Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 372 Kham benh

Chuong 372 Kham benhChuong 372 Kham benh
Ở nhà bếp càng thêm bận rộn, thái rau lại thái rau, nấu cơm lại nấu cơm, Lâm Y Y ở cửa nhìn trong chốc lát, thấy đám người Tần Hương Cúc ngồi ở một bên nói chuyện phiếm, cũng không có giúp đỡ.
Thật ra không phải không giúp đỡ, là người giúp đỡ nhà họ Tần đủ rồi, chị em dâu nhà họ Tần nhiêu, mỗi người còn có con dâu, nếu gọi tất cả tới nhà bếp cũng không đủ đứng, cho nên làm sao cần em chồng đã xuất giá giúp đỡ chứ.
Tần Hương Cúc thấy Lâm Y Y đứng ở cửa, ngoắc cô: "Sao con lại tới đây?"
Lâm Y Y đi vào: "Con đến xem." Cô đứng ở bên cạnh Tần Hương Cúc, ôm chai ấm tay, lại chào hỏi các mợ ở nhà bếp.
Nhìn thấy Lâm Y Y, mọi người lại có đề tài, mấy mợ nhiệt tình hỏi: "Nhất Nhất à, các cháu tính khi nào thì sinh đứa nhỏ?"
Đổi lại là người khác, kết hôn mấy năm còn không sinh, mọi người chắc chắn hoài nghi không sinh được, nhưng tình huống của Lâm Y Y không giống, lúc kết hôn mới 15 tuổi, nhà người bình thường có tí thường thức, quả thật cũng sẽ không để cho cô gái 15 tuổi sinh đứa nhỏ. Hoặc là nói, xưa nay sẽ không cho cô gái 15 tuổi kết hôn, cho nên nói mấy năm trước Lâm Y Y không mang thai, mọi người cũng nghĩ được, nhưng năm nay cô 18, sang năm đã 19, nếu hai năm này còn không sinh, mọi người có lẽ cứ lời ong tiếng ve.
Lâm Y Y nói: "Sang năm chuẩn bị mang thai." Nói ra rồi, Lâm Y Y nghĩ đến lí do thoái thác mang thai có lẽ các bà không thể hiểu, cô lại giải thích,Năm nay mới vừa đến công xã, cháu làm việc tốt, sang năm chuẩn bị sinh đứa nhỏ."
Mợ ba Tần nói: "Sang năm chuẩn bị sinh con, cuối năm sau hoặc là năm sau là có thể sinh."
Mợ tư Tần: "Mẹ chồng con còn trẻ, sinh nhiêu vào, để mẹ chồng trông hộ." Con dâu hai sinh con, mẹ chồng trông giúp, ở nông thôn vô cùng bình thường.
Hơn nữa Lâm Y Y muốn đi làm, càng cần mẹ chồng trông nom.
Lâm Y Y nói: "Đến lúc đó chỉ sợ mẹ quá mệt mỏi." Trên thực tế, cũng quả thật cân Tần Hương Cúc trông, dù sao cô muốn đi làm. Không đi làm, có vài thứ không có nguồn gốc, nếu đi làm, mọi người sẽ nghĩ đến cô mua ở cung tiêu xã.
Tần Hương Cúc: "Met gì, con cứ yên tâm đi." Vợ thằng hai có thể sinh đứa nhỏ, bà cực kỳ vui vẻ, vợ thằng hai sinh mấy đứa, bà liên trông nom mấy đứa cho bọn họ, bà cũng sẽ không cảm thấy mệt.
Lâm Y Y: "Cám ơn mẹ, mẹ trông con an tâm, anh Vũ chỉ biết nhìn thôi."
Tần Hương Cúc nghe xong không nhịn được cười.
Mợ năm Tần nói: "Cũng không phải à."
Khi sắp đến cơm trưa, bên ngoài náo nhiệt lên: "Chú rể đến đây... Chú rể đến đây..." Thật ra đám cưới thời đại ngày nay vốn không có sự thú vị của đám cưới hiện đại, hiện đại còn có mánh khóe các loại, thời đại này mánh lới gì cũng không có. Chỗ tốt duy nhất của đám cưới thời nay chính là không cần nơi nơi kính rượu, bởi vì nhà ai cũng không có nhiều rượu như vậy.
Mà đám cưới hiện đại kết, còn phải kính rượu từng bàn một bàn một, thậm chí có vài người không ra sao, còn có thể làm khó dễ các loại.
Sau tiệc cưới, cô dâu bị chú rể mang đi, anh em họ nhà họ Tần, cùng cô dâu đến nhà chú rể, người nhà họ Tiêu cũng về nhà. Trên đường trở về, Lâm Y Y cảm thấy mê man, cực kỳ mệt mỏi, cô không đẩy xe đạp, cho nên cô với Tiêu Vũ, đạp xe đạp về nhà trước, vừa đến nhà, cô liền vào trong phòng ngủ.
Tới hơn ba giờ, cô còn chưa rời giường, lúc Tiêu Vũ đi gọi cô, phát hiện cả người cô mơ mơ màng màng, Tiêu Vũ vuốt trán của cô: "Nhất Nhất, em phát sốt." Trán Lâm Y Y vô cùng nóng.
Lâm Y Y hữu khí vô lực nói: "Phát sốt sao? Khó trách em cảm thấy cực kỳ muốn ngủ."
Tiêu Vũ: "Đứng lên, anh dẫn em đi khám bác sĩ." Hôm nay là cuối tuần, bác sĩ Lâm ở nhà, đúng lúc đi qua gân đại đội sản xuất Thượng Lâm một chút.
Chờ Lâm Y Y mặc quần áo, Tiêu Vũ nhìn thấy cô như vậy, cũng không yên tâm để cô ngồi phía sau, dứt khoát cho cô ngồi ở trên thanh ngang xe đạp.
Tới đại đội sản xuất Thượng Lâm, Tiêu Vũ chở bác sĩ Lâm đi thẳng vào nhà họ Lâm.
Lâm Đại Quân: "Chị, anh rể." Bọn họ đang chuẩn bị đến nhà chị ăn cơm chiều. Cho dù đội gió lạnh mùa đông, anh em nhà họ Lâm cũng phải đi một quãng đường, đến nhà chị ăn cơm, cũng kỳ lạ.
Tiêu Vũ: "Chị các em bị bệnh, đi mời bác sĩ Lâm đến."
Lâm Đại Quân: "Em đi." Cậu ta kích động chạy ra khỏi nhà.
Tiêu Vũ quen thuộc mò đến phòng Lâm Đại Quân, trực tiếp đặt Lâm Y Y ở trên giường Lâm Đại Quân, lót nệm thật dày trên giường, vừa thấy đã biết ấm áp. Các em trai nhà họ Lâm đều có một cái giường sạch sẽ lại có chăn và nệm dày, đều là chính bọn họ tiêu tiền mua, tiền phiếu bán thịt, tiền kiếm từ công điểm, tiền Lâm Đại Quân đi làm, bọn họ mua bốn cái giường, dùng hết tiền tiết kiệm. Các em trai nhà họ Lâm vô cùng quý trọng mạng sống, cũng không cảm thấy ngốc chút nào.
Chẳng được bao lâu, bác sĩ Lâm đến đây.
Tiêu Vũ nhường vị trí: "Phiên ngài."
Bạn cần đăng nhập để bình luận