Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 423 Ban viec

Chuong 423 Ban viecChuong 423 Ban viec
Lâm Ngũ Đệ xách cái ghế nhỏ đặt bên cạnh nôi, chân đạp cái nôi, để nôi nhẹ nhàng lay động, cậu lại xốc vải trắng với màn lên, treo ở hai bên, sau đó nói: "Thập Nhất, hôm nay cậu nhỏ kể cho cháu chuyện xưa mới."
Lâm Y Y giặt quần áo trong sân, dùng nước ấm, dùng nước lạnh giặt quần áo cô không chịu nổi.
Nghe được Lâm Ngũ Đệ nói muốn kể chuyện mới cho Tiểu Thập Nhất, cô nhịn không được cười lắc đầu, chuyện xưa mới Lâm Ngũ Đệ nói chính là hôm qua chưa kể, nhưng là hôm kia hoặc trước hôm kia nhất định là từng kể.
Thế nhưng Lâm Ngũ Đệ kể được chốc lát, cậu đột nhiên kinh hi nói: "Anh rể trở về." Sau đó cậu chạy ra ngoài.
Lâm Y Y quay đầu, cũng chưa nhìn thấy Tiêu Vũ ở cổng. Nhưng rất nhanh, cô lại nghe được Lâm Ngũ Đệ nói: "Anh rể trở về rồi? Em có thể nhớ anh, mỗi ngày em còn kể chuyện xưa cho Thập Nhất, bé rất thích nghe em kể chuyện xưa, mỗi lần em kể chuyện xưa, bé đều sẽ cười với em."
Lâm Tam Quân theo sau Tiêu Vũ nhìn thấy Lâm Ngũ Đệ líu ríu nói chuyện với Tiêu Vũ, hoàn toàn không chú ý anh ba của cậu cũng quay vê rồi.
Tiêu Vũ: "Tiểu Ngũ thật tuyệt."
Lâm Y Y nghe thấy Tiêu Vũ trả lời vội vàng đứng dậy, nhìn thấy Tiêu Vũ và Lâm Tam Quân đi đến. Lâm Y Y: "Hai người thật đúng là trở về, Tiểu Ngũ từ trong sân đã biết hai người về, đây cũng quá có cảm ứng."
Lâm Ngũ Đệ: “Em nghe được.'
Lâm Y Y: "Nghe được?”
Lâm Ngũ Đệ: "Em nghe được anh rể trở về, người bên ngoài đang chào hỏi anh rể, em cũng nghe thấy tiếng bước chân anh rể."
Cho nên, đây là rada dò Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ sững sờ: "Mỗi lần lúc anh về, em cũng có thể nghe được tiếng bước chân?"
Lâm Ngũ Đệ gật gật đầu.
Tiêu Vũ: "Thính lực của em sợ là không ai có thể so sánh."
Lâm Ngũ Đệ kiêu ngạo ưỡn ngực: "Lỗ tai của em rất lợi hại."
Lâm Tam Quân: “Chị, em đi tìm anh ba Tiêu.”
Lâm Y Y nghe xong: "Em muốn nói chuyện cộng tác viên trại nuôi heo?”
Lâm Tam Quân gật gật đầu: "Em định dùng 100 đồng bán cho anh ấy." Cộng tác viên trại nuôi heo có 4 tháng, mỗi tháng 18 đồng, một năm cũng có 72 đồng, bán 100 đồng không đắt, cũng không rẻ, giá cả tương đối phù hợp.
Lâm Y Y nói: "Em đi đi." Em trai đã lớn, tự mình quyết định dưới tình huống không có vấn đề gì Lâm Y Y cũng sẽ không phủ định.
Lâm Tam Quân vào nhà lớn nhà họ Tiêu, trước tết đều là phụ nữ bận bịu bởi vì phải chuẩn bị đồ tết, lau mọi nơi hẻo lánh trong nhà, đây đều là phụ nữ làm, cho nên đàn ông đều rảnh. Lúc Lâm Tam Quân đến, Tiêu Tân đang chơi với con.
Lâm Tam Quân: “Anh ba Tiêu.'
Tiêu Tân: "A, Tam Quân trở về, nghe nói cậu đến chỗ anh hai, thế nào?"
Lâm Tam Quân: "Rất tốt. Anh ba Tiêu, em có chút chuyện muốn nói với anh."
Tiêu Tân sững sờ: "Chuyện gì?" Em vợ anh hai còn có chuyện muốn bàn với anh ta?
Lâm Tam Quân: "Mùng tám tháng giêng em muốn đi bộ đội, cộng tác viên trại nuôi heo của em bán cho anh được không?" Lâm Tam Quân nói chuyện không quanh co lòng vòng, nhưng cậu ngay thẳng như vậy, lại làm Tiêu Tân kinh ngạc một hồi lâu, nhưng cộng tác viên trại nuôi heo thật sự là công việc tốt, Tiêu Tân đương nhiên muốn, có điều."Đây là ý chị dâu hai sao?” Anh ta cũng hơi do dự.
Lâm Tam Quân: "Không phải, là ý của em, chị giao công việc cho em, cũng không quản em an bài thế nào, em muốn bán cho anh, anh muốn không?"
Tiêu Tân: "Muốn muốn." Công việc tốt như vậy sao có thể không muốn, anh ta lại không ngu.
"À... Công việc này bao nhiêu tiền thế?"
Lâm Tam Quân: “Một trăm."
Tiêu Tân biết vốn liếng nhà mình, bởi vì con trai nuôi khéo cho nên mặc dù nhà họ không đến mức khó khăn, nhưng một trăm đồng cũng là không có, anh ta nói: "Hiện tại anh không đủ một trăm, đại khái chỉ có sáu mươi, em có thể chậm hai ngày không? Anh đi vay tiền."
Lâm Tam Quân: "Anh trước tiên có thể cho em sáu mươi, còn lại bốn mươi có thể đợi anh có lại đưa.”
Tiêu Tân: "A, cái này tốt, em chờ một chút." Nói xong, anh ta đi vào lấy tiên, lúc lấy tiền, tay cũng đang run, không nghĩ tới công việc tốt như vậy sẽ đến lượt anh ta.
Lúc Tiêu Tân đưa tiền cho Lâm Tam Quân, cả người còn đang trong sự kích động, anh ta cố gắng khống chế tay mình không phát run, nhưng làm sao đều khống chế không nổi.
Tiêu Tân: "Tam Quân, sáu mươi đồng này đưa em trước, còn lại 40 đồng anh viết giấy nợ cho em đi, đến lúc đó em nhập ngũ, anh có lương sẽ đưa cho chị dâu hai, em thấy thế nào?”
Lâm Tam Quân: "Được."
Tiêu Tân lập tức đi viết giấy nợ, sợ chậm một bước, Lâm Tam Quân sẽ không đáp ứng nữa, công việc này sẽ không còn.
Lúc Lâm Tam Quân rồi, Tiêu Tân nói với Tiểu Cát Tường: "Cát Tường, cắn cha một ngụm." Nói rồi, anh ta giơ cánh tay ra trước mặt Tiểu Cát Tường.
Tiểu Cát Tường lui lại mấy bước, không dám tin nhìn cha mình: "Cha, không vệ sinh." Sau đó cậu xoay người một cái liền chạy, chạy tới nhà Lâm Y Y.
Tiêu Tân: ”...'
Bạn cần đăng nhập để bình luận