Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 456 Mời khách 2

Chương 456 Mời khách 2Chương 456 Mời khách 2
Tiêu Vũ: "Vất vả cho em rồi."
Lâm Y Y: "Vất vả cái gì, mọi người từ từ ăn." Vừa nói vừa nói với mấy người Bối thị: "Dan ông bọn họ uống của bọn họ, phụ nữ chúng ta ăn phần của chúng ta." Nói rồi lại lấy ra một cái ấm nước ấm, bên trong là rượu cất, ngay cả trẻ con ba tuổi cũng có thể uống, cô rót cho các cô cùng đám trẻ.
Bàn ăn trong nhà tuy không lớn, nhưng ghép hai tấm vào một, mọi người ngồi cùng một chỗ vẫn rất rộng rãi, lại bởi vì hai cái bàn cũng không lớn, cho nên lúc gắp thức ăn cũng không cần đứng lên.
Bối thị uống một hớp nhỏ: "A, cái này dễ uống, đây cũng là rượu gạo sao?" Bởi vì khi nhìn đến có gạo nếp.
Lâm Y Y: "Cái này gọi rượu cất, cũng là dùng gạo nếp ủ, thích hợp cho phụ nữ chúng ta với trẻ con uống, bởi vì rượu cất hơi ngọt, đàn ông không thích."
Hứa thị: "Vẫn là em gái Lâm biết nhiều, sành ăn, như chị cái gì cũng không biết."
Lâm Y Y nói: "Em cũng không biết, lúc vừa gả cho anh Vũ, nấu cơm em cũng không biết, đều là mẹ chồng em dạy tốt."
Hứa thị nhìn tay Lâm Y Y, mười ngón tay ngay cả cái sẹo cũng không có, hoàn toàn không giống bàn tay làm việc nặng, lại nhìn mình, rất thô ráp, không thể so sánh.
Lâm Y Y: "Chị Hứa nấu ăn nhất định rất tốt?"
Doanh trưởng Hứa nói: "Vợ tôi trù nghệ rất tốt, tôi chính là ăn đồ cô ấy làm, mới muốn lấy cô ấy làm vợ."
Hứa thị trừng mắt liếc anh ta một cái, nhưng trong mắt mang theo chút ngọt ngào.
Doanh trưởng Hứa cười hắc hắc.
Lâm Y Y nhìn anh ta, cảm thấy nụ cười này hơi giống Lâm Đại Quân, có lẽ là thẳng nam sắt thép. Có điêu, cô nhìn hai đầu lông mày Hứa thị có chút ưu sầu, hôm nay lúc giúp cô nhóm lửa hình như cũng mang theo tâm sự. Chỉ là, đối với thẳng nam sắt thép, tâm tư phụ nữ, bọn họ không hiểu, phải trực tiếp nhắc nhở bọn họ, nói thẳng ra.
Bối thị: 'Em gái Hứa trù nghệ rất tốt, ngang với em gái Lâm, lúc trước khi em gái Hứa vừa tới tùy quân, bọn chị cũng nếm qua đồ cô ấy làm, nhưng em gái Hứa và em gái Lâm làm đồ ăn hương vị khác biệt. Em gái Lâm làm đồ ăn khuynh hướng thanh đạm, trong thanh đạm mang theo ít ngọt, em gái Hứa làm đồ ăn khẩu vị hơi nặng một chút, mang một ít cay." Khẩu vị mang ngọt là đặc sắc người phương nam, có vị cay hơn, ở thế giới hiện thực, một vùng Hồ Nam Tứ Xuyên đều là như thế. Nhưng Lâm Y Y không ăn được cay, có thể là không quen, một chút xíu cay đều chịu không được. Khi còn bé mẹ cô mang cô đi ăn KFC, cánh gà cay trong KFC làm cô từ bỏ. Cơm tối nay mọi người tương đối vui vẻ, cảnh một đám cực phẩm đoạt đồ ăn trong tiểu thuyết chưa từng xuất hiện, vợ mấy vị doanh trưởng ăn đều tương đối nhã nhặn, bọn nhỏ cũng không cãi nhau. Có thể thấy được cực phẩm trong tiểu thuyết cũng là vì kịch bản mới xuất hiện. Trong cuộc sống hiện thực, cũng không có nhiều cực phẩm như vậy.
Không, trẻ con sảo sảo nháo nháo vẫn có, tỉ như, Tiểu Thập Nhất vừa tỉnh ngủ: "Nhất Nhất...
Nhất Nhất..." Vừa rồi lúc Lâm Y Y làm, bé cùng với mấy anh chị chơi một lúc thì ngủ mất, lúc này còn chưa qua một giờ, bé đã tỉnh lại, vừa tỉnh dậy đã gọi mẹ.
Lâm Y Y để đũa xuống: "Mọi người từ từ ăn, em đi xem con một chút." Nói rồi, đi vào phòng.
Trong mắt Tiểu Thập Nhất vốn đã ươn ướt, thấy mẹ tới, lập tức thu lại, cũng không biết bé làm thế nào: "Nhất Nhất...' Cậu xoay người, ngôi dậy, sau đó vươn tay về phía Lâm Y Y.
Lâm Y Y sờ sờ bụng cậu: "Có phải là đói bụng không?”
Cái đầu nhỏ của Tiểu Thập Nhất vùi vào ngực cô, đói bụng.
Trẻ con sẽ cai sữa tâm 8 tháng, Lâm Y Y vẫn còn sữa, không nỡ sớm cai sữa cho cậu như vậy, cho nên quyết định sau 12 tháng rồi cai. Trẻ con uống nhiêu sữa mẹ một chút, cũng tốt cho thân thể.
Lâm Y Y mở lỗ hổng trong quần áo, sau đó lại kéo áo lên, vừa mới kéo áo lên, Tiểu Thập Nhất lập tức hé miệng, chờ không kịp muốn ăn. Tốc độ hút sữa kia giống như có người cướp của cậu vậy. Mà rõ ràng trong nhà không có đứa trẻ khác, nhưng đứa nhỏ này đặc biệt bảo vệ đồ ăn, cậu vừa hút sữa, vừa dùng một cái tay khác che chở một cái khác, dùng hành động để nói, cái này cũng là của cậu, ai cũng không thể đoạt.
Đứa trẻ hơn tám tháng khẩu vị lớn, trước đó lúc mới sinh, uống một bên là đủ rồi, thậm chí còn uống không hết, lúc đó cô căng đến khó chịu, hiện tại hai bên đêu không đủ bé uống.
Khi bé uống cạn sạch hai bên, đánh ợ một cái no nê, Lâm Y Y chỉnh lại quần áo, cài nút thắt, sau đó để cậu vào xe nôi, đẩy cậu ra ngoài tản bộ.
Vừa ra cửa phòng, tròng mắt thật to liền nhìn bốn phía, giống như đang tìm người. Sau đó trong đám người thấy được Tiêu Vũ, bé vươn tay về phía Tiêu Vũ: "Nhất nha... Nhất nha...' Bây giờ bé nói chuyện rất có quy luật, Nhất nha nói chính là mình, Nhất Nhất nói chính là mẹ. Bởi vì lúc Lâm Y Y gọi bé là Tiểu Thập Nhất nha, cho nên bé nhớ kỹ Nhất nha là mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận