Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 338 Lam mai 1

Chuong 338 Lam mai 1Chuong 338 Lam mai 1
Hai ngày nay Lâm Y Y không đi làm cho nên cũng không đưa Lâm Ngũ Đệ đến nhà trẻ đại đội, cô dự định sau khi vào sở lại đưa Lâm Ngũ Đệ đi nhà trẻ đại đội.
Đến buổi tối Tiêu Vũ và Tiêu Đại Cường quay về, nhìn thấy ông nội Tiêu, bà nội Tiêu, còn có Tần Hương Cúc đều ở đây, suýt chút anh nữa hoài nghi mình đi sai chỗ.
Tiêu Vũ: "Làm sao mọi người đều ở đây vậy?"
Bà nội Tiêu: "Buổi sáng vợ con lên núi lượm được một con vịt hoang, rất béo, buổi tối mọi người liền ở nơi này ăn cơm."
Lâm Y Y: "Canh vịt là bà nội hâm, em cũng không làm gì hết." Chỉ lột măng.
Tiêu Đại Cường đã nói không cần con trai đến chở, kết quả vẫn bị Tiêu Vũ chở đến đây, tốc độ của xe đạp so với người bước đi nhanh hơn nhiều.
Lâm Y Y không có đi gọi phòng lớn và phòng hai, hai phòng hoặc là đều không gọi, hoặc là cùng gọi, nhưng kêu bốn người lớn đến thì thịt vịt này không đủ để chua. Cho nên, chỉ chừa cho con trai của bọn họ ăn cơm. Sau khi Tiêu Thụy và Tiêu Châu tan học, lại tới đây chơi.
Ăn cơm xong, bà nội Tiêu và Tân Hương Cúc muốn giúp đỡ dọn dẹp, Lâm Y Y không cho, sau khi trưởng bối nhà họ Tiêu rời đi, Lâm Y Y và Tiêu Vũ cùng nhau rửa chén, Tiêu Vũ nói: “Trương Minh nói anh nhờ em một chuyện.
Lâm Y Y: "Trương Minh?" Suy nghĩ một chút,'Sẽ không phải là giới thiệu đối tượng chứ?"
Trương Minh đã hẹn hò hai năm rồi nhưng vẫn không có kết quả. Bởi vì nếu có kết quả thì uống rượu mừng nên gọi bọn họ mới phải, cho nên Lâm Y Y mới biết Trương Minh còn chưa kết hôn.
Tiêu Vũ: "...m”"
Lâm Y Y: "Anh ấy có công việc tốt, lại là người thị trấn, còn không tìm được đối tượng." Dựa theo lời giải thích của người hiện đại, chính là quá kén chọn, giống như hồi đó cô đều không tìm được đối tượng, không ngừng hẹn hò, mẹ cô liền nói cô quá kén chọn, lúc đó bản thân cô không cảm thấy, hiện tại đụng tới người khác, cô tựa hồ cũng muốn nói có phải là đối phương quá kén chọn hay không.
Tiêu Vũ: "Không biết."
Lâm Y Y: "Sao anh ấy lại muốn em giới thiệu?"
Tiêu Vũ: "Em là người nhà của công an tiêu biểu trong cục công an của chúng ta."
Lâm Y Y:"... Trương Minh không có. .. ham mê gì bất lương chứ?”
Tiêu Vũ: 'Không có.'
Lâm Y Y: "Vậy là anh ấy yêu cầu cao?"
Tiêu Vũ: "Không biết." Lâm Y Y: "Anh cũng không biết yêu cầu của anh ay thì làm sao em giới thiệu chứ?”
Tiêu Vũ: "Anh tin tưởng em."
Lâm Y Y:”"... Vậy cũng không được, không có yêu cầu, lỡ như giới thiệu lại không hài lòng, không phải là tự nhiên lại tìm việc rồi? Đúng rồi. .. Năm ngoái, người em họ con của cậu không phải còn chưa kết hôn sao? Anh cảm thấy cô ấy thế nào?"
Tiêu Vũ: "Không biết, em có thể hỏi mẹ một chút, anh cũng chưa từng tiếp xúc với cô ấy."
Lâm Y Y: "Để em đi hỏi mẹ một chút, ngày mai anh đi làm hỏi Trương Minh một chút, xem anh ấy có yêu cầu gì?"
Tiêu Vũ: "Được."
Hai người thu dọn đồ vật xong, Lâm Y Y đi tới nhà cũ của nhà họ Tiêu: "Mẹ."
Tần Hương Cúc đang ngôi trong sân hóng gió, nhìn thấy Lâm Y Y, Tân Hương Cúc đứng dậy: Ai chuyện gì vậy?”
Lâm Y Y hướng về bà ngoắc ngoắc tay.
Tần Hương Cúc thấy dáng vẻ con dâu thần bí, bà nhất thời có hứng thú với chuyện bát quái, vội vàng đi qua: "Lam sao? Phát sinh chuyện gì?”
Lâm Y Y lôi kéo bà đi ra bên ngoài, sở dĩ không hỏi chính diện là bởi vì lo lắng bị người nghe thấy, sau đó truyên ra chuyện không cần thiết. Lâm Y Y: "Mẹ, em họ Viên Viên con của cậu đã được làm mai chưa?" Năm ngoái nhà bọn họ tới đây uống rượu mừng phòng mới thì vẫn chưa làm mai, năm nay thì không biết.
Nói đến cô cháu gái Tần Viên Viên này, Tan Hương Cúc cũng thở dài: "Vẫn chưa, mỗi lần nói đến Viên Viên, cậu của con đều dùng nước mắt rửa mặt, nói cho cùng năm đó bị từ hôn mặc dù là nhà trai sai, thế nhưng thanh danh của nó vẫn bị ảnh hưởng, thậm chí có người lan truyền khả năng là năm đó con bé có tật xấu gì đó cho nên nhà trai mới từ hôn. Cậu bởi vì chuyện này mà cãi nhau với rất nhiều người, thế nhưng cãi nhau có thể giải quyết được cái gì? Thanh danh này vẫn hỏng rồi. Sao vậy? Hôm nay con hỏi chuyện này làm gì, là có ai giới thiệu sao?
Lâm Y Y nói: "Có thì có, con cũng muốn nói một chút với mẹ, là đồng nghiệp ở đơn vị của anh Vũ, năm nay 23 tuổi, là một người rất chín chắn, người ta để con giới thiệu, nhưng không nói muốn nữ đồng chí có điều kiện gì, cho nên con đã nói anh Vũ ngày mai lúc làm việc hỏi lại anh ấy."
Tần Hương Cúc vừa nghe, nhất thời cau mày: "Người ta để ý Viên Viên sao?" Cũng không phải nói cháu gái của bà không tốt, dù sao người ta là công an, cô cháu gái của bà là cô nàng ở nông thôn, thấy thế nào cũng không xứng. Nếu như hôm nay làm mai cho Tiêu Linh, dựa vào anh ruột của cô Tiêu Vũ là phó cục trưởng Cục công an, vậy khẳng định là xứng đôi với Trương Minh, mà vẫn là Trương Minh trèo cao. Thế nhưng anh em họ thì lại khác, em ruột có thể dựa vào thanh danh của anh trai, còn em họ thì có thể mượn cái gì? Cho nên Tần Hương Cúc lo lắng người ta không lọt mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận