Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 339 Lam mai 2

Chuong 339 Lam mai 2Chuong 339 Lam mai 2
Lâm Y Y nói: "Trước hết để cho anh Vũ đi hỏi lại, có điều mẹ phải nói với con một chút ưu điểm của em họ."
Tần Hương Cúc: "Em họ con có tính cách thành thật, làm việc chịu khó, con cũng từng thấy, cũng là một tay đắc lực trong nhà."
Lâm Y Y: “Có từng đi học không?”
Cái này Tân Hương Cúc rất xin lỗi: 'Không có."
Lâm Y Y nói: "Vậy có từng học qua lớp xóa nạn mù chữ không?”
Tần Hương Cúc: "Cái này mẹ không biết, đại đội chúng ta không có lớp xóa nạn mù chữ, đại đội ở bên nhà họ Tân bên kia thì mẹ cũng không rõ ràng, năm đó mẹ ga tới trước. ... hồi đó quốc gia còn chưa giải phóng, cũng không có lớp xóa nạn mù chữ."
Ngày 29 tháng 3 năm 1956 quốc gia tuyên bố [ liên quan đến quyết định xóa nạn mù chữ], hiện tại là năm 63, theo lý mà nói, lớp xóa nạn mù chữ đã có đến mấy năm, thế nhưng. .. có nhiều chỗ lạc hậu, mọi người không có ý thức xóa nạn mù chữ, cho nên không có lớp xóa nạn mù chữ cũng là bình thường. Suy nghĩ một chút, Lâm Y Y biết mình nên làm gì.
Lâm Y Y: "Trương Minh là công an, khẳng định có đi học, cho nên con cảm thấy nếu như em họ từng học qua lớp xóa nạn mù chữ thì sẽ khá một chút. Có điều bây giờ nói cái này cũng không kịp, trước tiên con tìm hiểu về cái nhìn của Trương Minh một chút. Nếu như Trương Minh không có ý kiến, hôm nào có thể hẹn ở gặp mặt nhà con, nếu như hai người thành đôi, em họ có thể đi học lớp xóa mù chữ, vào lúc ấy, ở trong mắt Trương Minh, em họ chính là một cô gái có ý chí phấn đấu, nam đồng chí thích cô gái có ý chí phấn đấu."
Tần Hương Cúc: "Đúng đúng đúng, lời này của con có đạo lý, cô gái có ý chí phấn đấu rất tốt.
Nếu như công an kia thật có thể coi trọng Viên Viên, vậy cũng là phúc khí của nó." Tuy rằng Lâm Y Y cảm thấy như vậy là định giá phụ nữ, thế nhưng chính là hiện thực, điều kiện tốt mới có tu cách lựa chọn.
Lâm Y Y: "Mẹ, năm nay em họ 20 tuổi, công an kia năm nay 23 tuổi, con nghe nói nam nữ cách biệt 3 tuổi là tiểu trùng, cách biệt 6 tuổi là đại xung, có chuyện này hay không?"
Tần Hương Cúc vừa nghe: "Thật sự là có, này nếu như ở trước thời Kiến Quốc, mọi người khẳng định chú ý cái này, thế nhưng hiện tại không phải muốn loại bỏ tư tưởng mê tín phong kiến sao? Sao vậy? Người ta tin cái này sao?"
Lâm Y Y: "Cái này con không biết, nhưng con không tin." Cha mẹ cô cũng cách biệt 3 tuổi, người ta nói nữ hơn ba ôm gạch vàng, nam hơn ba chính là tiểu trùng, có điều mỗi ngày cha mẹ cô cãi nhau là sự thật, mẹ cô hay suy nghĩ linh tinh, tính cách cha cô lại tốt, mặc kệ mẹ cô nói cái gì, cha đều làm bộ không nghe thấy, xoay người còn nói với cô không cần đi để ý tới mẹ cô.
Tần Hương Cúc: "Chuyện này nói ra thì bên cậu khẳng định không để ý, hiện tại ước gì lập tức gả được em họ của con đi."
Lâm Y Y: "Được, con biết rồi."
Lâm Y Y và Tân Hương Cúc nói một phen, liền trở vê nhà.
Buổi tối lúc ngủ, Lâm Y Y và Tiêu Vũ nói tới chuyện này: "Anh Vũ, ngày mai khi anh đi đơn vị, có hai việc nên nói với Trương Minh.”
Tiêu Vũ: "2"
Lâm Y Y: "Chuyện thứ nhất, hỏi anh ấy đối với nữ đồng chí có yêu cầu gì, không thể tùy tiện ứng phó, anh ấy nhất định phải nói rõ. Nếu như anh ấy nói rõ, anh cảm thấy em họ thích hợp thì liền nói tình huống của em họ cho anh ấy, đồng thời phải nói luôn là em họ nhỏ hơn anh ấy ba tuổi.
Tiêu Vũ: "Nhỏ hơn ba tuổi thì làm sao?" Này có điểm đặc biệt gì sao?
Lâm Y Y: "Dựa theo lời giải thích mê tín, nữ nhỏ hơn nam ba tuổi sẽ là tiểu trùng."
Tiêu Vũ: ”.. -
Ngày hôm sau, khi Tiêu Vũ đi làm, cố ý tìm Trương Minh, anh đi qua bàn làm việc của Trương Minh, gõ gõ: 'Vào đây.'
"Phó cục trưởng, anh tìm em là có tin tức tốt sao?" Trương Minh cười hì hì hỏi. Làm một đồng chí nam 23 tuổi còn chưa kết hôn, anh ấy khá sốt ruột, nhưng anh ấy cũng không có cách nào, anh ấy không tìm được bạn đời cách mạng.
Tiêu Vũ: "Cậu có ý kiến hoặc là yêu cầu gì với đông chí nữ không?”
Trương Minh: "Không có, em tin tưởng ánh mắt của chị dâu."
Tiêu Vũ: "Nói muốn tiêu chuẩn với yêu câu gì, nếu không thì không cần suy xét nữa, tránh cho vợ tôi giới thiệu một người cho cậu, cậu lại bởi vì các loại không hài lòng lãng phí một phen tâm ý của vợ tôi."
Trương Minh: "... Vậy... Em thích con gái am hiểu lòng người, tính cách ôn hòa." Công an có đôi khi bề bộn nhiều việc, cho nên anh ấy hy vọng đối tượng am hiểu lòng người.
Tiêu Vũ gật đầu: "Còn nữa không?"
Trương Minh: "Hy vọng đối phương biết nấu cơm, tính cách cân cù một chút, đừng lười biếng."
Con gái am hiểu lòng người cơ bản đều là người cần cù, sẽ không lười biếng.
Tiêu Vũ gật đầu, sau đó bảo anh ấy tiếp tục nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận