Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 95 Giặt quân áo

Chương 95 Giặt quân áoChương 95 Giặt quân áo
Đợi sau khi Lâm Y Y rửa mặt gần xong, Tiêu Vũ đã trở lại. Sáng tháng chín chạy rất dễ dàng ra mồ hôi, huống chi người như Tiêu Vũ còn chạy thật. Áo thun quân đội màu xanh trên người anh đều là mồ hôi, nhìn thấy Lâm Y Y, anh sửng sốt, lập tức nói: "Day rồi?"
Lâm Y Y: "Ừm”"
Tiêu Vũ: "Anh đi tắm rửa một cái, đợi lát nữa lại đi thị trấn."
Lâm Y Y: “Được.”
Te Cẩn Thái luôn lắng tai nghe động tĩnh của bọn họ, nghe thấy bọn họ muốn di thị trấn, trong lòng chị ta lại tức, suốt ngày đến thị trấn, đây là có tiền không chỗ tiêu sao? Kẻ tiêu tiền như rác. Nếu số tiền đó thuộc của chung thật tốt biết bao.
Rất nhanh, người nhà họ Tiêu đều tới nhà chính chuẩn bị ăn cơm.
Đêm qua không có đồ ăn thừa, bữa ăn sáng hôm nay là cháo khoai lang, nửa bát khoai lang, một bát canh lớn. Nhìn thấy mấy món này, Tề Cần Thái thầm nghĩ, nếu hôm qua không có tiệc cưới, nhiều đồ ăn như vậy để cho bọn họ thì thật là tốt biết bao. Nghĩ như vậy, Tê Cẩn Thái hỏi: "Đại Nha, đợi lát nữa em đi giặt quân áo được không?”
Trên bàn cơm không hề có phản ứng nào, Lâm Y Y bình tĩnh ăn cháo khoai lang.
Vẻ mặt Tề Cần Thái trâm xuống, đây là mới vào cửa thôi đã cho mình nhìn sắc mặt à?
Te Cần Thái nói tiếp: "Dai Nha, không phải chị nói em, dù sao em cũng là người 15 tuổi, sao có thể để người ta hỏi em mà em không đáp lại chứ? Người không biết còn tưởng rằng gia giáo không tốt, hay là nói người chị dâu này không được em để vào mắt?"
Lâm Y Y trừng mắt nhìn: "Chị dâu cả gọi em?"
Te Cẩn Thái: "Đại Nha, ý em là sao đây hả? Em làm bộ không nghe?"
Lâm Y Y lộ ra vẻ mặt đau buồn: "Thực xin lỗi chị dâu cả, em nghe thấy chị dâu cả gọi em Đại Nha, đột nhiên nhớ tới mẹ em, thanh âm của chị dâu cả thật giống mẹ em, khi mẹ em gọi em Đại Nha cũng là giọng như chị dâu cả vậy, mẹ em nói, em là con gái bảo bối duy nhất của bà, là Đại Nha Đầu bảo bối của bà, còn nói sau này có em gái, gọi là Nhị Nha Đầu, làm sao nghĩ đến..."
Lâm Y Y lau đôi mắt một phen, làm bộ chùi nước mắt, cuối cùng thật sự có nước mắt hay không, cô mới không quan tâm.
Te Cần Thái: "...' Đáng chết, nói giọng của chị ta giống một người đã chết, đây là cái gì ý gì?
Lương thị yên lặng ăn cơm, chỉ là khóe miệng nhếch lên, như đang cười nhưng không ai phát hiện.
Te Cần Thái còn muốn nói gì đó, Tân Hương Cúc nói: "Được rồi, im lặng ăn cơm, ăn cơm còn không bịt được miệng của các con sao?"
Te Cần Thái căm giận ăn cháo khoai lang trong bát. Tề Cần Thái hỏi cô có muốn đi giặt quần áo không làm gì? Chẳng lẽ muốn cô giặt giúp quần áo?
Nghĩ đến đây, Lâm Y Y nói với Tiêu Vũ: "Anh Vũ, bác sĩ Lâm nói thân thể em còn chưa điều dưỡng khỏe, không thể dính quá nhiều nước lạnh, phải chờ đến rằm mới được, đợi lát nữa, anh có thể đi giặt quần áo cùng em không? Em giặt cái nhỏ, anh giặt cái to."
Không đợi Tiêu Vũ trả lời, Tân Hương Cúc nói: "Bay đặt, sao mẹ cho các con đi giặt được." Trái lại bà không nghĩ nhiều, dù sao việc Lâm Y Y ngã tụ máu bầm tất cả mọi người đều biết, cho nên Lâm Y Y nói thân thể không tốt, bà vẫn tin tưởng. Chẳng qua sao bà có thể để con trai đi giặt quần áo cho nên tự mình nhận lấy.
Lâm Y Y lập tức nói: "Thế không nên không nên, mẹ là trưởng bối, không có trưởng bối nào giặt quần áo cho van bối, nếu vậy là con bất hiếu."
Tiêu Vũ: "Nhất Nhất nói rất đúng, con ở trong bộ đội con cũng tự giặt quần áo của mình, không sao cả."
Lâm Y Y: "Vậy anh Vũ cũng giặt giúp quần áo của mẹ đi, anh hiếu thảo một chút với mẹ."
Tần Hương Cúc cười nói: 'Cũng đừng vậy, các con giặt của các con đi, mẹ chỉ có hai bộ quân áo, tự mình chà một lát là được."
Người nhà họ Tiêu là quân áo của ai người đó, không giống một số người, quần áo đều vứt cho con gái giặt, nhưng người nhà họ Tiêu cũng không có con gái để giặt quần áo, bảo Te Cần Thái hay là Lương thị đi giặt cũng không thích hợp, dù sao còn có quần áo của đàn ông nữa, phải kiêng dè, cho nên nhà mình tự giặt quân áo của nhà mình là thích hợp nhất.
Ăn xong cơm, Lâm Y Y bưng chậu chuẩn bị đi giặt quần áo, Tiêu Vũ giành lấy chậu rửa mặt nói: "Đi thôi, thân thể em không tốt, để anh làm."
Tề Cần Thái nhìn thấy, hừ một tiếng, chị ta phát hiện, thím hai này còn lợi hại hơn vợ chú ba.
Nghĩ đến cô nói giọng mình giống mẹ cô, chị ta tức, giọng nói giống một người chết không phải xui xẻo sao?
Lương thị thấy mặt Te Cần Thái khó chịu, trong lòng rất vui vẻ. Phải biết nửa năm đầu cô ta gả đến nhà họ Tiêu vừa qua năm mới, lúc đó thời tiết còn rất lạnh, Te Cần Thái lấy cớ trông con bận rộn cho nên nhờ cô ta giúp giặt chút quần áo, nói là dỗ con xong lập tức sẽ ra, kết quả thì sao? Đợi cô ta giặt xong quần áo của nhà bác cả cũng không thấy Tề Cần Thái đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận