Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 344 Vuon len

Chuong 344 Vuon lenChuong 344 Vuon len
Trong đại sảnh, Lâm YY rót trà cho mợ cả Tần và Tần Viên Viên. Sau đó lại nói: "Viên Viên, em có nghĩ tới đi xoá nạn mù chữ không?”
Tần Viên Viên có hơi nghi hoặc, nhưng vẫn nói: "Nếu có thể, em nguyện ý đi xoá nạn mù chữ, tuy rằng không thể lợi hại giống chị dâu họ nhưng em biết biết nhiêu chữ luôn tốt, cho nên em muốn biết nhiêu chữ, nhưng... Nhưng không có cơ hội như thế."
Lâm Y Y nói: "Vậy đi, chờ sau khi chị đến công xã, chị định thuyết phục các đại đội của công xã mở lớp xóa nạn mù chữ, đến lúc đó em nhớ đi báo danh."
Mợ cả Tần: "Thế có thể không?”
Lâm Y Y: "Có thể hay không cháu không biết, nhưng luôn phải thử một chút. Nhưng chuyện này tạm thời không nói, mà chúng ta nói vê Trương Minh. Cháu từng gặp qua Trương Minh, là đồng chí nam khá nhiệt tình, đồng chí công an, nhân phẩm chắc chắn tốt, nếu không anh họ em cũng sẽ không giới thiệu, trong nhà có một anh trai và một em gái, đều đã kết hôn, Trương Minh nói nếu anh ấy kết hôn, sẽ đăng ký viện của công nhân viên chức, sau đó phân ra ở riêng với người trong nhà, thật ra trong thị trấn ở riêng rất phổ biến, ví dụ như bà nội Vương hàng xóm của nhà cháu, hai đứa con sau khi kết hôn cũng ở riêng, cho nên, nếu Viên Viên gả cho Trương Minh, cuộc sống chắc chắn tốt đẹp."
Tần Viên Viên đỏ mặt, nhưng cô cũng tự hiểu lấy mình: "Chị dâu họ, em... Con người của em không có ưu điểm gì, bộ dạng... Bộ dạng cũng không ra sao, công an Trương sẽ nhìn trúng em sao?"
Lâm Y Y cười nói: "Anh ấy có thể nhìn trúng em hay không chị không biết, nhưng em cũng không tất sẽ nhìn trúng anh ấy."
Tần Viên Viên: "A2?"
Lâm Y Y nói: "Em gặp anh ấy đừng lo lắng, phải biểu hiện thoải mái chút, em càng hồi hộp, sẽ dễ mắc lỗi."
Tần Viên Viên: "Nhưng em không thoải mái được."
Lâm Y Y: "Chị dạy cho em một biện pháp để thoải mái."
Tần Viên Viên: "2"
Lâm Y Y: "Em nghĩ, kết quả tệ nhất cũng chỉ là xem mắt không thành công, đồng chí nam này có gì đặc biệt hơn người đâu?”
Tần Viên Viên: "... Hình như cũng có lý."
Lâm Y Y nhìn thấy ăn mặc của cô, áo voan hoa, quần dài màu đen, thắt hai bím tóc trói, sạch sẽ, mang giày vải màu đen, nhưng chiều cao 163 của Tần Viên Viên cũng coi như cao, bởi vì có hơi gây, nhìn qua càng thêm cao gầy.
Chẳng qua, Tần Viên Viên có hơi đen, cái trán hơi cao, trán nhẫn bóng, lại bởi vì thắt hai bím tóc, nhìn qua không gọn gàng lắm.
Lâm Y Y nói: "Viên Viên có thể cột tóc dài lại, giống như chị vậy, cột đuôi ngựa, sau đó đằng trước cắt tóc mái ngố."
Tần Viên Viên: "Vậy em tháo bím tóc ra, nhưng bây giờ không có cách nào cắt mái ngố."
Mo cả nói: "Thắt tóc như vậy không phải rất đẹp sao?"
Lâm Y Y: "Bây giờ trời nóng, giữa trưa thế này sẽ càng nóng, em họ chịu được không?"
Tần Viên Viên: "Chị dâu họ có thể giúp em cắt mái ngố không? Em như thế quả thật rất nóng."
Lâm Y Y: "Vậy chị thử xem nhé? Chị sợ cắt không đẹp."
Tần Viên Viên nói: "Cắt không đẹp cũng không sao, giống như chị dâu họ nói, cùng lắm thì xem mắt không thành công thôi."
Lâm Y Y: "Được, em đi gội đầu trước, nếu không khó cột tóc phía trước, rất khó định hình đằng trước."
Chờ sau khi Tần Viên Viên gội đầu xong, Lâm YY cắt mái ngố cho cô ấy, cô sợ cắt hư tóc, cho nên cắt rất cẩn thận, thậm chí là cắt từng cái từng cái, cho nên sau khi cắt xong, còn rất thành công. Tiếp theo cô lại dùng khăn mặt thấm khô nước trước tóc Tân Viên Viên, sau đó cột tóc đuôi ngựa cho ngựa. Sau khi cột chắc rồi hỏi mợ cả Tần: "Mợ cả, thế nào?" Ở trong mắt Lâm Y Y, như vậy vẫn khá đẹp, sạch sẽ, cả người nhìn qua nhẹ nhàng khoan khoái hơn. Cũng không phải nói bím tóc không đẹp, mà là người Tần Viên Viên không trắng, cái trán lại cao, bím tóc không tươm tất bằng đuôi ngựa.
Mợ cả Tần nói: "Quả thật là đẹp, vẫn là ánh mắt của Nhất Nhất tốt."
Lâm Y Y cười cười: "Vừa rồi cháu đã nói qua điều kiện của Trương Minh, trong yêu cầu của anh ấy, cái gì em họ cũng phù hợp, chỉ thiếu một chút chính là biết chữ, Trương Minh hy vọng tìm được người biết chữ, nhưng cũng nguyện ý gặp mặt em họ, cháu nghĩ, đến lúc đó nếu ở chung, em họ có thể thỏa đáng nói đến suy nghĩ chuyện bản thân muốn xoá nạn mù chữ, tỏ vẻ mình muốn biết chữ, cảm thấy con gái biết nhiều chữ là tốt... Đương nhiên, mấy cái đó đều là ý nghĩ nhỏ, nếu dưới tình huống công an Trương vừa lòng em, mình có thể biểu hiện ra ngoài, nếu em không hài lòng anh ấy, thì không cần biểu hiện. Đây là xem mắt, anh ấy có tư cách chọn em, em cũng có tư cách chọn lựa anh ấy."
Tần Viên Viên nghe theo.
Thật ra, Lâm Y Y cũng không hiểu mấy cái đó, tuy rằng cô xem mắt rất nhiêu, nhưng cô cũng không quá hiểu biết đàn ông. Chẳng qua dựa theo suy nghĩ của cô, Trương Minh chắc chắn sẽ thích con gái vươn lên, nếu không anh ấy cũng sẽ không nói muốn tìm người như thế, dù sao hình tượng mình tạo cho người ta là vươn lên mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận