Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 589 Qua tet cua chi

Chuong 589 Qua tet cua chiChuong 589 Qua tet cua chi
Lâm Tam Quân mở kiện hàng ra, giống như trước đây, trước tiên xem thư, trong thư là văn tự dài dòng quan tâm và thăm hỏi của chị, cậu nhìn, đôi mắt có chút hồng. Cuối thư còn có một dấu tay nhỏ, là cháu trai của cậu. Căn cứ chị miêu tả, cậu tưởng tượng dáng vẻ của cháu trai, nhất định cũng là một cậu bé đẹp đẽ như chị, lại đáng yêu. Xem thư xong, Lâm Tam Quân xếp gọn bức thư lại, rất nghiêm túc, dáng dấp kia như là đang cử hành nghi thức thân thánh. Các bạn cùng phòng nhìn, bất đắc dĩ lắc đầu, thế nhưng sau khi bất đắc dĩ, càng nhiều hơn chính là ước ao. Như bọn họ ở bên ngoài, mấy năm cũng không về nhà một lần, người mà mình nhớ nhung nhất không phải là người nhà sao?
Xếp gọn bức thư xong, Lâm Tam Quân bắt đầu dỡ kiện hàng. Cái bao này thật sự rất lớn, so với bình thường còn muốn lớn hơn rất nhiều, trước khi mở ra thì Lâm Tam Quân cũng không biết bên trong có cái gì, thế nhưng sau khi mở ra liên biết rồi. Trước tiên cậu lấy ra một cái áo lót lông dê xanh đen, Lâm Tam Quân khoa tay múa chân một hồi, to nhỏ vừa vặn, lúc trước ở trong thư chị hỏi cậu chiêu cao cân nặng bao nhiêu, ban đầu cậu cho rằng chị lo lắng cậu không ăn được, cho nên hỏi thăm, bây giờ nhìn lại không phải, mà là muốn mua quần áo, ngoại trừ áo lót lông dê, còn có một bộ áo bông và quân bông dày màu xám nhạt, áo lót lông dê cổ thấp, đối với nam đồng chí mà nói, mặc áo cổ thấp tương đối dễ dàng. Sau đó còn có một đôi giày giải phóng. Cuối cùng Lâm Tam Quân đỏ mặt xấu hổ, ngay cả quần lót mà chị cũng mua cho cậu.
Cái này cũng là khi Lâm Y Y cho mua Tiêu Vũ thì cũng chuẩn bị cho Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân. Lâm Đại Quân có Lâm Trân chuẩn bị, nhưng Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân thì lại không có ai chuẩn bị, chị dâu chuẩn bị quần lót cho em trai không dễ nhìn, chỉ có thể do cô chị cả này chuẩn bị.
Lâm Y Y không có cảm giác gì, Lâm Tứ Quân cũng quen rồi, ngược lại chị chuẩn bị quần lót có thể mặc hai năm. Nhưng Lâm Tam Quân qua năm đã 19 tuổi, cậu có chút thẹn thùng.
Thật ra những thứ đồ như quần lót này bộ đội cũng có phát nhưng nhận được từ đại tỷ ở bên ngoài gửi vào, Lâm Tam Quân vẫn vui vẻ. Điều này làm cho cậu cảm thấy giống như cậu vẫn còn là con nít, ở trong lòng chị có địa vị không tâm thường, cậu yêu thích được chị quan tâm như vậy.
Cậu vừa lấy quân lót ra, các bạn cùng phòng trêu ghẹo: "Tam Quân, chị của cậu cũng quá tốt rồi."
"Đúng vậy, chính là người chị tốt nhất trong thiên hạ."
"Từ quần áo, áo lông dê đến giày, nếu tôi cũng có một người chị tốt như vậy thì tốt rồi."
"Chị của cậu xem cậu là con trai mà nuôi sao?”
Lâm Tam Quân: "Cha mẹ tôi chết sớm, là chị nuôi lớn anh em chúng tôi." Ở trong lòng cậu, cậu chính là do chị cả nuôi lớn, tuy rằng bọn họ cũng có công điểm, cũng nuôi heo nhưng tất cả những thứ này đều là chị giao cho, cho nên được chị nuôi lớn không có gì khác nhau. Đồ còn du lại chính là thức ăn, thịt khô, tôm khô, còn có hai hộp đậu với thịt vụn, một hộp cua ngâm, một ít bánh quy, kẹo đường, đồ hộp hoa quả.
"Tam Quân, chị cậu làm nghề gì, sao lại cam lòng mua nhiều đồ vật như vậy?"
Lâm Tam Quân: "Chị tôi rất lợi hại, cấp hai chỉ học một năm, cấp ba cũng chỉ học một năm, sau khi tốt nghiệp trung học, được tuyển dụng làm trợ lý của xã trưởng."
"Oa, đúng là lợi hại, đây là nhảy lớp đó."
"Thành tích của chị cậu rất tốt sao? Không không không, đây là đầu óc rất thông minh."
Thành tích của chị cả đương nhiên là tốt, chị cậu cái gì cũng tốt, người dung mạo xinh đẹp, tính cách rất dịu dàng, làm món ăn cũng ngon, công việc cũng vô cùng xuất sắc, chủ yếu là chị cả vô cùng thiện lương, thiện lương đối với những người dân khác, đối với anh em bọn họ đều là yêu mến và quan tâm. Ở trong lòng Lâm Tam Quân, chị cả của cậu là tốt nhất, dùng kính phóng đại cũng không soi ra khuyết điểm.
Thật ra, bên trong mấy anh em, Lâm Y Y ở trong lòng Lâm Tam Quân là người mà cậu coi trọng nhất. Nếu như Lâm Y Y có chuyện gì xảy ra, Lâm Tam Quân đại khái sẽ đi liều mạng, thậm chí không tiếc vi phạm đạo đức. Những người anh em trai khác, mặc kệ là Lâm Đại Quân hay là Lâm Tứ Quân, phỏng chừng đều không biết.
Nói đến chuyện này, đây cũng là bởi vì nội tâm Lâm Tam Quân có một phần hắc ám, do từ nhỏ bị gia đình bỏ quên mà sinh ra. Tuy rằng hiện tại cậu làm lính, nhưng đó là bởi vì cậu muốn nghe lời chị, làm người có tiên đồ, là người hữu dụng đối với quốc gia. Nếu như không có chị, ánh mặt trời trong nội tâm Lâm Tam Quân liên không còn, sẽ càng ngày càng tối tăm. Lâm Tam Quân chia cho mỗi người mấy cái bánh quy, mấy viên kẹo, đây là chị dặn dò ở trong thư, tuy rằng Lâm Tam Quân không nðỡ, thế nhưng cậu nhất quán nghe lời, cậu nghe lời không phải là bằng mặt không bằng lòng, mà là triệt để nghe lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận