Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 531 Hối lộ

Chương 531 Hối lộChương 531 Hối lộ
"Tứ Quân..." Trương Hiếu Quân đuổi theo cậu, đồng thời giữ chặt cậu. "Tứ Quân, mấy năm nay anh hai sống cũng không dễ dàng, anh hai cũng không phải quên các em, mà là... Mà là nhà cha mẹ nuôi anh không chỉ có một đứa bé, nếu không cẩn thận, sẽ bị cha mẹ nuôi không phải đánh thì mắng, anh... Anh cũng rất khổ."
Lâm Tứ Quân: "Anh sống khổ có quan hệ gì với tôi? Các người ở trong thành sống khổ, chúng tôi nông dân còn khổ hơn. Anh nói tôm đại hung cho người khác, chúng tôi không có cơm ăn, một tháng mới ăn mấy củ khoai lang." Mặc dù chị thường xuyên thiên vị bọn họ, nhưng loại chuyện này không thể nói cho người khác biết.
Trương Hiếu Quân: "Tứ Quân, hiện tại anh hai trở vê, về sau anh sẽ chăm sóc em thật tốt." Nói rồi, cậu ta khoác vai Lâm Tứ Quân."Cho, đây là kẹo hoa quả anh mua được, em ăn cho ngọt miệng.'
Lâm Tứ Quân liếc qua kẹo hoa quả, tất cả ba viên. Trong lòng cậu xem thường, có ba viên, quá keo kiệt, nhưng động tác trên tay lại rất nhanh, đặt ba kẹo vào túi. Trên miệng cũng đã nói tốt hơn: "Tôi đã lâu không có ăn kẹo."
Trương Hiếu Quân: "Chờ em ăn hết, anh sẽ cho thêm." Thầm nghĩ, quả nhiên, dỗ dành Lâm Tứ Quân thì kẹo là thực tế nhất.
Lâm Tứ Quân hừ một tiếng: "Đừng tưởng dùng ba viên kẹo là có thể mua chuộc được tôi, tôi cũng không phải trẻ con, cũng sẽ không quên chuyện xấu anh làm."
Trương Hiếu Quân lấy lòng nói: "Được được được, em không phải trẻ con, em trưởng thành, anh cũng không phải thu mua em, anh trai cho em trai đồ ăn có thể là thu mua sao? Anh chỉ tới thăm em một chút."
Lâm Tứ Quân: "Vậy anh xem rồi, có thể đi, tôi muốn về nhà, không nên quấy ray tôi."
Trương Hiếu Quân: "Được được, anh đi đây, hai ngày nữa anh lại tới tìm em."
Lâm Tứ Quân: "Xem tâm tình, tôi tâm tình tốt sẽ gặp, tâm tình không tốt thì không muốn gặp.
Trương Hiếu Quân cười cười, không đáp.
Lâm Tứ Quân thấy Trương Hiếu Quân đi, lột một viên kẹo, nghênh ngang về nhà.
Về đến nhà, Lâm Trân đã làm xong đồ ăn: "Tứ Quân về rồi? Có thể ăn cơm."
Lâm Tứ Quân: “Chị dâu.”
Lâm Trân nấu cơm không xa xỉ như Lâm Y Y, khi Lâm Đại Quân không có mặt, cô đều không nỡ làm quá tốt, mặc dù mang thai, đứa bé cũng phải bổ thân thể, nhưng cô cảm thấy mỗi ngày mình ăn trứng gà đã là bổ thân thể rồi, cho nên tôm khô thịt khô, chỉ có khi Lâm Đại Quân trở vê, cô mới nỡ làm.
Hôm nay Lâm Trân làm canh rong biển khoai tây, rong biển rất ngon, lại xào một đĩa thịt kho tàu củ cải, mặc du đều là tự làm, nhưng tốt hơn nhà khác nhiều. Mà dầu ở nhà họ Lâm cũng nhiêu hơn nhà khác, nhà khác một năm mới có một cân, nhà họ Lâm một tháng cũng có nửa cân, đó cũng là Lâm Y Y cung cấp, mặc dù mấy đứa dùng trứng gà, và phiếu đổi với Lâm Y Y.
Nhưng trong lòng họ đều cảm thấy chị gái bị thua thiệt, chị đi quan hệ đổi dầu rất không dễ dàng.
Lâm Y Y xưa nay không nói mình làm những chuyện này rất đơn giản, ngược lại, cô sẽ nói cho mấy đứa em, mình không dễ dàng. Nếu bạn luôn nói những chuyện này rất đơn giản, nhiều lân, người khác sẽ coi là thật sự rất đơn giản, dân dà, bọn họ sẽ không nhớ được mình tốt. Ngược lại, bạn nói nhiều mình không dễ dàng, người khác mới có thể nhớ kỹ. Một người tốt với một người, chính là phải nói ra, nếu không nói ra, đối phương không biết bạn tốt, làm vậy những chuyện này sẽ không có ý nghĩa.
Không cầu hồi báo, kia là diễn thánh mẫu, thánh mẫu đã không thuộc về phạm vi loài người.
Lúc ăn cơm, Lâm Tứ Quân nói với Lâm Trân chuyện Trương Hiếu Quân: "Tên phản bội kia, cho là dùng ba viên kẹo đã muốn thu mua em, coi em là đồ đần đấy.' Cậu là người từng nếm qua táo, uống qua sữa bột, ba viên kẹo tính là gì? Chính tiền riêng cậu cũng có hơn một trăm, mặc dù đều ở trong tay chị. Chỉ là ba viên kẹo hoa quả, cậu còn không để vào mắt. Làm xếp hạng thứ nhất bảng phú hào cùng tuổi đại đội sản xuất Thượng Lâm Lâm Tứ Quân, chính là trâu bò như vậy.
Lâm Trân cười cười: "Tứ Quân thật là thông minh."
Lâm Tứ Quân: "Đó là đương nhiên, nhà chúng ta ngoài chị em thông minh nhất, thông minh thứ hai là anh ba, thông minh thứ ba chính là em." Lâm Tam Quân sở dĩ xếp thứ hai tại bảng thông minh nhà họ Lâm, bởi vì cậu thành quân nhân, quân nhân chắc chắn là thông minh.
Lâm Trân không dám cười to, sợ bụng dạ dày đau.
Lâm Tứ Quân lấy ra một viên kẹo hoa quả từ trong túi: "Cho chị đó." Trương Hiếu Quân cho ba viên, anh cả không ở đây, cậu có thể ăn hai viên.
Lâm Trân sao có thể lấy kẹo của em chồng: "Không cần, em giữ lại từ từ ăn, chớ ăn quá nhiều, coi chừng sâu răng." Mặc dù bọn họ chỉ kém ba tuổi, nhưng Lâm Trân đã làm vợ người làm mẹ người, tự nhiên càng thêm thành thục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận