Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 470 Danh nhau 3

Chuong 470 Danh nhau 3Chuong 470 Danh nhau 3
Bà cụ nhìn thấy, cả khuôn mặt đều cứng ngắc, bà ta... Sao bà ta không nghĩ đến, đây là người nhà của tiểu súc sinh chứ.
Lâm Ngũ Đệ chôn ở trong lòng chị, hai tay ôm eo chị, thân mình nhỏ bé có hơi run rẩy, tuy rằng cậu dám đánh nhau với bọn trẻ con, nhưng gặp kẻ mắng chửi người nước miếng bay lên như bà cụ, cậu vẫn sợ.
Lâm Y Y vừa ôm Lâm Ngũ Đệ, vừa nói với Lý Tuệ: "Chủ nhiệm Lý, cha mẹ của tất cả đứa trẻ tham dự chuyện này đều đến đây chưa?"
Lý Tuệ nói: "Còn có mấy người vẫn chưa tới, bọn nhỏ đều đi gọi rồi."
Lâm Y Y gật đầu: "Vậy chờ tất cả mọi người tới rồi lại xử lý chuyện này đi."
Bà cụ nhìn các cô, mày nhăn lại rất nhanh, bà ta thấy, các cô đều quen biết, cứ như vậy, chắc chắn không tốt với bà ta. Cho nên, trong mắt bà ta hiện lên một tia sáng, ở trong nông thôn, trường hợp nào bà ta chưa từng thấy qua, bà ta rất rõ ràng, nếu muốn có lợi cho mình, chỉ cân không phân rõ phải trái giống như người đàn bà chanh chua là được.
Cho nên, bà cụ lập tức nói: "Xử lý, bây giờ xử lý chuyện này ngay, đứa nhỏ của mấy người đánh cháu tôi thành như vậy, mấy người phải đền tiên thuốc men."
Ngay cả một cái liếc mắt Lâm Y Y cũng không cho bà ta, cô tìm ghế ngồi xuống, Lâm Ngũ Đệ đứng ở bên cạnh cô.
Chẳng được bao lâu, cha mẹ của mấy đứa nhỏ khác cũng lục tục tới.
Giang thị nhìn thấy Lâm Y Y và Bối thị, đi đến bên cạnh các cô, bình thường cô ấy không nói nhiều lắm, nhưng nhắc đến con cô ấy, cô ấy lập tức hung dữ, lúc trước cô ấy sinh hai đứa con gái, với đứa con trai duy nhất rất bảo bối, ai dám đối xử với con cô ấy thế nào, cô ấy chắc chắn liều mạng. Cô ấy khí thế to lớn nói: "Là thằng sói con đó đánh con tôi, đứng ra cho tôi, hôm nay bà đây không lột da nó à."
Bà cụ nhìn thấy bên Lâm Y Y đã có 3 người, mà mình chỉ có một người, có hơi kinh hãi. Nhưng lập tức suy nghĩ, thi kéo co mười người, bên kia năm người, bên cháu của bà ta cũng năm người, cho nên bên bà ta cũng sẽ có người đứng thành hàng, như thế, bà ta yên tâm.
Nhưng mà, bà ta thất vọng rồi, sau khi những cha mẹ khác đến đây, không một ai đứng chung hàng với bà ta.
Mẹ Chương nói đầu tiên: "Chuyện này sao nghiêm trọng như thế chứ, con nít cãi nhau ầm là chuyện bình thường, hôm nay đánh nhau, ngày mai thì tốt rồi, sao phải phiên đến chủ nhiệm Lý điều hòa chứ, em gái Lâm, em nói có phải hay không?" Trong các quân tẩu thì Lâm Y Y thuộc lứa nhỏ tuổi nhất, cho nên tất cả mọi người gọi cô em gái Lâm. Hơn nữa, chỉ cần là cha mẹ có tam quan chính trực, quả thật cũng sẽ không toan tính chuyện này, con nít vốn sẽ không nhớ chuyện, hôm nay cãi nhau trở mặt, ngày mai làm anh em cùng kê vai sát cánh, nhưng một khi cha mẹ tham gia, việc này sẽ không giống nữa. Mẹ Chương nói xong, vỗ lưng Chương Gia Cường một cái, sức lực còn hơi nặng,'Chuyện này là con không tốt, nhìn thấy bạn bè đánh nhau, con nên khuyên bọn nó đừng đánh, mà không phải xông lên cùng nhau luôn, hơn nữa, chuyện này là người khác ra tay trước, sao con có thể giúp người ra tay trước? Mau xin lỗi Tiểu Ngũ, Vượng Đạt bọn họ đi."
Chương Gia Cường bị mẹ cậu ta vỗ suýt chút nữa hộc máu, cậu ta luôn sợ mẹ cậu ta, hơn nữa chuyện này vốn chính là cháu nhỏ của doanh trưởng Hứa- Hứa Tiểu Bảo ra tay trước, Lâm Ngũ Đệ đè cậu ta trên mặt đất, mông cậu ta chạm đất tuy rằng đau, nhưng chuyện này không trách Lâm Ngũ Đệ được, lúc thi kéo co, chuyện này thường có. Cháu trai doanh trưởng Hứa xông lên đánh Lâm Ngũ Đệ, đương nhiên Lý Vượng Đạt bọn họ sẽ không để Lâm Ngũ Đệ bị đánh, vì thế một đám năm người, thêm Hồng Lai Hỉ năm tuổi, đều nhào lên đánh Hứa Tiểu Bảo. Đừng nhìn Hồng Lai Hỉ chỉ có năm tuổi, nó chính là tiểu bá vương trong nhà, bởi vì lúc trước Giang thị sinh hai đứa con gái, thật vất vả đến cái thai thứ ba mới sinh con trai, cho nên từ trên xuống dưới nhà họ Hồng đều cưng chiều cậu, thế cho nên ở nhà cậu ta tạo ra tính cách tiểu bá vương.
Chẳng qua, tuy rằng đứa nhỏ này là tiểu bá vương nhưng không có bị làm hư, vẫn có mấy phần khí khái rất đàn ông, hơn nữa, cậu và Lý Vượng Đạt Lâm Ngũ Đệ đều chung một bây, đánh nhau cũng không nương tay.
Thật ra Chương Gia Cường không phải người không chừng mực, chẳng phân biệt được đúng sai, cậu ta và Lý Vượng Đạt, Lâm Ngũ Đệ bọn họ vốn cũng chơi tốt lắm, nếu chơi không tốt, cũng sẽ không hẹn cùng nhau kéo co, nhưng cho dù là bạn bè chơi với nhau, có đôi khi cũng sẽ có mâu thuẫn. Bây giờ sau khi bọn họ đánh nhau, cậu ta bị mẹ cậu ta dạy dỗ một trận, cũng biết mình sai rồi. Cậu ta liền thẳng thắn nhận lỗi: "Vượng Đạt, Tiểu Ngũ, thực xin lỗi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận