Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 634 Ăn vạ

Chương 634 Ăn vạChương 634 Ăn vạ
Lâm Y Y: "Tất cả mọi người là người lớn, cũng không phải trẻ con, tính cách con gái bà chắc hẳn bà cũng biết, không nên che giấu lương tâm đến tai họa nhà tôi. Cũng không nên nói trẻ nhỏ không hiểu chuyện, đều có thể làm mẹ người, vẫn là trẻ nhỏ sao? Nhà tôi không phải chỗ bao dung, không có thói quen bao dung con dâu. Cho nên rất xin lỗi, mời bà về đi thôi."
Bà Dư nghe xong, lập tức quỳ xuống: "Van cầu các người, các người đáng thương đáng thương con gái tôi đi, con bé ở nhà tuyệt thực... Các người tạm thời đáp ứng con bé đi, đợi con bé hết thích thú, có lẽ mọi chuyện sẽ tốt, van câu các người..."
Lâm Y Y nhíu chặt mày, cô rốt cuộc hiểu vì cái gì đầu óc con gái có hố, bởi vì đây là di truyền.
Tiêu Vũ: "Chúng ta mau chóng xử lý thủ tục xuất viện đi, thủ đô bên kia càng sớm đi qua càng tốt."
Lâm Y Y: "Đi." Về phần bà Dư quỳ trên mặt đất, cô không nói gì nữa, bà ta muốn quỳ thì quỳ, lợi dụng đạo đức ép cô là vô dụng.
Tiêu Vũ: Vậy anh đi nói chuyện với bác sĩ.'
Lâm Y Y: “Được.”
Bà Dư thấy họ không để ý tới mình, bà ta nhẫn tâm cắn răng, quỳ đến cửa, sau đó lớn tiếng nói: "Van cầu các người... Van cầu các người thương con gái tôi đi..."
Bà Dư vừa lớn tiếng như vậy, người trong bệnh viện đều nghe được, mọi người nhao nhao đến cửa nhìn, có người hỏi bà ta: "Đây là thế nào?”
Bà Dư nói: "Con gái tôi là đối tượng với vị quân nhân bên trong, nhưng bây giờ người ta... Người nhà người ta không đồng ý, cứ như vậy muốn vứt bỏ con gái tôi, con gái tôi ở nhà muốn tự sát"
Lâm Đại Quân nghe bên ngoài, con mắt đều trợn trừng: "Chị, bà ta sao có thể..."
Lâm Y Y hướng phía vẫy tay với cậu ta, sau đó ghé vào lỗ tai cậu ta nói: "... Biết chưa?"
Lâm Đại Quân: "Biết." Nói rồi, cậu ta chạy ra ngoài.
Tiêu Vũ nói chuyện xong với bệnh viện, thuận tiện làm thủ tục xuất viện, đối với chân Lâm Tam Quân, đíúng thật là kiểm tra càng sớm càng tốt. Không nghĩ tới khi anh từ chỗ bác sĩ ra, nhìn thấy cửa phòng bệnh vây quanh nhiều người như vậy, còn có bà Dư quỳ ở nơi đó.
Tiêu Vũ không nói gì thêm, đi vào phòng bệnh. Dựa theo anh hiểu biết vợ mình, vợ anh chưa hề đi ra, khẳng định có đối sách, cho nên anh trực tiếp đi vào phòng bệnh.
Lâm Y Y nhìn Tiêu Vũ tới, hỏi: "Thế nào?”
Tiêu Vũ: "Thủ tục xuất viện làm xong, tiếp theo Tam Quân đi bộ đội xử lý một chút thủ tục là được." Tiêu Vũ nghĩ nghĩ."Trước xin nghỉ bệnh ba tháng, tình huống cụ thể chờ bác sĩ bên thủ đô khám rồi nói. Tam Quân, em thấy thế nào?" Lâm Tam Quân: "Nghe anh."
Tiêu Vũ gật gật đầu: "Đến lúc đó, nếu không có khỏi, thì chuyển nghề, nếu bình phục, em muốn chuyển nghề hay phục viên, chính em quyết định, nhưng đây đều là chuyện tạm thời không cần cân nhắc."
Lâm Tam Quân: 'Vâng.'
Tiếp theo, chỉ cân Tam Quân báo cáo cho bộ đội một cái là được. Nhưng trước đó, Lâm Đại Quân mang theo công an tới. Người ở cửa phòng bệnh thấy công an tới, giật mình kêu. Lâm Đại Quân báo án là có người vũ nhục quân nhân, lại quấy rây quân nhân dưỡng thương ở bệnh viện.
Cho nên công an tiếp nhận lập tức tới đây, lúc này nhìn thấy bà Dư gối ở cửa, bên cạnh lại vây quanh nhiều người như vậy, cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.
Công an vừa đến thì hỏi: "Đây là có chuyện gì? Vì sao bà lại quỳ ở đây?"
Bà Dư cũng trợn tròn mắt, bà ta không hiểu sao công an lại đến, loại chuyện này ở nông thôn là thường có, nhưng ai sẽ báo công an chưa? Cho nên nhìn thấy công an, bà Dư có chút sợ. Dù chồng bà ta là đoàn trưởng, bà ta cũng sợ, đừng nhìn trước mặt đoàn trưởng Dư bà ta rất oai phong, đó cũng là bởi vì bà ta biết tính đoàn trưởng Dư, còn đối mặt công an, bà ta vẫn sợ.
Lâm Y Y: "Chào các đồng chí công an, đây là em trai tôi Lâm Tam Quân, em ấy là một quân nhân đang dưỡng thương, mấy ngày trước vì nhiệm vụ bị thương, tôi là chị gái cậu ấy Lâm Y Y.
Là thế này, vị đồng chí này tung tin đồn nhảm quan hệ giữa em trai tôi và con gái bà ấy, em trai tôi với con gái bà ta không có quan hệ, bà ta lại tung tin đồn nhảm bọn họ là người yêu, cái này tổn hại nghiêm trọng hình tượng em trai tôi, đồng thời, đây cũng là đang vu oan một quân nhân... Cho nên, không biết bà ta oan uổng quân nhân, phá hư hình tượng em trai tôi là muốn làm gì, tôi thậm chí hoài nghi, bà ta có phải có cái ý nghĩ gì khác với bộ đội, cho nên còn xin các vị tiến hành nghiêm trọng điều tra bà ta."
Bà Dư: "Tôi không phải, tôi không có, tôi..."
Công an đánh gãy bà ta: "Vị đồng chí quân nhân này với con gái bà là đối tượng của nhau?"
Bà Dư nhìn họ, không dám nói láo: "Không có, tôi là...'
Bạn cần đăng nhập để bình luận