Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 633 Con gái bị chê

Chương 633 Con gái bị chêChương 633 Con gái bị chê
Đoàn trưởng Dư: "Đủ rồi, Thiến Thiến, chuyện này dừng ở đây, không cho con tiếp tục dây dưa đồng chí Lâm Tam Quân, đồng chí Lâm Tam Quân phải dưỡng thương."
Dư Thiến Thiến: "Cha..."
Đoàn trưởng Dư không để ý tới cô ta, lại nói với Lâm Y Y: "Chuyện này là con gái tôi không đúng, tôi thay con bé xin lỗi. Có điêu Đồng chí Lâm, thái độ nói chuyện này của cô cũng nên sửa lại, đồng chí nữ nói chuyện vẫn là văn minh một chút thì tốt hơn."
Lâm Y Y: "Tôi sợ quá văn minh, có thứ đồng chí nữ nghe không hiểu, nếu nghe hiểu sẽ không làm chuyện không văn minh."
Lâm Tam Quân nghe đoàn trưởng Dư nói như là dạy dỗ chị mình, cậu rất không vui. Lâm Tam Quân: "Đoàn trưởng, tôi..."
Lâm Y Y cắt ngang lời cậu: "Tam Quân, em không ngủ sao?" Cô biết Tam Quân muốn nói gì, nhưng cô không muốn Tam Quân mở miệng. Lâm Tam Quân là quân nhân, là cấp dưới của đoàn trưởng Dư, nếu cậu không tôn kính đoàn trưởng Dư, loại chuyện này truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng tiền đồ của cậu nếu cậu còn muốn tiếp tục làm binh. Nhưng mình thì khác, cô chỉ là người phụ nữ. Mặc dù thời đại này rất hà khắc với phụ nữ nhưng ở vài phương diện cũng hào phóng. Như hiện tại, cô không lễ phép với đoàn trưởng Dư, trong mắt đoàn trưởng Dư hay người khác cũng chỉ là một người phụ nữ mà thôi, sẽ không ảnh hưởng gì. Đại khái là do tâm tính đàn ông đi.
Đông đồng đông...
Cửa phòng lại vang lên.
Đám người quay đầu, chỉ thấy Tiêu Vũ và Lâm Đại Quân trở và.
Cửa phòng vốn bị đóng, bên ngoài có cảnh vệ đoàn trưởng Dư, cho nên bên ngoài cũng không có người xem kịch.
Tiêu Vũ nhíu mày, nhìn thẳng vào mắt đoàn trưởng Dư. Hai người đều mặc quân phục, liếc qua là thấy cấp bậc của nhau ngay. Tiêu Vũ trẻ tuổi, cho nên chào hỏi đoàn trưởng Dư trước, anh chào một cái: "Chào đồng chí, tôi là Tiêu Vũ, doanh trại XXXX, anh rể Lâm Tam Quân."
Đoàn trưởng Dư trong lòng thoáng có chút bất ngờ, ông ta không ngờ Lâm Tam Quân có anh rể trẻ như thế lại còn là đoàn trưởng. Đồng thời, ông ta cũng lập tức cúi chào lại: "Chào đồng chí Tiêu, tôi là Dư Hồng Quốc, doanh trại XXXXi¡, thượng cấp của Lâm Tam Quân."
Hai người bắt tay chào hỏi, Tiêu Vũ không nói chuyện với đoàn trưởng Dư nữa mà là nhìn về phía Lâm Y Y: "Nhà khách đã mở tốt, bên thủ đô anh đã liên hệ xong, mẹ của một người bạn của anh cũng là quân y, đến lúc đó sẽ chăm sóc em, hai người đến bên kia bạn anh sẽ đến đón.
Bạn của Tiêu Vũ đương nhiên là giống anh, tốt nghiệp trường quân đội. Lâm Y Y: "Được." Chuyện này sắp xếp xong, Lâm Y Y an tâm.
Lâm Tam Quân: "Cảm ơn anh rể."
Tiêu Vũ: "Người một nhà khách khí cái gì.'
Đoàn trưởng Dư: "Đồng chí Lâm Tam Quân, cậu dưỡng thương cho tốt, hi vọng cậu sớm ngày khôi phục, một lân nữa trở lại bộ đội."
Lâm Tam Quân: "Cám ơn đoàn trưởng."
Đoàn trưởng Dư: "Vậy chúng tôi đi trước." Nói rồi, trâm mặc kéo Dư Thiến Thiến đi, Dư Thiến Thiến phản kháng, nhưng một cô gái như cô ta, khí lực làm sao vượt qua một người lính như đoàn trưởng Dư?
Vốn Lâm Y Y cho là chuyện của Dư Thiến Thiến cứ như vậy đi qua, nhưng sao biết, sáng ngày hôm sau, một người phụ nữ lại tới phòng bệnh.
Người phụ nữ nhìn qua rất thân thiện, cười cười với đám người trong phòng bệnh, nhưng nụ cười hơi miễn cưỡng, bà ta nói: "Chào mọi người, tôi là vợ đoàn trưởng Dư, mẹ Dư Thiến Thiến, Thiến Thiến bởi vì sinh non khi còn bé yếu ớt, cho nên người nhà chúng tôi đều chiều con bé, đến mức hiện tại con bé tính cách có chút yếu ớt, mang đến phiền phức cho mọi người, thật sự là không cố ý."
Lâm Y Y: "Không sao, chuyện đã qua, về sau Dư Thiến Thiến đừng lại tới quấy rây Tam Quân là được."
Bà Dư hơi lúng túng: "Là thế này, Tam Quân còn chưa có đối tượng đi? Mọi người xem, Thiến Thiến thích Tam Quân, Tam Quân cũng chưa có vợ, mọi người thấy hai người bọn chúng thế nào?"
Lâm Y Y: "Rất xin lỗi, hai người bọn họ không thích hợp."
Bà Dư: "Sao không thích hợp? Nam chưa vợ nữ chưa chồng, thật xứng đôi."
Lâm Y Y: "... Tính cách con gái bà không tốt, nhà họ Lâm tôi không thể nhận con dâu như vậy.'
Cô nói chuyện rất trực tiếp.
Con gái bị người ta chê, bà Dư đương nhiên là không vui, nhưng vì con gái, bà ta nhịn: 'Cô gái nhỏ tính cách khó tránh khỏi kiêu ngạo một chút, về sau hiểu chuyện sẽ thôi. Lại nói, bây giờ không phải là tự do yêu đương sao? Con gái tôi thích Tam Quân, thì để chúng tự do yêu đương đi, mà hai nhà chúng ta thành thông gia, Tam Quân ở trong bộ đội cũng có cha vợ đề bạt, đây không phải càng tốt sao?"
Lâm Y Y: "Tam Quân tất cả đều là chính em ấy tự kiếm được, nếu tất cả của nó đều không minh bạch, em trai như vậy tôi không cần cũng được. Lại nói, nếu hôm nay Tam Quân thích con gái bà thì cũng thôi đi, nhưng Tam Quân không thích cô ta. Lại nói, dù Tam Quân thích, người tính tình như vậy, nhà họ Lâm tôi cũng không dám muốn."
Bà Dư: “Cô...'
Bạn cần đăng nhập để bình luận