Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 514 Cứu mạng

Chương 514 Cứu mạngChương 514 Cứu mạng
Bản vẽ thiết kế xe trẻ con của Lâm Y Y không giống với chiếc xe trẻ con của Tiểu Thập Nhất, cô thêm vào yếu tố hiện đại để thay đổi. Cho nên đây là thiết kế thuộc về cá nhân cô, không có liên quan đến thợ mộc. Cũng bởi vậy, không tồn tại vấn đề quyền thiết kế sản phẩm.
Chủ nhiệm Dương nói: "Cháu thấy thế nào? Bán bản vẽ thiết kế không?”
Lâm Y Y: "Không có vấn đề gì.' Nếu không bán, cô giữ lại làm gì?"Chuyện này thật sự là cám ơn xã trưởng."
Chủ nhiệm Dương nói: "Khách sáo cái gì, cháu một lòng vì công xã, bọn chú đều biết. Hơn nữa năm nay hồng trà của đại đội sản xuất Hồng Trà cũng có đơn đặt hàng, về sau cuộc sống của đại đội sản xuất Hồng Trà cũng sẽ từ từ trở nên tốt đẹp, bản kế hoạch của cháu cực kỳ tốt."
Lâm Y Y cười cười: "Đó là do lãnh đạo công xã dẫn dắt rất tốt, tục ngữ nói muốn tốt, Thiên Lý Mã cần Bá Nhạc, mà dân chúng cần lãnh đạo tốt."
Hai người lại nói chuyện trong chốc lát, Lâm Y Y ký hợp đồng, chủ nhiệm Dương rời đi, vê bản vẽ thiết kế xe trẻ con xe, Lâm Y Y bán 800 đồng tiền. Lại nói, bây giờ cô đã có 50. 000 tiền tiết kiệm, 800 đồng thật sự không tính là gì. Nhưng mà, đây vẫn là một chuyện vô cùng kinh ngạc vui mừng, cô chưa từng nghĩ tới ngoại trừ tiền nhuận bút, còn có thể kiếm tiền như vậy.
Tiểu Thập Nhất thấy bác trai đó có lẽ là ông nội sang, cậu đứng dậy đến cửa nhìn, sau đó lại lắc lắc lảo đảo đi đến bên người mẹ cậu, hai tay ôm chân mẹ cậu, khiến quần sạch sẽ của Lâm Y Y đều dơ.
Lâm Y Y: "Cục cưng nhỏ làm sao vậy?”
Đôi mắt Tiểu Thập Nhất mở to thật to, nhìn tài liệu trong tay cô.
Lâm Y Y dở khóc dở cười, lấy tài liệu cho cậu xem: "Con xem hiểu không?”
Tiểu Thập Nhất nghĩ rằng đây giống như sách thiếu nhi, phía trên có tranh vẽ, không có tranh vẽ, cậu sẽ không có hứng thú. Tiểu Thập Nhất không có hứng thú ngồi xổm trên mặt đất tiếp tục lựa đậu phông.
Lâm Y Y cười lắc đầu: "Thập Nhất, mẹ vào phòng một lát, con đừng chạy loạn, có người đến đây thì kêu mẹ, biết chưa?" Có mấy bọn buôn người cực kỳ xấu xa, trong nháy mắt đã có thể ôm đứa nhỏ đi.
Tiểu Thập Nhất: "Biết rồi ạ."
Lâm Y Y trở về phòng để tài liệu, nhưng cô mới đi vào đại sảnh, chợt nghe Tiểu Thập Nhất kêu: "Nhất Nhất..."
Lâm Y Y dừng lại bước chân, thấy con trai cô đang chuyên tâm lựa đậu phộng: "... Làm sao vậy?
Tiểu Thập Nhất lắc đầu: "Không có việc gì." Lâm Y Y đi vào phòng, lại nghe thấy con trai cô kêu: "Nhất Nhất..."
Lâm Y Y: "Nghe thấy rồi, làm sao vậy?"
Tiểu Thập Nhất: "Không có việc gì."
Lâm Y Y bỏ tài liệu vào trong ngăn kéo, lại nghe thấy con trai cô kêu: "Nhất Nhất..."
Lúc này Lâm Y Y không đáp lại cậu, bởi vì cô đã ra khỏi phòng, thấy con trai cô còn đang lựa đậu phộng. Tiểu Thập Nhất không nghe thấy mẹ cậu trả lời, cậu buông đậu phộng ra, ngẩng đầu nhìn thấy mẹ cậu đi ra từ trong đại sảnh, cậu nhếch môi, cười lộ ra tươi cười khờ dại với mẹ cậu.
Lâm Y Y đem khăn qua, lau khô nước miếng của cậu: "Vừa nãy con kêu mẹ để làm gì?"
Tiểu Thập Nhất: "Không làm gì cả." Cậu chỉ thích gọi mẹ cậu.
Lâm Y Y hôn đầu cậu một cái: "Tốt lắm, đủ đậu phộng rồi, chúng ta đi rửa đậu phộng.' Cô cất đậu phộng vào trong rổ, lại cầm một cái rổ, thuận tiện mua mấy trái ớt xanh to từ hệ thống thương thành, chuẩn bị giữa trưa làm bò xào ớt xanh."Đi thôi, chúng ta đi rửa đậu phộng.' Nếu rửa ở trong nhà, phải rửa đậu phộng rất phí nước, sức lực cô nhỏ, gánh nước rất vất vả.
Tiểu Thập Nhất: "Đi thôi." Cậu mặc quần soóc tây màu đen, phía dưới là giày vải nhỏ, phía trên là áo thun ngắn màu xám, ở trong tất cả trẻ con, đây là thằng cu làm dáng nhất. Màu xám đen thuộc về màu sắc của thời đại này, nhưng mặc ở trên người Tiểu Thập Nhất cũng cực kỳ đẹp.
Hai mẹ con đến đầu dòng suối nhỏ, đây là nơi chuyên rửa đồ ăn. Có hai cô gái đang rửa rau, thấy Lâm Y Y dẫn Tiểu Thập Nhất đến đây, tò mò nhìn.
Lâm Y Y chọn một nơi tương đối bằng phẳng, bảo con trai ngồi xổm bên người cô: "Con phải kéo mẹ, không thể động, không thể vọc nước, lát nữa mẹ thưởng cho con một viên kẹo."
Tiểu Thập Nhất: "Biết ạ."
Lâm Y Y bỏ đậu phộng vào trong rổ bắt đầu rửa, một tay Tiểu Thập Nhất lôi kéo mẹ cậu, một tay lén chạm nước mấy cái. Nước lạnh lạnh chơi vui, Tiểu Thập Nhất lại chạm vài cái.
Lâm Y Y vẫn quan sát cậu, thấy cậu lén vọc nước nhưng thật ra không có mắng cậu, bởi vì một tay nhỏ khác của đứa con còn cầm lấy quần áo của cô.
Lâm Y Y đang rửa đậu phộng, khi nắm Tiểu Thập Nhất xoay người sắp đi, đột nhiên nghe thấy một tiếng phù phù.
Tiếp theo: "Cứu mạng, tôi không biết bơi, cứu mạng..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận