Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 198 Ngay 1 thang 3

Chuong 198 Ngay 1 thang 3Chuong 198 Ngay 1 thang 3
Ngày hôm sau.
Tiêu Vũ thói quen rèn luyện lâu dài, dù thỉnh thoảng có việc trì hoãn một ngày, ngày hôm sau lại tiếp tục. Hôm nay anh đã sớm thức dậy, Lâm Y Y còn đang mơ màng co mình lại. Sau khi anh thức dậy, kéo chăn kín mít, tránh để gió lạnh lùa vào trong chăn làm cô bị rét.
Anh ra khỏi cửa phòng, trong khi ở rửa mặt, nghe thấy phía sau có động tĩnh, là Lâm Tam Quân đã thức dậy. Lâm Tam Quân có hơi do dự nhìn Tiêu Vũ, sau đó đi đến bên cạnh Tiêu Vũ: "Anh rể, em có thể tập thể dục với anh không?" Bởi vì cậu không biết cách nói chuyện lắm, nhất là chưa từng nói chuyện cùng Tiêu Vũ, cho nên có hơi căng thẳng một chút, nhưng trong ánh mắt cũng có sự kiên định.
Tiêu Vũ có chút kinh ngạc: “Được, nhưng rèn luyện ngày một ngày hai sẽ không có tác dụng, rèn luyện phải kiên trì, nếu như em chỉ rèn luyện ngày một ngày hai, còn không bằng nằm lại trong túi ngủ."
Lâm Tam Quân: “Em sẽ kiên trì.
Tiêu Vũ: "Vậy được. Sao em lại nghĩ đến việc luyện tập thể dục?"
Lâm Tam Quân kính cẩn đáp: "Em muốn đi lính, làm giải phóng quân, làm công an."
Câu trả lời này làm Tiêu Vũ vô cùng ngạc nhiên: "Sao lại có ý tưởng này?”
Lâm Tam Quân: "Bởi vì tham gia quân ngũ làm công an có thể giống như anh rể, có thể để người nhà ăn cơm no." Cũng có thể bảo vệ chị gái khỏi bị bắt nạt. Nhưng những lời này, Lâm Tam Quân lặng lẽ giấu trong lòng. Cậu nhóc choai choai 12 tuổi cũng không phải kẻ ngốc, cậu cũng có suy nghĩ riêng của mình.
Tiêu Vũ vỗ võ bả vai của Lâm Tam Quân: "Có chí khí, làm tốt lắm."
Lâm Tam Quân nhìn tay của Tiêu Vũ đang đặt trên vai mình, đôi mắt từ từ sáng lên.
Tiêu Vũ dẫn theo Lâm Tam Quân chạy ra khỏi cửa nhà, chạy đến chân núi bên rìa huyện thành, sau đó lại chạy về, nghĩ đến việc đây lân đầu tiên Lâm Tam Quân chạy, anh cũng giảm chậm tốc độ, rút ngắn khoảng cách.
Chờ bọn họ chạy về đến nhà, Lâm Y Y đã nấu xong cháo khoai lang và thêm trứng luộc, tổng cộng ba quả trứng luộc, mỗi người một nửa.
Lúc ăn cơm, Lâm Y Y nói với bọn anh em nhà họ Lâm: “Đại Quân, Tứ Quân, các em nhìn Tam Quân xem, nói rèn luyện thể dục là rèn luyện thể dục, các em học tập Tam Quân đi."
Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân làm bộ như không nghe thấy, bọn họ biết lúc nào Lâm Tam Quân thức dậy nhưng bọn họ dậy không nổi.
Lâm Tam Quân đang cúi đầu ăn cơm, được chị gái khen khiến tâm trạng thật tốt.
Ăn cơm xong, Lâm Y Y bắt đầu giặt quần áo, dùng nước ấm để giặt, từ khi vào mùa đông, cô đều đã đun nước ấm giặt quần áo, dùng nước lạnh cô không chịu nổi. Nhưng mà cũng bởi vì củi lửa vốn dĩ không nhiều nên đã trở nên không đủ. Lâm Y Y nhìn than củi, lẩm bẩm nói: "Thân củi này không đốt được."
Lâm Tam Quân nghe thấy, chờ Lâm Y Y giặt xong quần áo, đi viết bản thảo, cậu đi tìm Lâm Đại Quân.
Lâm Đại Quân: "Em nói nhặt củi? Đi đâu chứ?"
Lâm Tam Quân nói: "Buổi sáng lúc em cùng anh rể chạy bộ, đến ngọn núi bên kia huyện thành, em biết nó ở đâu."
Lâm Đại Quân: "Vậy được rồi, chúng ta đi nhặt củi." Dù sao lúc trước đến huyện thành, bọn họ đều là mang theo củi lửa, cho nên bây giờ đi nhặt củi cũng không có gì vấn đề.
Vì thế, Lâm Đại Quân, Lâm Tam Quân, Lâm Tứ Quân dắt theo Lâm Ngũ Đệ đi nhặt củi lửa. Lâm Y Y không có ngăn cản bọn họ, thật tốt khi em trai vươn lên, cần cù, nhưng cô dặn dò bọn họ, không được đến những nơi nguy hiểm, chỉ nhặt ở dưới chân núi, chiếu cố hảo Lâm Ngũ Đệ.
Một tháng sau.
Ngày 1 tháng 3 năm 1961 theo dương lịch, ngày 17 tháng 11 năm theo âm lịch, còn một tháng rưỡi nữa đến tết.
Sáng sớm hôm nay, Tiêu Tân và Tiêu Võ cùng đến, sớm đến mức Tiêu Vũ - người bình thường luôn dậy sớm luyện tập thể dục còn chưa thức dậy.
Tiêu Võ: "Chú hai... chú hai... Đứng ở cổng sân, kêu lên khô khốc.
Lúc Tiêu Vũ bật đèn lên, còn thử nhìn đồng hồ treo tường, mới hơn ba giờ, anh chắc chắn anh cả mới hơn nửa đêm một chút đã lên đường rồi. Kết quả sau khi mở cửa, thấy Tiêu Tân cũng ở đây, cả hai người đều thành thành thật thật cõng sọt.
Tiêu Vũ vội vàng mời bọn họ vào, đồng thời cũng nhìn thấy sọt rau cải ngọt. Vào thời điểm giữa tháng 12, anh về quê một lần, biết trên hố bếp của hai gian phòng đều là loại rau cải ngọt, rau hẹ và hành. Bởi vì mấy thứ này lớn rất nhanh, cũng rất dài. Tháng này còn có chưa về, đang định mấy ngày sẽ về, nhân tiện gửi thịt cùng bột Phú Cường cho người lớn trong nhà, không ngờ bọn họ đã đến rồi.
"Anh cả và chú ba đi đường đói bụng rồi, em đi lấy chút đồ ăn cho hai người." Lâm Y Y cũng đã cùng thức dậy.
Tiêu Vũ thấy Lâm Y Y thức dậy, nói: "Em ngủ tiếp đi, để anh làm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận