Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 580 Rối tỉnh rối mù

Chương 580 Rối tỉnh rối mùChương 580 Rối tỉnh rối mù
Lâm Y Y cũng không muốn gánh vác loại dư luận này. Cho nên, chỉ cân Trương Hiếu Quân an phận, ở bề ngoài, cô sẽ không để cậu ta khó xử.
Lâm Y Y dọn dẹp bàn ăn xong, cũng không vội rửa chén, cô đi ra phòng bếp: "Thập Nhất, mợ cho con quà gặp mặt, con phải nói cám ơn với mợ."
Tiểu Thập Nhất: "Cam ơn mợ.' Sau đó chạy đến bên cạnh mẹ cậu bé, có hơi xấu hổ trốn ở sau mẹ cậu bé.
Phương Phương nhìn thấy, hiểu ý vỗ tay một cái, cô ta cảm thấy đứa nhỏ này thật sự rất đáng yêu, thông minh, trắng trẻo, đây là bộ dáng của đứa nhỏ sau này mà cô ta muốn.
Phương Phương: "Chị cả, Thập Nhất thật thông minh."
Lâm Y Y cười cười: "Vê sau chờ em có đứa nhỏ, sẽ càng thêm thông minh, em và Nhị Quân đều là đứa trẻ thông minh, lại đều là thanh niên trí thức tốt nghiệp cao trung, đứa nhỏ của các em chắc chắn cũng thông minh."
Phương Phương vừa nghe vậy, càng thêm vui vẻ. Con người, đều thích nghe lời hay.
"Tiểu Thập Nhất...' Bên ngoài truyền đến tiếng của Cát Tường.
Tiểu Thập Nhất từ bên người mẹ cậu bé chạy ra ngoài: "Anh."
Cát Tường đi vào: "Tiểu Thập Nhất, mọi người còn muốn cùng đá bóng, em muốn đi không?"
Tiểu Thập Nhất: "Đi." Cậu bé ôm lấy quả bóng ở góc sáng sủa."
Lâm Y Y: "Cát Tường, lúc cháu dẫn em đi đá bóng phải chú ý an toàn của em."
Cát Tường: Bac gái hai yên tâm, cháu sẽ trồng em trai.'
Lâm Y Y: "Cát Tường ngoan như vậy bác gái hai chắc chắn tin tưởng cháu, vậy các cháu đi đi"
Đợi sau khi Cát Tường dẫn Tiểu Thập Nhất đi rồi, Lâm Y Y lại thu hồi tâm mắt: "Nhị Quân, mấy năm nay sau khi em làm con thừa tự ở bên ngoài sống thế nào, chị từng hỏi thím Quế Lan chuyện của em, sau này thím Quế Lan thật sự không còn cách nào nữa, chỉ nói địa chỉ nhà họ Trương nơi em làm con thừa tự cho chị, nhưng khi chị dựa theo địa chỉ tìm đến, nhà họ Trương đã chuyển nhà."
Ngực Trương Hiếu Quân khẽ nhúc nhích: "Cha bị điều công tác rồi, cho nên chuyển nhà."
Không thể không nói, cho dù từ nhỏ cậu ta khôn khéo, biết vì bản thân tính kế đạt được lợi ích lớn nhất, nhưng trong tim vẫn có vài phần khát vọng với tình thân.
Lâm Y Y: "Thật ra biết em xuống nông thôn, chị còn rất vui, thanh niên trí thức các em xuống nông thôn xây dựng nông thôn, đại biểu các em đều là người vĩ đại, với thôn dân chúng ta mà nói, đây là một điều tốt. Nhất là, chị nghe nói vợ chồng các em còn là giáo viên, vậy thật sự là quá tốt, các em phải tiếp tục duy trì." Nghe thấy Lâm YY khích lệ bọn họ, Trương Hiếu Quân và Phương Phương đều có cảm giác kiêu ngạo. Chỉ có thể nói, Lâm Y Y biết nói lời rất dễ nghe, cô biết với thanh niên trí thức mà nói, thích nghe cái gì. Nói bọn họ xuống nông thôn xây dựng nông thôn, có cống hiến với nông thôn, bọn họ đương nhiên vui vẻ.
Tiếp theo, Lâm Y Y lại hỏi Trương Hiếu Quân về chuyện của nhà họ Trương. Đương nhiên Trương Hiếu Quân sẽ không nói nhà họ Trương đối xử với cậu ta không tốt, nếu nói nhà họ Trương đối với cậu ta không tốt, như vậy ở trong lòng Phương Phương, giá trị của cậu ta sẽ khác, cậu ta chỉ là con của người thành phố, chỉ có cha mẹ nuôi đối xử với cậu ta tốt, cậu ta mới là con trai của người thành phố, nếu cha mẹ nuôi không tốt với cậu ta, vậy cậu ta chả có nghĩa lý gì.
Lâm Y Y cũng không quan tâm cậu ta nói thật hay giả, cô chỉ một mực nói lời dễ nghe, dù sao lời dễ nghe không cần tiền. Tiếp đó, Lâm Y Y lại nói: "Nhị Quân, em đã đến rồi, giúp chị làm một chuyện đi."
Trương Hiếu Quân sửng sốt, không biết là chuyện gì, cậu ta không muốn đồng ý, nhưng cậu ta muốn xử lý tốt quan hệ với Lâm Y Y, cho nên không thể từ chối, cậu ta vỗ ngực nói: "Chị nói đi, chỉ cần là chuyện em có thể làm, em chắc chắn sẽ làm."
Lâm Y Y mỉm cười: "Nhị Quân, em gánh nước giúp chị đi, anh rể em không ở đây, chị lại không gánh nước nổi, nếu để người khác gánh nước dễ đưa tới lời ong tiếng ve, em là em trai chị, em thích hợp nhất." Đây chính là đưa tới sức lao động không công.
Trương Hiếu Quân: "Dạ." Cắn răng cũng phải gánh đầy nước. Nhưng cậu ta cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, cũng may không phải chuyện khó khăn.
Lâm Y Y bảo Trương Hiếu Quân cầm thùng nước với đòn gánh, lại chỉ chỉ vị trí gánh nước: "Em cẩn thận chút."
Trương Hiếu Quân: "Vâng."
Chờ sau khi Trương Hiếu Quân đi gánh nước, Lâm Y Y ngồi sát bên cạnh Phương Phương: "Tiểu Phương à, đồng chí nữ chúng ta cũng không nên cái gì cũng dựa vào đồng chí nam, nước trong nhà nhất định phải để đồng chí nam gánh, không có củi, để đồng chí nam đi nhặt, đàn ông nhà họ Lâm chúng ta, đều cưng chiều vợ, tựa như Nhị Quân giống anh cả nó. Trước kia, Nhị Quân bị đem đi làm con thừa tự, chị cũng không quản được nó, bây giờ Nhị Quân xuống nông thôn, nếu nó không tốt với em, ức hiếp em, em nhất định phải tới nói cho chị biết. Em yên tâm, chị chắc chắn giúp đỡ em."
Phương Phương bị cảm động đến rối tinh rối mù: "Chị cả, chị thật sự là quá tốt." Cô ta không có chị, cũng chỉ có anh, nhưng không có cách nào nói điều trong lòng với anh trai. Thanh niên trí thức nữ xuống nông thôn chỉ có hai người là cô và Tân Mai Mai, Trương Hiếu Quân nói con người Tần Mai Mai hay ra vẻ, bảo cô ta đừng tiếp xúc với Tần Mai Mai, cho nên thật ra cô ta rất cô đơn, bây giờ có người chị tri kỷ Lâm Y Y, cô ta có hơi vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận