Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 112 Cảm động

Chương 112 Cảm độngChương 112 Cảm động
Lâm Y Y nghe anh nói những chuyện này, đáy lòng xúc động, thời đại này người trưởng thành sớm, còn đặc biệt có trách nhiệm, cô nhìn ra được, Tiêu Vũ chính là người đặc biệt có trách nhiệm."Vậy anh làm sao mà tích góp được 2500 đồng tiền này?”
Tiêu Vũ: "Đều là tiền thưởng nhiệm vụ.' Nói cách khác, đều là tiên bán mạng. Nhiệm vụ đặc thù đương nhiên không phải nhiệm vụ bình thường.
Không biết tại sao, Lâm Y Y nghe xong, đột nhiên trong lòng tê ran, cảm thấy sổ tiết kiệm trong tay nặng ngàn cân. Ánh mắt của cô đỏ lên, nghĩ đây là tiền mà Tiêu Vũ dùng tính mạng đổi lấy, cô liền khó chịu không thôi.
Thấy cô đột nhiên trâm mặc, Tiêu Vũ nói: "Sau này muốn mua gì thì mua, thiếu tiền thì nói với anh." Anh cảm thấy đây là hứa hẹn tối thiểu của một người đàn ông đối với vợ.
Thế nhưng nghe vào trong tai Lâm Y Y thì không phải, cô một mình xuyên qua tới đây, chỉ muốn tìm một nơi nương tựa. Không thể phủ nhận, lúc mới bắt đầu cô trêu ghẹo anh chỉ là muốn gả cho anh, bởi vì xem qua tiểu thuyết, cô biết anh là một người đàn ông chính trực, hơn nữa bên trong tiểu thuyết cũng miêu tả không nhiều, liên quan với chuyện của anh đều là chính diện, dứt bỏ điều kiện bên ngoài, con người anh cũng làm cho cô yên tâm.
Cô có chút cấp thiết muốn tìm một phiếu cơm, dù là điểm nào thì anh cũng thỏa mãn, dựa theo tiêu chuẩn hiện đại, anh có bằng cấp cao, vóc người đẹp, tướng mạo được, sự nghiệp thành công. Nhưng dần dần ở chung, bắt đầu bằng hảo cảm và hiếu kỳ trong tiểu thuyết, dân dần bị cảm động trong cuộc sống thay thế. Anh ôn nhu lại tỉ mỉ, lời nói của anh rất trực tiếp thì lại bị anh làm cho rung động.
"Anh Vũ. . " Cô nhào vào trong ngực anh, đứt quãng nức nở.
Sao lại khóc?
Tiêu Vũ không hiểu cảm tính thần kỳ của phụ nữ, có nhiều phụ nữ là động vật theo cảm tính, rất dễ dàng cảm động, mà đàn ông là động vật theo lý tính. Cho dù không hiểu, thế nhưng Tiêu Vũ nhẹ nhàng xoa bờ vai của cô: "Làm sao vậy?" Bởi vì anh cho tiền nên cảm động?
Lâm Y Y lắc đầu một cái: "Anh Vũ, sau này anh phải cố gắng, dù không có tiền cũng không sao, nhất định đừng làm chuyện nguy hiểm."
Tiêu Vũ sững sờ, trái tim chảy qua vô số dòng nước ấm, thì ra là cô đang quan tâm anh, cô vẫn luôn quan tâm anh."Ừm." Trước đây chỉ có một mình, bây giờ đã có gia đình nhỏ, sau này gia đình nhỏ của bọn họ còn có thể có nhiều người hơn, cho nên anh sẽ càng thêm chú ý đến nguy hiểm của bản thân.
Chỉ là cô gái ngốc này không biết, thằng nhóc xuất phát từ nông thôn, nếu như không gan dạ một chút thì làm sao có được tiên đồ? May mắn chính là anh đã có được tiền đồ rồi, có thể cho cô một cuộc sống tốt. Vào giờ phút này, Tiêu Vũ thật sự cảm thấy may mắn là anh đã trải qua hết những khó khăn khi ở một mình, mà không phải khi đã có được gia đình nhỏ. Một lát sau, bên ngoài nghe thấy âm thanh của Tần Hương Cúc, bà và người nhà họ Tiêu trở về, nghe mọi người nói chuyện giọng đặc biệt lớn, hẳn là thịt lợn rừng được phân chia rất tốt.
Tần Hương Cúc: "Nhất Nhất, Nhất Nhất, xương mà con muốn có rồi đây."
Bà nội Tiêu: "Sao con lại muốn xương? Xương lại không có thịt."
Tần Hương Cúc: "Nhất Nhất nói rồi, ăn cái gì bổ cái nấy, ăn xương bổ xương, mẹ và cha, còn có mấy đứa nhỏ trong nhà, đều phải bổ xương, người đọc sách thật sự có khác, hiểu biết thật nhiều."
Bà nội Tiêu chặn lại nói: 'Mấy ngày nay mẹ cảm thấy hơi mệt chút, xương cũng không dễ chịu, bồi bổ là nên, vẫn là Nhất Nhất tốt, luôn nhớ đến bà già này."
Tần Hương Cúc tiếp một câu: "Mẹ chọn cháu dâu, đương nhiên là tốt đẹp."
Bà nội Tiêu: "Đúng vậy, ánh mắt của mẹ rất tốt, con dâu và cháu dâu chọn tốt."
Người bên cạnh nghe xong, tập thể không phát biểu ý kiến.
Tần Hương Cúc: "Nhất Nhất đâu?”
Bà nội Tiêu: "Cùng với Tiểu Ngư Nhi ở trong phòng."
Tần Hương Cúc: "... Con đi hâm xương." Con trai và con dâu ở trong phòng, bà chỉ cảm thấy vui vẻ. Đứa con trai này bà hiểu rõ, rất có chừng mực, coi như ở trong phòng cũng sẽ không xang bay có điều người trẻ tuổi máu nóng, bà cũng muốn nhắc nhở một chút,'Nhất Nhất, đi ra hầm xương."
Lâm Y Y nói: "Mẹ, con đang thu dọn gian nhà, tới ngay." Cô cất tiên và sổ tiết kiệm vào trong ngăn kéo, sau đó khóa lại, chìa khoá liền treo ở trên cổ của mình "Anh Vũ, cái bao đựng này sau này cho em dùng nhé."
Tiêu Vũ: "Ừm”" Cái bao còn rất mới, mặc dù đã có mấy năm nhưng anh không dùng đến nhiều vì cũng không có nhiều đồ vật.
Lâm Y Y vui vẻ đi ra ngoài.
Ngoài phòng, Lâm Đại Quân dẫn em trai nhà họ Lâm đến, anh và Lâm Ngũ Đệ bọn họ đang chơi đùa. Lâm Y Y đi tới phòng bếp, trong phòng bếp, Tần Hương Cúc bắt đầu bận bịu, thịt lợn, huyết lợn đều phải xử lý. Huyết lợn còn mới, có thể ăn một bữa rất tốt, cũng có thể bồi bổ thân thể. Chỉ có điêu, huyết có hơi tanh, thế nhưng có vật liệu nhiều, xử lý rất tốt. Có mấy người rất thích ăn huyết, huyết lợn, huyết vịt, còn không phân tuổi tác, nhưng Lâm Y Y không thích ăn, luôn cảm thấy nuốt không trôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận