Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 513 Chủ nhiệm Dương tới

Chương 513 Chủ nhiệm Dương tớiChương 513 Chủ nhiệm Dương tới
Trương Hiếu Quân vừa làm tổ trưởng, cho nên lên đồn công an trên huyện để làm một tờ chứng minh nên cũng chậm lại một lúc. Bởi vì vừa làm tổ trưởng mà muốn xin nghỉ rất khó coi, hơn nữa mấy ngày nay, cậu ta đều khai hoang trên phần đất riêng cũng không có thời gian đi tới nhà họ Lâm, cho nên gần đây nhà họ Lâm cũng khá yên tĩnh.
Lâm Tứ Quân: "Chị à, gân đây Trương Hiếu Quân làm tổ trưởng của nhóm thanh niên trí thức đấy. Mỗi ngày cũng dẫn theo nhóm thanh niên trí thức khai hoang trên phần đất hoang sở hữu riêng, cũng không có tới nhà chúng ta, thật là kỳ quái.'
Lâm Y Y nghe cũng cảm thấy ngoài ý muốn, năm đó khi Trương Hiếu Quân vừa mười ba tuổi đã có tâm cơ thật sâu. Bây giờ không tới mức bị Lâm Tứ Quân đuổi ra khỏi nhà họ Lâm rồi từ bỏ luôn chứ nhỉ? Đối với Trương Hiếu Quân mà nói, lợi ích mới là quan trọng nhất, cậu ta là một người rất ích kỷ. Cũng chính vì vậy, bây giờ hành động của Trương Hiếu Quân đã khiến Lâm YY không thể nào tưởng tượng nổi.
Lâm Tứ Quân: “Chị ơi?"
Lâm Y Y: "Không cần phải để ý cậu ta, nếu như cậu ta không làm chuyện gì, chúng ta cứ coi như cậu ta không tồn tại đi. Chẳng qua vẫn phải chú ý từng cử động của cậu ta."
Lâm Tứ Quân: "Em sẽ nhìn chằm chằm." Năm đó, tên ăn cháo đá bát nói chuyện ăn tôm ra ngoài, cả đời này bọn họ cũng không quên được.
Ngay lập tức, đến đầu tháng chín, Lâm Ngũ Đệ về trên đảo đi học, mà những người chuyển xuống kai lại chưa tới.
Những ngày này, Lâm Y Y bắt đầu hái đậu phộng, là nhổ đậu phộng trong đất của Tần Hương Cúc, hoàn toàn khác biệt với lân phơi đậu phộng với Lương thị năm trước.
Tiểu Thập Nhất ngồi xổm ở một bên, trên bàn tay nhỏ toàn là bùn đất: "Nhất Nhất." Cậu bé hái đậu phộng đưa cho Lâm Y Y. Đứa nhỏ nên sức lực cũng nhỏ theo, một bông hái cũng thật là lâu, nhưng sau khi hái xong đậu phộng, trên khuôn nhỏ nhắn đều là nụ cười xán lạn, lồng ngực nhỏ hơi ưỡn cao lên giống như là anh hùng nhỏ đánh bay quái thú vậy.
Lâm Y Y nhận đậu phộng tới: "Tiểu Thập Nhất nhà mẹ thật là giỏi nha." Cô nói xong thì lập tức lau bùn đất trên mặt con trai mình."Tiếp tục cố gắng nha."
Tiểu Thập Nhất: "Cố lên, Thập Nhất cố lên, Nhất Nhất cố lên." Tiểu Ngũ đi học, Lâm Tư Quân đi học, Tiểu Cát Tường cũng đi học. Bây giờ, Tiểu Thập Nhất không ai theo chơi, mỗi ngày đi sát theo mẹ cậu nhóc giống như cái đuôi nhỏ, mẹ cậu giặt quân áo, cậu cũng muốn giặt quần áo, mẹ cậu rửa rau, cậu cũng muốn rửa rau, hơn nữa dường như cậu còn tìm được niềm vui từ trong những việc đó.
Thật ra, cậu nhóc chỉ muốn mẹ cậu khen cậu thôi.
Tiểu Thập Nhất: "Được." Lúc hai mẹ con hái đậu phộng, có người tới: "Đồng chí Nhất Nhất ở đây à?"
Tiếng nói này... Tiếp theo, người kia cũng đi vào trong sân.
Lâm Y Y hơi kinh ngạc: "Chủ nhiệm Dương, sao chú lại tới đây?" Đây không phải chủ nhiệm Dương trên hợp tác xã à.
Lâm Y Y: "Mời chú ngồi, cháu đi lấy nước cho chú."
Chủ nhiệm Dương: "Không cần, một lúc là chú đi rồi, chú tới tặng đồ cho cháu."
Lâm Y Y hơi hồ đồ hỏi: "Tặng đồ cho cháu à?”
Chủ nhiệm Dương: "Cháu có nhớ trước đó cháu gửi một phần sách về kế hoạch liên quan tới nhà máy sản xuất gỗ không?”
Lâm Y Y: "Nhớ rõ, nhưng không phải hợp tác xã vẫn không có lên kế hoạch mở nhà máy sản xuất gỗ hay sao?" Cái này cũng đã mấy năm, đến bây giờ, hợp tác xã vẫn chưa có nhà máy sản xuất gỗ, cho nên hợp tác cũng không chuẩn bị mở làm gì.
Chủ nhiệm Dương: "Hợp tác xã đã bàn bạc chuyện kế hoạch này đã thật lâu, hoàn toàn chính xác là không có ý định mở. Bởi vì mở nhà máy sản xuất gỗ thì chuyện ve cây trông rất là phiên phức, chuyện này không phải một hai năm là có thể tạo thành, mà cây cối trên núi lại là của quốc gia, chúng ta cũng không có nguyên vật liệu làm nghề gỗ này, cho nên hợp tác xã không có mở nhà máy sản xuất gỗ. Chẳng qua cái này cũng không quan trọng, quan trọng là... Cháu biết Hội chợ xuất nhập khẩu chứ?"
Lâm Y Y gật đầu: "Biết chứ." Hội chợ xuất nhập khẩu nổi tiếng như vậy sao có thể không biết được.
Chủ nhiệm Dương nói: "Biết là tốt, cháu xem cái này một chút đi." Ông nói xong thì lấy từ trong túi công văn ra một phần tài liệu.
Lâm Y Y nhìn tài liệu, có chút kinh ngạc vui mừng: “Đây là... Đây là...
Chủ nhiệm Dương cười nói: "Đây là hội chợ xuất nhập khẩu mùa xuân năm nay. Khi cháu tới công xã, không phải làm một bản kế hoạch phát triển tương lai công xã sao? Trong đó có một hạng mục là về lá trà, cho nên mùa xuân năm nay, xã trưởng dẫn theo một vài người của đại đội sản xuất Hồng Trà, đi tham gia hội chợ xuất nhập khẩu, xã trưởng thấy một ít sản phẩm ở hội chợ xuất nhập khẩu, cảm thấy xe trẻ con làm bằng ván gỗ rất phù hợp với một nhà xưởng trong đó, cho nên liên đề cử, nhưng lúc ấy xã trưởng không có nhắc đến bản vẽ xe trẻ con bằng ván gã, cho nên liên hệ với đối phương xong, trở vê sẽ gửi tư liệu qua, vì thế liên hệ một hồi, nên trì hoãn tới bây giờ mới quyết định. Đây là hợp đồng, thứ bọn họ muốn mua chính là bản vẽ thiết kế xe trẻ con."
Bạn cần đăng nhập để bình luận