đến thì đi ra ngoài một chuyến, đánh tiếng dặn dò Trương Minh, phải một tiếng nữa mới trở vê.
Tiêu Vũ đi đâu? Đi bệnh viện.
Bác sĩ nhìn công an trước mắt, thấy trên mặt anh rất bình tĩnh, nhưng từ trên chỉ tiết nhỏ nhìn ra được anh rất khẩn trương. Bác sĩ mỉm cười nói: "Đồng chí công an không cần khẩn trương, anh muốn nghe chuyện về con cái sao?"
Tiêu Vũ gật gật đầu: "Là như vầy, tôi nghe nói, con nhỏ không phải muốn là có thể có, có lẽ hai ba năm cũng không có, là như vậy sao?"
Bác sĩ nói: "Quả thật là như vậy, nhưng dưới tình huống bình thường, loại khả năng này không cao, nhưng cũng không phải nói không có khả năng. Anh hoặc là bạn anh muốn hỏi, do trên thân thể có vấn đề gì sao? Là kết hôn hai ba năm, vẫn không có con à?”"
Tiêu Vũ vội vàng nói: "Không có không có... À ừ... Là như vầy, vợ tôi còn nhỏ, chúng tôi tạm thời không định có con, nghĩ hai năm nữa, chờ em ấy 20 tuổi lại có con, nhưng em ấy nói, cho dù khi đó dự định có, cũng có thể không mang thai nhanh như vậy."
Bác sĩ nghe vậy, vô cùng hài lòng gật đầu với Tiêu Vũ: "Hai người lo lắng thật sự đúng, con gái còn nhỏ quả thật không thể có con, không tốt cho đứa nhỏ, với cơ thể của mẹ cũng không tốt, 20 tuổi có con là tốt nhất, cơ bản thì cơ thể của người mẹ đã phát dục hoàn thiện. Nhưng vợ anh nói cũng có lý, chuyện con cái, đến lúc đó quả thật không thể sốt ruột, tuy nhiên, nếu thân thể của người mẹ khỏe mạnh, tình trạng thân thể của người cha không tốt, cũng sẽ ảnh hưởng đến cơ thể mẹ mang thai, có vài người đàn ông... Về sinh con đẻ cái có thể có chút khó khăn."
Tiêu Vũ nói: "Tình trạng thân thể tôi rất tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận