Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 578 Gap lai 2

Chuong 578 Gap lai 2Chuong 578 Gap lai 2
Lâm Y Y nhiệt tình nói: "Thì ra đúng là Nhị Quân, đã qua nhiều năm như vậy, chị rất sợ nhận sai, nhìn thấy Nhị Quân em cao lớn, trưởng thành rồi, chị thật sự vui vẻ, chị còn sợ sau khi em rời đi để em làm con thừa tự, nhà họ Trương đối xử không tốt với em, nhưng bây giờ xem ra, nhà họ Trương đối với em tốt lắm, nếu không thì cũng sẽ không cho em học cao trung, nhà họ Trương đối tốt với em, chị an tâm."
Trương Hiếu Quân: "... Bây giờ cho dù cậu ta muốn nói nhà họ Trương đối xử với cậu ta không tốt cũng không được, chị cậu ta nói phá hư cả rồi.
Lâm Y Y lại tiếp tục nói: "Đây là vợ em à lớn lên thật xinh đẹp, vừa nhìn là biết cô gái tốt."
Phương Phương: "Chào chị cả." Người chị cả này cũng không giống như trong tưởng tượng của cô ta. Vốn tưởng con gái ở nông thôn nhưng thấy thế nào cũng giống con gái trong thành phố hơn cả cô ta. Làn da trắng hơn cô ta, bộ dạng xinh đẹp hơn cô ta, quần áo đẹp de hơn cô ta.
Lòng tự tin ngập tràn bị đánh nát. Mọi người như thế đó, nhìn thấy người yếu kém hơn mình sẽ khinh thường, mà thấy người tốt hơn mình, theo bản năng sẽ tự ti. Nếu nói thế, hôm nay người Phương Phương gặp chính là Lâm Đại Nha, chắc chắn sẽ là một ánh mắt nhìn rác rưởi.
Lâm Y Y: "Ừ, các em mau vào ngồi, chị rót nước đường cho các em." Nói xong, Lâm YY dẫn bọn họ ngồi ở đại sảnh, trong đại sảnh có ghế sô pha, ngồi cực kỳ thoải mái,'Các em ngồi đi, để chị đi lấy nước, đúng rồi, các em ăn sáng chưa"
Trương Hiếu Quân: "Chúng em ăn rồi. Chị ơi, trứng gà này với một ít tiền thuế lương thực chị cầm đi, chúng em cũng không có thứ gì tốt, chỉ đưa mấy món này." Quả thật là không có, lương thực phụ phát ngày hôm qua, trứng gà là đổi với Lâm Tứ Quân. Đương nhiên, bọn họ có tiền, có thể đến cung tiêu xã mua, nhưng bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới mua đồ tốt cho Lâm Y Y.
Trứng gà là thuận tiện, nếu đều là lương thực phụ thì nhục nhã lắm, mà bọn họ lại nhiều lương thực phụ, cho nên cứ tặng như thế.
Lâm Y Y vui vẻ nói: "Nhị Quân em thật sự rất có tâm, em có thể đến thăm chị, chị cũng rất vui, sao còn có thể cần đồ của em chứ. Các em ngồi đi, chị đi rót nước."
Trương Hiếu Quân: "Vâng."
Lâm Y Y đi ngâm nước đường đỏ cho bọn họ, lại vào nhà lấy kẹo hoa quả với bánh bích quy: "Các em ăn đi, không cần khách sáo."
Phương Phương uống một ngụm nước đường đỏ, mọi người cảm thấy ấm áp. Ở trong mùa đông, lại đi đường nửa giờ, uống chén nước đường đỏ quả thật thoải mái."Cám ơn chị cả."
Lâm Y Y:"Không cần khách sáo, cứ xem nơi này như nhà mình. Tuy rằng Nhị Quân nhà bọn chị đã làm con thừa tự ở ngoài, nhưng nói thế nào cũng là em trai chị, làm người thân cũng có thể, cho nên ở đây, em không phải khách sáo." Trương Hiếu Quân nghe Lam Y bảo cậu ta là con thừa tự, còn nói mình vẫn là em trai, tâm tình rất phức tạp.
Lâm Y Y: "Nhị Quân, em với vợ em ngồi một lát, chị còn mấy miếng cơm chưa ăn xong, em chờ một chút."
Trương Hiếu Quân: "Vâng, chị cả, chị đi ăn cơm trước đi."
Lâm Y Y trở lại phòng bếp, tiếp tục ăn cơm.
Phương Phương và Trương Hiếu Quân ngôi ở trong đại sảnh, hai người đánh giá căn nhà này.
Kết cấu giống nhà Lâm Đại Quân, nhưng đồ dùng trong nhà không giống, hình thức của đồ dùng ở đây lại đặc biệt một chút. Ví dụ như ghế sô pha, bàn trà này, nhà Lâm Đại Quân không có. Ghế, bàn nhà Lâm Đại Quân thì bình thường thôi.
Phương Phương cầm một miếng bánh bích quy nhỏ, đây là bánh bích quy vị sữa, miếng bánh nho nhỏ, còn là hình tròn, kích cỡ như đầu lon bia. Nhưng mà, vị sữa thật sự thơm, đây là món ăn vặt Lâm Y Y mua ở hệ thống thương thành. Phương Phương:"Cái này ăn ngon."
Trương Hiếu Quân cũng ăn một miếng.
Phương Phương nhẹ giọng nói: "Hiếu Quân, nhà chị anh hình như rất tốt." Bọn họ cũng không là đồ ngốc, nhìn hết thảy trong nhà, lại xem ăn mặc của Lâm Y Y thì biết, đây không phải người nghèo khổ.
Trương Hiếu Quân nghe cô nói như vậy, nửa kiêu ngạo nói." Anh rể anh là quan quân cao cấp trong bộ đội." Cụ thể cấp bậc gì, cậu ta cũng không biết, nhưng cái này đủ để cậu ta kiêu ngạo, lại nói tiếp, mình không phải con ruột của nhà họ Trương, mà là nuôi con, chuyện này khiến trưởng bối nhà họ Phương có hơi không hài lòng, ở trong mắt trưởng bối nhà họ Phương cậu ta cũng là dân quê, nhưng bởi vì cậu ta tốt với Phương Phương, lại chiếu cố Phương Tào, hơn nữa tuổi của Phương Phương cũng không nhỏ, cho nên trưởng bối nhà họ Phương mới đồng ý cuộc hôn nhân của bọn họ. Nhưng mà, Trương Hiếu Quân có anh rể là quan lớn bộ đội, vậy sẽ khiến nhà họ Phương thay đổi cái nhìn. Cho nên Trương Hiếu Quân mới nói như vậy với Phương Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận