Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 571 Đá bóng 1

Chương 571 Đá bóng 1Chương 571 Đá bóng 1
Trên đường, thấy có đứa nhỏ nhà người ta nhìn chằm chằm vào trái bóng trong lòng của Lâm Ngũ Đệ, tò mò hỏi: "Đây là cái gì vậy?"
Tiểu Cát Tường: "Đây là bóng đá, dùng chân đá."
"Chơi vui lắm sao?"
Tiểu Cát Tường: "Chơi vui, đá qua đá lại thật rất vui."
“Tớ chơi cùng được không?”
Tiểu Cát Tường: "Đây là bóng của em trai Thập Nhất của tớ, phải được cậu ấy đồng ý."
Đứa trẻ hàng xóm đó tên là Đại Hùng, năm nay tám tuổi. Đại Hùng nhìn về phía Tiểu Thập Nhất, bởi vì đang mùa đông nên Tiểu Thập Nhất mặc rất nhiều, quần bông dày, ngoại trừ quần bông dày, trên người còn có áo lông, áo bông, thân dưới còn có quần bông, cả người thoạt nhìn giống như hình bầu dục.
Đại Hùng: "Em trai Thập Nhất, anh có thể chơi câu cùng không?" Vừa nói, vừa lấy từ trong túi ra khoai lang sấy, Cái này cho em ăn."
Tiểu Thập Nhất tiếp khoai lang sấy: "Có thể nha." Vừa nói vừa ăn khoai lang sấy, hàm răng đứa trẻ còn thiếu, cắn một cái miệng nhỏ khoai lang sấy, trên miếng khoai ngọt dính đầy nước miếng.
Đại Hùng nghe thấy Tiểu Thập Nhất đồng ý, vui vẻ nói: "Cảm ơn Thập Nhất, em đúng là người tốt."
Tiểu Thập Nhất lấy được tấm thẻ người tốt cũng rất phấn khởi.
Tiếp theo ba người đi đến nhà cũ nhà họ Tiêu. Còn chưa kịp đi vào, Tiểu Thập Nhất đã bắt đầu gọi: "Ông cố nội ơi... ông cố nội ơi..."
Nghe thấy tiếng gọi của Tiểu Thập Nhất, mấy đứa nhỏ nhà anh cả cũng chạy ra, bọn họ trộm nhìn ở bên góc tường.
Ông nội Tiêu: "Ơi, Tiểu Thập Nhất tới à?"
Ông nội Tiêu cười ha hả đi ra. Nhắc mới nhớ, trong số mấy đứa cháu chắt vẫn là nhà thằng hai thân thiết với ông nhất, nhà thằng cả hướng nội, nhà thằng ba văn nhã, cũng chỉ có Tiểu Thập Nhất hoạt bát mới giống như một đứa trẻ con.
Tiểu Thập Nhất ôm bóng đá: "Ông cố nội, chúng ta cùng nhau chơi bóng đi."
Ông nội Tiêu: "... con cùng chơi với anh trai con là được rồi." Sao lại đến tìm một lão già như ông? Có điều trong lòng ông cũng thật vui sướng.
Tiểu Thập Nhất: "Muốn chơi cùng ông cố cơ."
Bà nội Tiêu: "Ông cũng đừng có thừa nước đục thả câu, chơi cùng cháu nó đi." Rõ ràng là muốn chơi lại còn muốn giả vờ giả vịt. Ông nội Tiêu cười nói ha ha: "Tiểu Thập Nhất thích chơi cùng ông cố nội à?"
Bà nội Tiêu: Lão già này, lại lừa mấy đứa nhỏ nói điều tốt.
Tiểu Thập Nhất: "Thích ạ."
Ông nội Tiêu: "Vậy thì ông cố sẽ đưa cháu đến sân thể dục chơi, ở đây nhỏ quá." Sân thể dục trước văn phòng thôn ủy rất lớn, ngày thường mở họp, hoặc là phát lương thực, ... đều được tổ chức, đây là nơi thích hợp nhất để đá bóng.
Tiểu Thập Nhất: "Vâng ạ."
Ông nội Tiêu nắm tay Tiểu Thập Nhất, Tiểu Cát Tường và Đại Hùng di theo bên cạnh đến sân thể dục lớn trong thôn.
Mặc dù trời đã sáng nhưng có vài đứa trẻ đang chơi trong sân. Nhìn thấy bọn Tiểu Thập Nhất, bọn trẻ tò mò nhìn họ.
Ông nội Tiêu: "Tiểu Thập Nhất, cháu muốn chơi bóng như thế nào?"
Tiểu Thập Nhất ôm bóng đi đến trước mặt ông nội Tiêu. Tiểu Cát Tường nói: "Đại Hùng, cậu đứng bên phía của ông nội tớ, tớ và em trai đứng một bên. Bọn tớ sẽ đá bóng về phía mọi người và hai người sẽ đá lại cho bọn con." Ngày hôm qua bọn họ chính là chơi như vậy.
Ông nội Tiêu: "Được, ông đã biết."
Đại Hùng: “Được.
Chờ sau khi mọi người đứng dậy, Tiểu Thập Nhất đặt bóng đá trên mặt đất, sau đó nhấc chân dùng sức một đá... Tiếc là sức người còn yếu, bóng không có di chuyển ra xa, khoảng hơn 1 mét, nhưng không sao, cậu chạy đi lên, lại đá một chân, chân lân này đá xa hơn chân trước. Sau khi đá được quả bóng, cậu chạy về đúng lại chỗ ban đầu.
Tiểu Cát Tường: "Ông cố nội, nếu bóng lăn trước mặt ông thì ông hãy đá về đi. Đại Hùng, nếu đá đến trước mặt cậu, cậu cũng đá trở lại đi."
Ông nội Tiêu: "Được, ông cố nội hiểu rồi."
Đại Hùng: "Anh cũng hiểu rồi."
Quả bóng của Tiểu Thập Nhất đá đến trước mặt Đại Hùng, đương nhiên vẫn cách Đại Hùng một khoảng cách, nhưng Ông nội Tiêu cũng sẽ không cướp với đứa trẻ chơi, cho nên Đại Hùng đi nhặt bóng lên, sau đó lại đá trở vê. Sức Đại hùng khá khỏe, quả bóng đá tới phía sau người Tiểu Thập Nhất.
Tiểu Thập Nhất vừa muốn nhích người. Nghe thấy Tiểu Cát Tường nói: "Tiểu Thập Nhất, em đứng cho vững, anh đá bóng trở lại, để em đá đi."
Tiểu Thập Nhất: "Được ạ."
Tiểu Cát Tường chạy tới, sau đó một chân đá bóng đến trước mặt Tiểu Thập Nhất, ngày hôm qua cậu đã chơi cả một buổi chiều, cảm giác đá cũng không tệ lắm, lần này bóng không gần không xa, đến trước mặt Tiểu Thập Nhất. Tiếp theo Tiểu Thập Nhất nhấc chân đá bóng về phía đối diện. Không... đường bóng quanh co.
Ông nội Tiêu cười ha hả chạy tới nhặt bóng, sau đó ném bóng tới trước mặt Tiểu Thập Nhất.
Tiểu Thập Nhất lại có thể tiếp tục đá bóng.
Những đứa nhỏ đứng bên cạnh xem rất thích thú. Bọn họ là lần đầu tiên thấy bóng đá, cũng là lần đầu tiên biết trái bóng còn có thể đá như vậy, trò này so với trò chơi thường ngày của bọn họ còn thú vị hơn nhiều. Có hai đứa bọn nhỏ quen với Tiểu Cát Tường, Đại Hùng, vì thế đã đến hỏi thử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận