Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 601 Công chúa nhỏ

Chương 601 Công chúa nhỏChương 601 Công chúa nhỏ
Tiêu Vũ mỉm cười nhìn cô, hai người đều biết mục đích là gì nên không ai muốn trêu đùa ai.
Lâm Y Y nói: "Đừng có làm ầm ï, bọn người Tứ Quân còn ở sát vách đấy." Thời đại này, phòng cách âm có hiệu quả không hề tốt. Nếu bị nghe mấy đứa em trai nghe thấy tiếng động xấu hổ thì cô đúng là không còn mặt mũi gì nữa.
Tiêu Vũ: "Em kêu nhỏ một chút là được."
Lâm Y Y: "Tại sao anh không nói là anh sẽ làm nhẹ một chút?”
Tiêu Vũ: "Vậy thì anh không nhịn được rồi, nhẹ thì thời gian lại dài, em lại muốn anh làm nhanh hơn."
Lâm Y Y: "Anh biến đi." Người đàn ông này thật sự không cần mặt mũi gì nữa mà.
Ngày hôm sau.
Lúc Tiêu Vũ rời giường, Lâm Y Y cũng tỉnh. Hôm nay, Tiêu Vũ phải trở về bộ đội, bảy giờ sáng phải lên thuyền cho nên năm giờ rưỡi đã phải xuất phát. Lâm Y Y chịu đựng cảm giác mệt mỏi làm bữa sáng cho anh.
Lâm Y Y ấn bờ vai của cô xuống: "Em ngủ đi, anh tự mình làm là được."
Lâm Y Y: “Anh định làm cái gì?"
Tiêu Vũ: "Nấu mấy của khoai lang." Dù sao anh cũng không có thói soi mói đồ ăn.
Lâm Y Y: "Anh đi nhóm lửa đi, em chiên cơm chiên trứng cho anh, sau đó nấu một bát canh rong biển, nhanh lắm." Cô làm gì chịu được để anh ăn khoai lang chứ. Tuy trong mắt cô, khoai lang cũng là đồ tốt, nhưng ở nhà mình, dĩ nhiên là muốn anh ăn ngon hơn một chút. Ngày hôm qua còn thừa chút cơm, chiên với trứng cũng nhanh.
Tiêu Vũ: "Vợ anh thật là tốt." Anh nói xong, cúi đầu xuống hôn cô.
Lâm Y Y đẩy anh ra: "Đừng buồn nôn như vậy." Lâm Y Y còn chưa rửa mặt. Sau khi rời giường thì đi làm bữa sáng cho Tiêu Vũ, cơm chiên trứng ăn cùng với canh rong biển. Chỉ là làm xong bữa sáng, cô cũng tỉnh táo hẳn ra, không muốn đi ngủ nữa. Thế là cô đi đánh răng, rửa mặt, sau đó đi nấu một nồi nước, chờ khi mọi người tỉnh có thể rửa mặt. Đợi khi cô nấu xong, Tiêu Vũ cũng ăn xong cơm.
Tiêu Vũ: "Anh phải đi rồi."
Lâm Y Y: "Tới rằm Tháng giêng thì em sẽ về lại." Sau rằm Tháng giêng, Lâm Ngũ Quân phải đi học lại. Vào ngày rằm Tháng giêng cũng là lúc nên ăn chè trôi nước, người một nhà quây quần bên nhau, cho nên cô quyết định chờ tới rằm sẽ về lại quân đội.
Tiêu Vũ: “Được, vậy anh đi đây.
Lâm Y Y: "Ừm, trên đường chú ý an toàn. Trong hộp cơm có đồ ăn, buổi trưa anh hâm nóng lại là có thể ăn." Tiêu Vũ: “Được.”
Sau khi Tiêu Vũ đi, Lâm Y Y ngáp một cái. Từ trong hệ thống thương thành, cô mua một cái bánh bao hấp và chút tào phớ rồi chưng nóng lên, nhìn cứ như mình tự làm ra vậy. Cô tự mình ăn hết nửa cái lồng bánh bao hấp, có khoảng năm cái, lại uống một chén tào phớ. Sau đó nghĩ ngợi một lúc thì đi phòng khách gõ cửa: "Tứ Quân, chị đi tới bệnh viện xem chị dâu em, trong nồi có bánh bao nóng và tào phớ, các em thức rồi thì tự mình ăn nha."
Lâm Tứ Quân: "... Em biết rồi."
Sau khi Lâm Y Y bàn giao xong với bọn họ, cô chạy xe đạp tới bệnh viện. Lúc cô đi là sáu giờ rưỡi, đến bệnh viện chừng khoảng bảy giờ, tuy không biết Lâm Đại Quân có mua bữa sáng hay chưa, nhưng cô cũng đem theo chút bánh bao hấp và tào phớ, còn có chút cháo gạo. Đến bệnh viện, cô lập tức đi tới phòng bệnh Lâm Trân.
Lâm Y Y: "Đầu ở đây rồi." Trong phòng bệnh không chỉ có Lâm Đại Quân mà còn có vợ của đại đội trưởng, ngay cả đội trưởng Lâm cũng tới.
Vợ của đại đội trưởng: "Nhất Nhất à, đêm qua, Tiểu Trân sinh rồi, sinh một cô công chúa nhỏ bảy cân hai." Vừa nói vừa cẩn thận quan sát vẻ mặt Lâm Y Y, sợ Lâm Y Y ghét bỏ cháu gái. Nói tới thì vào hôm qua, sau khi con gái sinh xong một cô nhóc thì bắt đầu lo lắng, dù sao đây cũng là thai đầu tiên của nhà họ Lâm, bọn họ đều hy vọng là một đứa bé trai, cháu trai cả khác biệt với việc cháu gái cả, thai thứ hai hay thứ ba sinh cháu gái cũng không sao cả.
Lâm Y Y: "Đây là cô chủ nhỏ đầu tiên của chúng ta rồi, nhà chúng ta nhiều nam như vậy, nữ chỉ có mình cháu, đời sau phải có thêm vài cháu gái mới tốt."
Vợ đại đội trưởng chặn ngang nói: "Người ta nói cháu gái là giống cô nhất, mặt mày nhóc con này lại hơn giống cháu đấy."
Lâm Y Y nói: "Thật sao? Cháu xem một chút. Đúng rồi, có bánh bao hấp và tàu phớ đấy, cháu đưa bữa sáng tới cho mọi người, mọi người chắc còn chưa ăn nhỉ?"
Lâm Đại Quân: "Vẫn chưa, em còn đang chuẩn bị đi mua đây."
Lâm Y Y: "Vậy không cần nữa, chị có nấu chút cháo gạo cho Tiểu Trân ăn, mọi người ăn trước đi, nếu như không đủ rồi hãy mua thêm."
Lâm Đại Quân: "Được." Lâm Đại Quân không hề dị nghị gì với chuyện con trai hay con gái, có thể vì cha mẹ nhà họ Lâm chết sớm, nhà bọn họ lại không có thân thích.
Cộng thêm người nuôi lớn bọn họ là chị gái mình nên trong mắt bọn họ không hề dính líu gì tới chuyện trọng nam khinh nữ, cho nên cậu ta thấy con gái hay con trai cũng không sao cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận