Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 160 Thư thái

Chương 160 Thư tháiChương 160 Thư thái
Tần Hương Cúc: "Nhất Nhất về rồi, mọi chuyện xong rồi sao?"
Lâm Y Y: "Xong rồi, con dẫn mẹ đi xem nha?"
Tần Hương Cúc: "Vậy để mẹ thu dọn đồ vật một lát."
Lâm Y Y: "Mẹ thu dọn làm gì, không phải mẹ và bà nội còn ở lại đây sao? Nếu không thì phòng này không để không sẽ tích tro bụi, vậy không phải uổng công quét tước sao?"
Tần Hương Cúc vừa nghĩ thấy cũng đúng, còn chuyện ở lại đây thì không muốn, Tần Hương Cúc thà rằng ở nông thôn, đó là địa bàn quen thuộc của mình, cũng không thích đến thị trấn,'Vậy chúng ta đi xem thử."
Lâm Y Y: "Dạ đi thôi, không chừng sau này khi con và anh Vũ có con rồi, mẹ đến chăm sóc cháu cũng phải ở lại nơi kia.
Lời này Tân Hương Cúc thích nghe, con thứ hai tuổi không nhỏ, nếu như nói còn có chuyện gì làm cho bà lo lắng, vậy thì là có con.
Chờ đến xem nhà xong, tâm tình Tần Hương Cúc lại biến hóa, nếu như nói một khắc trước, chỉ biết Lâm Y Y có nhà, như vậy thời khắc này, khi xác thực nhìn thấy nhà, địa vị của Lâm Y Y trong lòng bà lại không giống nữa, bởi vì từ thời khắc này bắt đầu, Lâm Y Y không phải dân quê, mà là người thành phố có nhà, phòng này không phải của nhà họ Lâm, mà là thuộc về chính Lâm Y Y. Hơn nữa, cô còn có tiên nhuận bút, không khác gì công nhân trong thành cả.
Xem nhà xong, Tần Hương Cúc liên muốn rời đi.
Lâm Y Y nói: "Mẹ ở lại thêm hai ngày đi, ngày hôm qua con làm đậu nành, thêm một ngày mai nữa, ngày kia là tốt rồi, đến khi đó mẹ mang về. Hơn nữa buổi tối ngày mai còn có thịt và trứng gà, con đã đặt hàng trước, mẹ cũng mang về một ít."
Tần Hương Cúc vừa nghe, chặn lại nói: "Không được không được, đồ vật các con giữ lại tự mình ăn, trong nhà của chúng ta cũng có thức ăn." Trước đây bởi vì điều kiện nhà họ Lâm kém, nhà họ Tiêu bọn cưới Lâm Y Y ở thời điểm nhà họ Lâm cần nhất, trả lại 50 cân lương thực và 16 đồng tiền sính lễ, tuy rằng Tần Hương Cúc không có ý tứ xem thường Lâm YY thế nhưng nói thế nào đi nữa thì bà làm mẹ chồng ở người con dâu Lâm Y Y này cũng ngẩng cao đầu, nhưng hiện tại bà ở trước mặt Lâm Y Y không hề có vẻ tự đại dù chỉ là một chút.
Bởi vì bà biết đạo lý cùng con dâu ở chung, lại như lúc bà gả tới nhà họ Tiêu, mẹ chồng đối với bà cũng tốt đẹp. Thế nhưng loại này còn có một tiền đề, con dâu của mình muốn tự vươn lên.
Lâm Y Y đã làm được, cho nên ở trước mặt cô, bà sẽ không thể hiện ra vẻ mẹ chồng, còn Tề Cần Thái và Lương Thị lại không làm được như cô, cho nên liên bị mẹ chông ép gắt gao.
Lâm Y Y: "Vậy nếu như hôm nay mẹ đi rồi, ngày mai chờ mua được trứng gà và thịt, con sẽ để anh Vũ sau bữa cơm chiều lại đạp xe đưa tới cho mẹ, không phải mẹ rất thương anh Vũ sao?
Anh đi làm mệt mỏi như vậy, lại đạp xe mang đồ về nhà, mẹ đành lòng sao? Dù mẹ đành lòng thì con cũng không nỡ.'
Tần Hương Cúc nghe xong, gõ trán Lâm Y Y một cái: "Cái con bé này, mưu ma chước quỷ."
Lâm Y Y làm nũng cười cợt.
Chờ buổi trưa Tiêu Vũ về tới dùng cơm, nhìn thấy anh mẹ vẫn còn ở đây, đúng là có chút bất ngờ, biết mẹ muốn ở thêm mấy ngày, thì càng thêm bất ngờ, có điều cũng rất vui vẻ, mẹ và vợ mình ở chung tốt, đối với đàn ông mà nói đương nhiên vui vẻ không chịu được,'Nhà cửa xong rồi sao?"
Lâm Y Y: "Xong rồi, có điều lương thực hàng hoá tháng này không còn."
Tiêu Vũ: "Cũng chỉ mấy ngày."
Lâm Y Y: "Ừm, thức ăn hôm nay mùi vị ngon không?"
Tiêu Vũ: "So với bình thường thì được, lần trước ăn một lần là do mẹ làm."
Tần Hương Cúc cười nói: "Nghe cô nói, vậy sau này Nhất Nhất làm gì đó thì con có thể đừng ăn." Thế nhưng, lời của con nói khiến bà thư thái.
Bữa trưa có hai món ăn, một là ngó sen xào, một là cải trắng xào, cũng dùng vật liệu giống như Lâm Y Y, thậm chí Tân Hương Cúc cũng bỏ ít dâu, nhưng mùi vị thì Tân Hương Cúc làm ra ăn ngon.
Thật ra có Tần Hương Cúc ở đây rất tốt, bà sẽ giúp cô chăm sóc Lâm Ngũ Đệ, còn có thể làm cơm, khi cô viết bản thảo hài lòng hơn nhiều. Vào buổi tối lúc ngủ, Lâm Y Y nói với Tiêu Vũ: "Không bằng chúng ta giữ mẹ ở lại đây đi, có mẹ ở đây em cảm thấy thật dễ dàng."
Tiêu Vũ: "Mẹ sẽ không ở lại."
Lâm Y Y: "Chúng ta để mẹ dẫn Tiêu Thụy đến đây thì mẹ có chịu ở lại không? Thế nhưng không cho Te Cần Thái đến."
Tiêu Vũ trực tiếp chặn môi cô lại, khiến cái miệng lải nhải nhắm lại.
Ngày hôm sau.
Lâm Y Y kinh ngạc đến ngây người, sáng sớm, cha chồng cô đến rồi.
Tần Hương Cúc: "Sao ông cũng đến vậy? Hai ngày nữa tôi sẽ trở lại. Bà cho rằng Tiêu Đại Cường lo lắng cho bà nên mới đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận