Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 88 Giống như em nói

Chương 88 Giống như em nóiChương 88 Giống như em nói
Nếu như Lâm Y Y phản kháng tại chỗ, nói khó nghe đó là cô không tôn kính trưởng bối, nếu cô nói chuyện có thiên hướng bảo vệ em trai nhà họ Lâm, Lý Lan Hoa không chừng sẽ giáo huấn cô đừng lợi dụng nhà chồng, nếu cô nói chuyện nghiêng về nhà họ Tiêu, Lý Lan Hoa sẽ giáo huấn cô không thương em trai. Cho nên, Lâm Y Y cũng không muốn đối phó, khóc lên là tốt nhất.
Không thể không nói, rất nhiều trà xanh trong tiểu thuyết có thể được nhiều người ủng hộ như vậy không phải là không có lý do. Lâm Y Y ưu thương rời khỏi sàn diễn, rất nhiều người đều đứng về phía cô, ngay cả con dâu của Lý Lan Hoa cũng cảm thấy mẹ chồng mình lúc này nhắc đến cha mẹ đã mất của người ta rất không có đạo đức.
Mợ lớn Tần liền nói trực tiếp: "Tôi nói chứ, đây là bắt chó đi cày, quản việc không đâu, cô em chồng nhà tôi không phải nói rồi sao, Nhất Nhất tự kiếm tiên nhuận bút còn lo không thể nuôi dưỡng em trai?"
Mợ hai Tần nói: "Không phải sao? Hiện tại cô dâu mới bị nói đến ăn không ngon, thực sự là mất hứng."
Lý Lan Hoa đặt bát cơm xuống cái ầm: "Tôi ăn no rồi, trong nhà còn có việc, tôi đi trước."
Không có ai để ý Lý Lan Hoa đi rồi. ...
Tiêu Vũ theo sát Lâm Y Y trở về phòng, đến gian phòng nhìn thấy cửa phòng đang đóng, anh đứng ở cửa một lúc, anh sợ cô vợ nhỏ đang khóc, nếu anh đi theo vào sẽ làm cô cảm thấy lúng túng, nhưng anh đứng ở cửa một lúc cũng không nghe thấy tiếng khóc, anh càng lo lắng hơn, anh cảm thấy cô vợ nhỏ có thể đang khóc âm thầm, như vậy so với khóc lớn còn nghiêm trọng hơn. Nghĩ cô vợ nhỏ không nơi nương tựa, còn có mấy em trai cần chăm sóc, trong lòng bị ủy khuất chỉ có thể một mình thầm khóc, âm thanh cũng không thể phát ra, cái này thì phải chịu oan ức bao lớn? Tuy rằng cô vợ nhỏ rất thông minh, nhí nha nhí nhảnh, nhưng cũng chỉ mới 15 tuổi. Tiêu Vũ cảm thấy trong lòng có chút phiền muộn, anh vừa nghĩ đến dáng vẻ cô vợ nhỏ nước mắt lưng tròng, ánh mắt đỏ hoe thì liền gõ cửa.
Trong lòng Lâm Y Y căng thẳng, làm bộ tạo ra âm thanh mấy phần nhu nhược, dường như bệnh tật triền miên hỏi: "Ai vậy?" Cô đang cởi quần ra nhìn xem bắp đùi của mình, vừa nãy thực sự là đau chết cô.
Tiêu Vũ: ”... Anh, em không sao chứ?”
Lâm Y Y tới cửa, mở ra một cánh cửa: "Là anh sao?”
Tiêu Vũ từ trong khe cửa nhìn đầu nhỏ của cô: "Ừm." Cũng còn tốt, hai mắt chỉ hơi đỏ một một chút, không phải nước mắt giàn giụa, nói rõ không có đang khóc.
Lâm Y Y kéo cửa ra, đồng thời kéo người vào trong, sau đó đóng cửa lại, còn khóa nữa.
Tiêu Vũ: "...' Đây là đang làm gì? Em?” Lâm Y Y nhụt chí ngồi ở mép giường: "Em vừa nghĩ đến mình ở đây ăn ăn uống uống, cha mẹ lại bị chết đói, em liền ăn không ngon, hận không thể để mình cũng chết đói."
Tiêu Vũ: "Nói bậy." Giọng nói của anh trầm thấp nghiêm túc, còn mang theo vài phần áp bức,'Cha mẹ vợ sẽ không hi vọng em tự giận mình, không có cha mẹ nào lại cam lòng để con của chính mình chết đói, em đừng có mơ."
Lâm Y Y: "Nhưng mà. . . nhưng mà em sợ có người sẽ nói, nếu như mọi người nói em ham ăn nên sống sót, cha mẹ lại bị chết đói, em. .. em chính là bất hiếu."
Tiêu Vũ ngồi vào bên cạnh cô, suy nghĩ một chút, nắm bờ vai của nàng, kéo cô vào trong lông ngực: "Đừng nghe những lời nói kia, thím Lan Hoa và mẹ anh không hợp nhau, thím ấy cố ý nói như vậy, em không có sai, em quên là em còn mấy em trai phải chăm sóc sao, nếu như em có chuyện gì thì em trai em làm sao bây giờ? Hơn nữa. . " Hơn nữa, anh phải làm sao bây giờ?
Lâm Y Y thuận thế ôm lấy eo anh.
Phần eo Tiêu Vũ cứng đờ, có chút không quen.
Lâm Y Y: "Nếu như em có chuyện gì, anh có thể cưới một người khác tốt đẹp hơn."
Tiêu Vũ: "Không muốn." Ai còn có thể "xấu" như cô? Người sau là kiểu đúng quy củ? Hay là ngoan ngoãn biết điều? Đàng hoàng? Hoặc là mạnh mẽ? Đã gặp qua một cô gái nhỏ "xấu" như cô, anh đối với những cô gái khác đều không cảm thấy hứng thú. Tiêu Vũ đột nhiên phát hiện, cô đối với anh mà nói đã là đặc biệt nhất.
Lâm Y Y ngẩng đầu lên, nhìn cằm anh có chút thô ráp: "Anh chỉ cân em thôi sao?" Cô cố ý hỏi như vậy, có chút cảm giác làm nũng.
Tiêu Vũ: "... Ừm”"
Lâm Y Y: "Ừm là có ý gì?"
Tiêu Vũ: ”".. -
Lâm Y Y: "Anh không thành tâm, lời nói vừa rồi của anh đều là gạt em, anh còn nói anh sẽ là một người chồng tốt nữa."
Tiêu Vũ:”"..
Lâm Y Y đột nhiên đẩy anh ra: "Anh đi đi, em không muốn nói chuyện với anh." Mặc dù là nói như vậy, thế nhưng âm thanh của cô quá mềm, giống như có oan ức rất lớn.
Tiêu Vũ hít vào một hơi: "Chính là giống như em nói."
Lâm Y Y: "Em nói cái gì chứ?”
Tiêu Vũ:”"...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận