Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 595 An tet 1

Chuong 595 An tet 1Chuong 595 An tet 1
Lâm Y Y mặc vào một cái quần dài màu đen làm bằng lông cừu, quần cũng không bó sát vào người, có điều so với những cái quần khác thì hơi bó một chút. Thật ra ở niên đại này, có mấy người ở bên trong mùa đông, sẽ nhét quần vào bên trong bít tất cho ấm áp. Áo của Lâm Y Y cũng là áo bông, giống như của Tiểu Thập Nhất, cũng là màu xanh quân đội, có điều áo bông của cô dài đến vị trí bắp đùi, che lại cái mông. Dù sao cũng đang mặc quần lông cừu hơi bó sát, không thể lộ ra cơ thể. Nếu như là loại quần vải ống suông hoặc quần nhung ống rộng thì lại có thể mặc áo bông ngắn.
Có điều, ở trong mắt Tiểu Thập Nhất, áo bông của mình và mẹ giống nhau cho nên cậu rất vui vẻ.
Lâm Y Y: "Đi thôi." Khí trời rất tốt, cho nên người một nhà đi đến Đại đội sản xuất Thượng Lâm, coi như thân thể ấm áp, cũng khoảng chừng nửa canh giờ.
Đầu tiên Tiểu Thập Nhất chạy tới, tay trái nắm cha, tay phải nắm mẹ, thế nhưng đi một lúc, cậu bé liên mệt mỏi, muốn cha ôm. Tiêu Vũ trực tiếp vác cậu bé lên, cậu bé còn giống như cưỡi ngựa vậy, giá giá giá gọi.
Lâm Y Y vỗ nhẹ lưng cậu bé: "Đừng nghịch, ngoan một chút."
Tiểu Thập Nhất lè lưỡi: "Hì... “
Lâm Y Y nghĩ thâm, nếu như có một cái kẹp, không chừng cô sẽ đi kẹp lấy đầu lưỡi của con mình.
Đến tám giờ rưỡi, bọn họ đến Đại đội sản xuất Thượng Lâm.
"Đại Quân, Tiểu Trân...
Lâm Đại Quân: “A, chị cả đến rồi." Nhìn thấy một nhà ba người đại tỷ đến rồi, Lâm Đại Quân vội vàng vào bên trong gọi, Vợ, chị cả đến rồi, nhanh pha trà."
Lâm Trân: 'Dạ.”
Cái bụng Lâm Trân rất lớn, cảm giác sẽ sinh bất kỳ lúc nào.
Lâm Trân: "Chị, anh rể, uống trà." Trà là nước đường đỏ, chuyên chiêu đãi khách quý.
Lâm Y Y: "Tứ Quân và Tiểu Ngũ đâu?"
Lâm Đại Quân: "Ngày hôm qua thức đêm ngủ trễ, Tứ Quân còn đang ngủ, Tiểu Ngũ dẫn Vượng Đạt đi nhà người khác chúc tết."
Lâm Y Y: "Vậy chị đi xem Tứ Quân.”
Tiểu Thập Nhất: "Con cũng đi."
Cửa nhà của Lâm Tứ Quân đã mở ra, nhưng cậu còn đang ngủ như heo vậy, Lâm Y Y đẩy cửa phòng ra đi vào cậu cũng không biết. Tiểu Thập Nhất nhìn, xoa xoa tay, sau đó cười xấu một tiếng, đem tay nhỏ lạnh ngắt của mình luồn vào trong chăn. Lâm Y Y lắc đầu một cái, đi ra khỏi phòng. Mới đi ra khỏi phòng, liên nghe thấy tiếng kêu của Lâm Tứ Quân: "A. .. Thập Nhất, thằng nhóc hư hỏng này."
Tiểu Thập Nhất ha ha ha cười.
Lâm Tứ Quân khom lưng ôm cậu bé vào trên giường, sau đó nhét vào trong chăn: “Con có lạnh hay không?”
Tiểu Thập Nhất: "Không lạnh."
Lâm Tứ Quân: "Không lạnh mà tay lạnh như thế sao."
Tiểu Thập Nhất đưa bàn tay đến trên bụng Lâm Tứ Quân: "Không lạnh."
Lâm Tứ Quân: "Thằng nhóc hư." Tuy rằng nói như vậy, nhưng vẫn che lại bàn tay của Tiểu Thập Nhất.
Lâm Y Y nhìn một vòng trong phòng vệ sinh, lại đi vào gian phòng: “Day thôi.
Lâm Tứ Quân bên này mới thức dậy, còn đang rửa mặt, Lâm Ngũ Quân với Lý Vượng Đạt đã trở lại. Lý Vượng Đạt lần đầu tiên theo Lâm Ngũ Quân đến nhà người khác chúc tết nên cực kỳ hưng phấn. Ở trong này hơn nửa tháng, bởi vì hoàn cảnh xa lạ mang đến cảm giác an toàn, cho nên Lý Vượng Đạt đã buông bỏ rất nhiều, tốt hơn hồi ở trong bộ đội.
Lâm Ngũ Quân chạy đến nhà Lâm Tứ Quân: "Chị, mọi người đến rồi, Tiểu Thập Nhất đâu?"
Tiểu Thập Nhất: "Ở trong đây này."
Lâm Ngũ Quân lại chạy vào phòng Lâm Tứ Quân, Tiểu Thập Nhất ló đầu từ trong ổ chăn.
Lâm Ngũ Quân: 'Đi, chúng ta đi chơi, em đi không?”
Tiểu Thập Nhất lập tức chui ra 6 chăn, ngồi vào bên trên nâng chân nhỏ, Lâm Ngũ Quân thuần thục mang giày giữ ấm vào cho cậu bé, giày giữ ấm của cậu bé còn giống giày giữ ấm của Lâm Ngũ Quân, trong giày đều có bông, kiểu này rất ấm áp.
Sau đó, Lâm Ngũ Quân dẫn Tiểu Thập Nhất chạy đi, bên cạnh còn có Lý Vượng Đạt theo cùng.
Lâm Y Y cũng cùng đi ra ngoài, còn nói với Lâm Tứ Quân: "Mau thức dậy, đừng kéo dài thời gian nữa."
Lâm Tứ Quân: "Đến đây đến đây."
Nhà Lâm Đại Quân cũng náo nhiệt, bởi vì vợ chông Trương Hiếu Quân cũng đến đây, hơn nữa khó có được chính là bọn họ cũng không tới tay không. Bọn họ xách rổ tới, trong rổ có hai túi một cân đựng bột mì Phú Cường, còn có một túi đường đỏ. Bột mì Phú Cường là nhà họ Phương vội gửi tới cho Phương Phương, đường đỏ là bọn họ đến cung tiêu xã mua. Kỳ thật Trương Hiếu Quân và Phương Phương rất giàu có, sự giàu có của Trương Hiếu Quân là tiền bản thân vất vả tích trữ, cùng với lúc bị tính kế báo danh xuống nông thôn, vợ chồng nhà họ Trương trợ cấp cho cậu ta. Bọn họ cảm thấy một người đội lốt con nuôi như Trương Hiếu Quân, báo danh Trương Hiếu Quân xuống nông thôn quả thật có hơi quá phận, cho nên trợ cấp một ít cho Trương Hiếu Quân, lại không biết, Trương Hiếu Quân cầm tiền với phiếu, dễ như trở bàn tay cũng báo danh đứa con nuôi đó xuống nông thôn. Trương Hiếu Quân làm như vậy, trong lòng đã buông tha suy nghĩ nuôi cha mẹ nuôi, tự cậu ta biết làm như vậy, cha mẹ nuôi chắc chắn sẽ chán ghét cậu ta, dù sao nếu hai đứa con đều xuống nông thôn, vậy không phải bọn họ nuôi không đứa con sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận