Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 255 Then thung

Chuong 255 Then thungChuong 255 Then thung
Tự mình viết bản thảo, kiếm tiên còn nhiều hơn công nhân, còn lộ mặt ở công xã, chính quyền huyện, là anh hùng khiến cả huyện đều biết trồng rau trong hố bếp, làm cho nhà họ Tiêu bọn họ nở mày nở mặt bội phần khắp mười dặm tám thôn. Hơn nữa anh em nhà họ Lâm, cũng khôn ngoan hiểu chuyện lại giỏi giang. Ngày thường làm việc, tháng tám câu tôm Đại Hung, tháng mười đào củ từ, người ta dù có cha có mẹ còn sống, đêu không được dạy dỗ tốt bằng anh em Đại Quân.
Kế tiếp, khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, con dâu lại quyết định việc hôn nhân của Đại Quân rồi, là con gái nhà đại đội trưởng của đại đội bọn họ. Đặt ở cổ đại, đại đội trưởng chính là quan huyện, con gái nhà đại đội trưởng chính là thiên kim tiểu thư.
Cho nên Tần Hương Cúc biết cô con dâu này không đơn giản, trước kia tưởng rằng con dâu là cô gái ngây thơ, sau này biết người ta rất thông minh. Bàn về con dâu thông minh với con dâu ngây thơ thì ai tốt hơn? Tân Hương Cúc có chút mâu thuẫn, đứa thông minh bà sợ mình không ứng phó được, nhưng đứa ngây thơ, lại sợ không có lợi với con trai. Nhưng bây giờ xem ra, đương nhiên là con dâu thông minh tốt rồi, con dâu chăm sóc tốt cho con trai, lại tôn trọng gia đình mình.
Tần Hương Cúc không cần con dâu có thái độ với nhà thằng cả và nhà thằng ba, đều nói nuôi trẻ dưỡng già, bọn họ nuôi con cái chính là để dưỡng già, chứ không phải dưỡng già mấy đứa con của các anh em, cho nên chỉ cần con dâu hiếu thuận với bọn họ thì tốt rồi.
Cũng bởi vậy, hai năm trôi qua, mẹ chồng nàng dâu ở chung với nhau vô cùng vui sướng. Nhất là mỗi tháng con dâu không hề quên đưa bột mì Phú Cường, thịt heo, dầu, xà phòng của bọn họ, cũng đều là con dâu đưa cho. Tân Hương Cúc cảm thấy, dù cho mình là con gái cũng không hiếu thảo như vậy, cho nên sao bà còn có chuyện gì không hài lòng chứ?
Lâm Y Y và Lâm Ngũ Đệ ở nhà họ Tiêu ăn cơm trưa mới trở về, cơm trưa là bánh trôi, bánh trôi của nhà họ Tiêu không giống với bánh trôi hạt mè cô mua từ hệ thống thương thành, bánh trôi của nhà họ Tiêu là bánh trôi nhỏ, tựa như bánh trôi nhỏ trong bánh trôi rượu nếp, sau đó lại bỏ rau xanh, nấu nước bánh trôi, hương vị mặn mà, còn ăn rất ngon. Thật ra đối với Lâm Y Y mà nói, hơn cả bánh trôi ngọt, cô càng thích cái mặn. Sau khi Lâm Y Y ăn xong, còn mang theo một phần về thị trấn.
Đại đội sản xuất Thượng Lâm Lâm Đại Quân ở nhà đại đội trưởng ăn cơm trưa, ăn mì kiểu Bắc, dùng bột mì Phú Cường hôm nay cậu đưa làm, người nhà đại đội trưởng nhiều, cho nên mì kiểu Bắc làm rất ít, bên trong bỏ thêm sợi củ cải, hương vị ngon lắm. Lâm Đại Quân ăn cơm xong, chuẩn bị về nhà, Lâm Trân đuổi theo: "Đại Quân."
Lâm Đại Quân: "Em không cần tiễn anh, anh biết đường về nhà."
Lâm Trân: "..." Sao phải đặc biệt tiễn cậu. Đầu là người cùng một thôn, có gì mà tiễn? Nhưng Lâm Trân sẽ không nói như vậy, cô bé khẽ mỉm cười nói,'Đại Quân, sáng ngày mai chúng ta cùng đi cắt cỏ lợn, lại cùng đi đào măng nhé." Mới qua đầu năm, trên núi vẫn có măng. Lâm Đại Quân: "Ngày mai không được, còn một con heo con cần thiến, anh phải ở nhà, ngày mai bảo Tam Quân với Tứ Quân đi cắt cỏ lợn với em đi."
Lâm Trân: "..." Đây là vấn đề cắt cỏ lợn sao? Cô bé nghe lời của mẹ, lo lắng có người câu dẫn Đại Quân lúc cậu đi cắt cỏ lợn"Vậy ngày mai em cắt cỏ lợn xong có thể đến nhà anh xem heo con không?”
Lâm Đại Quân: "Đương nhiên có thể rồi, heo con nhà anh nuôi tốt lắm, mười dặm tám thôn chúng ta sẽ không có nhà nào nuôi heo giỏi bằng nhà anh." Nghĩ một hồi, Lâm Đại Quân lại nói,'Chờ hai con heo con này xuất chuồng, anh đưa ghi chép nuôi heo cho em, về sau chuyện nuôi heo con của nhà chúng ta còn phải giao cho em nữa." Sau này cậu đi học tốt nghiệp, muốn đi làm công nhân, chuyện nuôi heo con trong nhà cứ giao cho vợ, không hư chuyện.
Lâm Trân mặt đỏ lên: "Anh nói cái gì vậy, chúng ta còn chưa kết hôn đâu, gì mà nhà chúng ta chứ."
Lâm Đại Quân nghĩ một lát, chị cậu từng nói, thanh danh của con gái rất quan trọng, không thể tùy tiện chiếm lợi, tuy rằng vừa rồi cậu nói lời thật, không có ý chiếm hời. Nhưng Lâm Trân nói cũng có đạo lý, nghĩ vậy, đột nhiên Lâm Đại Quân có ý nghĩ: "Lâm Trân, em nguyện ý gả cho anh sớm một chút không?" Gả cho cậu, sớm quen nuôi heo con một chút, sau này nhà bọn họ sẽ nhiều hơn một người nuôi heo con.
Lâm Trân nghe xong, thẹn thùng chạy đi, nhưng cũng để lại một câu: "Vậy anh phải hỏi mẹ em."
Bạn cần đăng nhập để bình luận