Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 291 Day em 1

Chuong 291 Day em 1Chuong 291 Day em 1
Buổi trưa, nhà họ Lâm tổ chức tiệc ở nhà cũ, Tần Hương Cúc và bà nội Tiêu đến phụ giúp, còn có vợ của đội trưởng, vợ của bác sĩ Lâm và Dương Quế Lan, mọi người đều đã có mặt đông đủ.
Người đãi tiệc đều là người trong thôn, nhưng cũng không có nhiêu người lắm, chỉ là mấy người giúp làm nhà, người nông thôn rất chú ý quan hệ nhân tình qua lại, nhà họ Lâm không có thân thích cho nên cũng rất ít các mối quan hệ qua lại.
Sau bữa trưa, mọi người cùng nhau dọn dẹp. Lâm Đại Quân mang theo Lâm Tam Quân, Lâm Tứ Quân và Tiêu Vũ đến trại công xã nuôi heo để nhận nuôi heo. Theo nhiệm vụ, một con heo đất có giá 20 đồng, ba anh em lấy bốn con, 200 đồng còn lại 120 đồng. Một con trong đó là Lâm Ngũ Đệ dùng tiền tiết kiệm mua nhưng để ba anh em nuôi, khi xuất chuồng thì ba anh em được chia đều.
Tiêu Vũ dùng ghế sau của xe đạp để chở heo con, một bên trái và một bên phải, Lâm Đại Quân và Lâm Tứ Quân cong một con heo con, và Lâm Tam Quân cũng cong một con heo trên lưng.
Về đến nhà thì nhà họ Lâm đã được dọn dẹp sạch sẽ, mấy con gà đã nói trước đó cũng đã được mang đến và đưa vào chuồng gà ở nhà mới của ba anh em, Lâm Ngũ Đệ đang chơi với đàn gà, cậu cứ chạy quanh ba căn nhà. Một lúc lại đi xem con gà này một lúc, lúc sau lại xem con gà con kia một lúc, chơi vô cùng vui vẻ.
Sau khi heo con được đưa về nhà thì chúng được nuôi trực tiếp trong nhà mới, nhà của Lâm Đại Quân nuôi hai con, nhà của Lâm Tam Quân và nhà của Lâm Tứ Quân nuôi một con. Tuy nhiên, vì con heo con kia là của chung nên thức ăn của nó được chia cho ba anh em thay phiên mỗi người chịu trách nhiệm trong một tuần, tất nhiên, còn có hai con gà của Lâm Ngũ Đệ cũng do Lâm Đại Quân nuôi.
Trên thực tế, nhà ở niên đại này có thể dọn vào ở ngay khi xây xong, không giống như nhà ở hiện đại, nhà mới cần lắp đặt thiết bị mới có hương vị của nhà mới mà ở nông thôn niên đại này không được trang hoàng gì cả. Nhưng căn nhà mới xây luôn có mùi ẩm và đất, vì vậy Lâm Y Y quyết định để mát căn nhà thêm vài ngày, nhưng phòng đồ đạc trong nhà có thể dùng được.
Lâm Y Y: “Đại Quân, Tam Quân, Tứ Quân."
Anh em nhà họ Lâm: “Chị?”
Lâm Y Y lấy ra phiếu thịt: "Còn có phiếu thịt miễn phí 20 cân. Ngày 15 công xã sẽ giao dịch, mấy đứa có thể cùng cầm phiếu thịt đi đổi một ít đồ vật."
Lâm Đại Quân: "Hôm đó em đi làm.”
Lâm Y Y: "Đại Quân muốn đổi cái gì thì nói cho Tam Quân. Tam Quân với Tứ Quân sẽ bàn bạc xem trong nhà mấy đứa còn thiếu cái gì thì sẽ mua. Bếp của mấy đứa đều không có nồi, đến lúc đó chị sẽ lấy 140 đồng còn lại của mấy đứa mua cho. Nhưng bát đĩa, chậu rửa, tủ, bàn làm việc và những thứ tương tự các em muốn thì tự mình nghĩ cách mà mua. Các khu giao dịch đều mở hàng tháng, vì vậy không cần nóng vội gì cả, cứ từ từ thôi. Có nhiều mặt hàng mấy đứa sẽ không biết giá giao dịch thì có thể bảo vợ của đội trưởng đi cùng, đến lúc đó có thể tham khảo ý kiến của thím ấy."
Lâm Đại Quân: “Dùng thịt giao dịch?” Cậu có chút không nỡ.
Lâm Tứ Quân cũng đã chảy nước miếng khi nhìn thấy phiếu thịt, cậu cũng không muốn.
Lâm Y Y: "Nếu không muốn dùng phiếu bán thịt thì mấy đứa nghĩ xem có thể dùng gì để giao dịch nữa?”
Lâm Tứ Quân con người đảo một vòng: "Chúng ta có thể đi câu tôm Đại Hung. Lúc trước chúng ta cũng dùng thịt của tôm Đại Hung để đổi lương thực. Mặc dù bây giờ không thể trao đổi nhiều thực phẩm như trước, nhưng chúng ta có thể đổi những thứ khác, phải không?"
Lâm Đại Quân: "Sớm biết như vậy thì em sẽ không ăn những quả trứng đó, tất cả đều để lại thì bây giờ chắc chắn có thể dùng trứng trao đổi." Bọn họ mỗi ngày ăn một quả trứng gà, ăn đến Vui sướng.
Lâm Tứ Quân: 'Ai....
Lâm Đại Quân: "Lần sau em sẽ cất trứng đi không ăn nữa."
Lâm Tứ Quân: "Em cũng không ăn nữa."
Lâm Tam Quân: ”... Cậu cũng như vậy.
Lâm Y Y nhìn bọn họ suy nghĩ về cuộc sống, trong lòng cảm thấy rất tốt. Những gì mình muốn, thông qua nỗ lực của chính bản thân mà giành được, nó có ý nghĩa vô cùng khác.
Lâm Y Y: "Mấy đứa cũng có thể làm một ít đồ ăn để buôn bán."
Lâm Đại Quân: "Sui cảo?"
Lâm Tứ Quân: "Màn thâu?"
Họ có thể làm sủi cảo và làm màn thầu, bởi vì Lâm Y Y đã làm vài lần, họ cũng có làm cùng.
Lâm Tam Quân: "Không có bột mì.'
Đột nhiên, Lâm Đại Quân và Lâm Tứ Quân nhìn Lâm Y Y: “Chị ơi, bột mì?”
Lâm Y Y nói: "Làm màn thầu với sui cao thì nhất định cần có bột mì, nhưng mấy đứa không có bột mì thì định làm gì bây giờ?”
Lâm Đại Quân nói: "Trước tiên... đi mua bột mì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận