Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 168 Chia nha 2

Chuong 168 Chia nha 2Chuong 168 Chia nha 2
Người như Te Cần Thái, bà nội Tiêu thật sự thấy rõ, nói khó nghe một chút, tương lai bọn ho sinh bệnh, có tốt xấu gì còn phải dựa vào nhà thằng hai, cho nên lúc này, bà sẽ giữ tỉnh táo.
Tần Hương Cúc nói: "Theo lời mẹ."
Tiêu Võ: "Bà nội, mẹ, mọi người đi theo chúng con đi, con là con trai cả, sau này chắc chắn chăm sóc mọi người về già."
Tần Hương Cúc: "Đã ở riêng, tất cả mọi người tự lo liệu việc nhà mình, còn muốn chúng ta đi theo sống chung, vợ con sẽ không được quản nhà cửa, nó nguyện ý sao?"
Tiêu Võ: “Con...
Tiêu Vũ: "Cứ theo lời bà nội và mẹ, sau này hãy nói đến vấn đề chăm sóc người già."
Bà nội Tiêu: 'Mùa màng bây giờ, ông bà cũng không trông cậy vào các con chăm sóc, đợi mùa màng ổn rồi, thì hàng năm các con cho ông bà 100 cân lương thực, 10 đồng tiền phí dưỡng già là được.'
Tiêu Vũ: "Phí dưỡng già và lương thực dưỡng già sau này trực tiếp phân chia từ trong đại đội."
Những lời Tiêu Vũ nói thật ác, tránh cho có người kéo dài phí dưỡng già và lương thực.
Bà nội nói: "Đúng đúng đúng, ý kiến này hay." Thật ra, nhà thằng cả ngốc quá, sau khi ở riêng, bọn họ được cái gì? Trước khi ở riêng, hai cháu trai mỗi tháng nộp lên 20 đồng.
Mặc dù, Tề Cần Thái cũng biết ở riêng không tốt nhưng không chia nhà thì sẽ ly hôn, chị ta cũng không còn cách nào.
Dựa theo cách chia như vậy, nhà họ Tiêu mời đại đội trưởng, bí thư, anh cả của ông nội Tiêu, cũng chính là ông nội cả mà Tân Hương Cúc giới thiệu Lâm YY nhận thức hồi kết hôn.
Nói thật, lúc những người này bị mời đến còn rất choáng váng, ai biết sau này nhà họ Tiêu sẽ ở riêng đâu? Nhưng là việc riêng của người ta, bọn họ cũng không có tư cách quản.
Chia nhà xong đã sắp bảy giờ. Tiêu Vũ nói với Lâm Y Y: "Em còn chưa ăn cơm, chúng ta trở về nhé?"
Lâm Y Y gật đầu: "Trở về đi, hôm nay Đại Quân bọn họ đến thăm em, còn xách theo 30 cân lương thực về nè, em chuẩn bị cho anh ăn, đúng lúc ăn được rồi."
Tiêu Vũ: "Ừ, đám Đại Quân có tâm."
Lâm Đại Quân kiêu ngạo nói: "Đây là lương thực chúng em lên núi lấy, là bác sĩ Lâm dạy bọn em."
"Anh hai... Vợ chông Tiêu Tân lại đây,Anh hai, chúng em tin tưởng anh, anh có thể giúp chúng em đi mua chút lương thực không? Đây là tiền chúng em được chia, tổng cộng 80 đồng."
Tiêu vũ: "Được." Thu tiền xong,'Ngày mai em tới lấy lương thực hay là sao?" Tiêu Tân: "Trước để ở bên anh đi, hôm nào lại đến." Chut chuyện ấy anh ta vẫn tin tưởng vào anh hai.
Tiêu Cũ gật đầu: "Ừ”"
Bên nhà anh cả, Tiêu Võ cũng muốn cầm tiên đi mua lương thực, nhưng Tề Cần Thái không chịu, Te Cần Thái cảm thấy, lương thực trong nhà đều quy về cho bọn họ ăn, ve phần hai đứa con, đến lúc đó chạy đến bên mấy người già đó, chị ta cũng không tin bọn họ mặc kệ đứa nhỏ, Tê Cần Thái tràn ngập tính toán.
Tần Hương Cúc cũng lấy tiền đến, tổng cộng 100 đồng, bọn họ bốn người được chia 160 đồng, bà lấy ra 60 đồng tiền, đề phòng cần dùng cho nơi khác, cho nên đưa 100 đồng cho bọn Tiêu Vũ mua lương thực.
Cửa nhà anh cả đóng lại, Tê Cần Thái dán lỗ tai ở cửa nghe, chị ta biết ngay mấy người già sẽ mua lương thực mà.
Tiêu Vũ nói chuyện với bọn họ một lúc, sau đó dẫn Lâm Y Y và các em trai nhà họ Lâm rời đi.
Tiêu Vũ lái xe đạp chở Lâm Y Y và Lâm Ngũ Đệ, các em trai nhà họ Lâm chạy phía sau, vừa mới bắt đầu, các em trai nhà họ Lâm còn theo kịp, nhưng chẳng được bao lâu, bọn họ đã rớt lại.
Lâm Y Y hô to: "Đại Quân, Tam Quân, Tứ Quân, các em từ từ đến, chị trở ve sớm một chút, trước làm cơm chiều cho các em, cho các em ăn ngon."
Các em trai nhà họ Lâm lớn tiếng đáp: "Dạ."
Tiêu Vũ: “Anh cũng đói bụng."
Lâm Y Y nói: "Vậy anh nhanh lên, về nhà cũng làm cho anh."
Tiêu Vũ: "Được."
Lâm Y Y ngồi ở phía sau, ôm eo Tiêu Vũ: "Sau này nửa tháng lương của chúng ta đưa xuống nông thôn đi, người già trong nhà chắc chắn cũng khó khăn, chúng ta về nhiều lần, trong lòng bọn họ sẽ tốt hơn chút. Lúc trở về, đem chút đồ ăn ngon cho bọn họ."
Tiêu Vũ: “Được.
Buổi tối thật sự quá muộn rồi, nấu cơm nấu ăn vân vân cũng không còn kịp, cho nên Lâm Y Y làm mì kiểu miền Bắc, lấy thêm canh sườn khoai môn ra, lại bỏ thêm củ từ cải trắng, đợi khi anh em nhà họ Lâm đến, mong không được mỗi ngày như vậy nữa.
Ngày hôm sau, sau giờ cơm trưa, lẽ ra, các em trai nhà họ Lâm trở về nông thôn, nhưng vì ở riêng nên tâm trạng Lâm Y Y tốt, lại bởi vì bọn họ xách đến đây hơn 30 cân củ từ, vì thế cho bọn họ ở lâu mấy ngày, ba đứa nhỏ tới thị trấn nhưng ở thị trấn không có chỗ nào chơi vui, Lâm Y Y cho bọn họ một đồng, bảo bọn họ tự mình đi chơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận