Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 960: Băng Phách Linh Hùng

Thần Dụ Thiên Vương mỉm cười nói: “Đấu ngay tại nơi này đi! Vị trí này cũng đủ lớn rồi!”
Chỉ thấy Hồn Hoàn trên người cô ta lóe lên, đó là một cái Hồn Hoàn màu đỏ, và là Hồn Hoàn mười vạn năm!
Trong nháy mắt, sau khi Hồn Hoàn xuất hiện là khí tức khổng lồ lập tức chấn động khắp bốn phía.
Một tia sáng nhạt nhảy vọt ra từ bên trong Hồn Hoàn.
Sau một giây, một con gấu màu xanh băng đã xuất hiện trong tầm mắt!
Lông của con gấu này có màu xanh băng, có sự khác biệt không nhỏ về kích thước so với gấu trúc.
Nhìn qua nó cũng rất nhỏ, chỉ cao tầm một mét.
Về mặt cảm quan mà nói thì nó là một con gấu có giá trị thẩm mỹ rất cao.
Ở phần cổ tay và chân gấu đều có giáp băng thiên nhiên bám vào, hai mắt nó cũng là một màu xanh băng, và toàn thân nó tản ra một cỗ khí tức băng hàn mãnh liệt!
Đây là Huyền Băng Hùng, là sự tồn tại đỉnh cao nhất trong các hồn sủng loại gấu.
Ban đầu nó đã có được tiềm chất chủng tộc cấp bậc tuyệt phẩm. Sau ba giai đoạn tiến hóa là Bá Băng Chi Chủ chính là hồn sủng siêu phàm chân chính!
Đây cũng là một trong số rất ít hồn sủng loại gấu còn có thể sống sót từ thời đại viễn cổ cho đến bây giờ.
Chúng sinh sống quanh năm dưới lòng đất của Băng Nguyên Cực Bắc, rất ít khi xuất hiện ra ngoài nên phi thường hiếm thấy.
Chỉ có ở Châu Băng Nguyên bên kia mới có thể nhìn thấy loài gấu này.
Bọn chúng nắm trong tay lực lượng hàn bang và đồng thời có được hồn lực có thể lay động cả một ngọn núi băng, cùng với đó là thể chất ưu tú và lực phòng ngự đỉnh cao.
Bộ lông dày có thể giúp cho chúng ngăn cản rất nhiều loại công kích.
Con Huyền Băng Hùng này đã hoàn thành hai giai đoạn tiến hóa thứ hai, chính là một con Băng Phách Linh Hùng với phẩm chất vương giả.
Tu vi hồn lực của nó không cao, cũng chỉ hơn 3000 năm.
Nhưng mà đây lại là hồn sủng mà Thiên Vương tự tay bồi dưỡng, cho nên không cần nghĩ cũng biết thực lực của nó vô cùng đáng sợ.
Một con hồn sủng rất có giá trị thẩm mỹ và thực lực đều ở mức tuyệt vời!
Thần Dụ Thiên Vương sờ lên đầu của Băng Phách Linh Hùng và hỏi: “Thế nào? Nó hẳn là đã đủ tư cách làm đối thủ của Hùng Bảo rồi chứ?”
“Ô ngao!”
Băng Phách Linh Hùng gầm lên một tiếng cao ngất.
Hình thể của nó không lớn nhưng một tiếng gầm này lại mang theo vô tận uy hiếp, nhằm răn đe tinh thần ý chí của kình địch!
Vương Triệt cảm giác con Băng Phách Linh Hùng này đối với Hùng Bảo mà nói có thể là còn khó đối phó hơn cả những con hồn sủng vạn năm khác.
Thiên Vương bồi dưỡng ra hồn sủng thì chắc chắn sẽ có tâm đắc của riêng mình. Mặc dù sẽ không dục tốc bất đạt mà chỉ vững bước tăng lên, nhưng mỗi một bước bồi dưỡng hồn sủng của Thiên Vương thì so với một sinh viên vừa cất bước mà nói là không biết cao hơn bao nhiêu lần.
Thần Dụ Thiên Vương cười nói: “Nếu như Hùng Bảo của cậu có thể đánh bại được nó, vậy tôi sẽ cho cậu một món đồ tốt.”
Kiểm tra đến từ Thiên Vương thì tiêu chuẩn chắc chắn sẽ cực kỳ cao.
Đương nhiên chỉ là hồn sủng đối chiến chứ Khế Hồn Sư sẽ không tham chiến.
Về cơ bản thì vẫn dựa trên cường độ của hồn sủng cùng với kinh nghiệm và tố chất của Khế Hồn Sư hai bên.
Hùng Bảo đi ra ngoài, khi nó nhìn thấy Băng Phách Linh Hùng ở phía đối diện thì ngay lập tức tinh thần chiến đấu đã tăng cao!
Hà Huyên thấy cả hai đã chuẩn bị hoàn tất thì lập tức hạ lệnh: “Vậy trận tranh tài bắt đầu!”
Băng Phách Linh Hùng bắt đầu chuyển động trước, tốc độ của nó cực nhanh trông giống như là trời đông giá rét đang nổi lên một cơn lốc xoáy!
Tốc độ của nó nhanh đến mức thậm chí còn sinh ra hư ảnh!
Nó chạy nước rút trên một đường thẳng mà vọt đến. Sau đó nó nâng tay gấu được bao trùm bởi giáp băng, một quyền không hề hoa mỹ xen lẫn gió mạnh trong chớp mắt đã đi tới trước mặt Hùng Bảo.
Băng Sương Quyền là một loại Hồn kỹ rất bình thường của hồn sủng hệ Hàn Băng, khi tạo nên thương tổn cho kẻ địch thì sẽ còn tản ra một lượng khí lạnh.
Khí lạnh này sẽ thâm nhập vào trong cơ thể kẻ địch và làm cho các chức năng và các phương diện trong cơ thể kẻ địch giảm xuống.
Bởi vì đây là quyền kỹ cho nên sẽ có quan hệ trực tiếp với sức mạnh.
Đây chỉ là một đòn công kích bình thường mang tính thăm dò thôi.
Nhưng dưới tốc độ tựa như dịch chuyển tức thời của Băng Phách Linh Hùng, cùng với nắm tay bộc phát ra Hàn Băng Chi Lực màu xanh lam kia, nó đã hoàn toàn giống như một đại chiêu vậy.
Trận thi đấu nên có một quá trình tuần hoàn và từ từ.
Đối với Thiên Vương mà nói toàn bộ quá trình này sẽ vô cùng quen thuộc.
Vương Triệt tính toán trong lòng:
“Uy lực của chiêu này so với Băng Sương ! uyền bình thường thì có độ thuần thục ít nhất cũng phải hơn gấp hai đến ba lần.”
“Hồn kỹ này đã vô cùng thuần thục nên và uy lực của nó còn có quan hệ với sức mạnh thân thể. Tại giai đoạn tu vi hồn lực như này thì chỉ với một chiêu Băng Sương Quyền là đã có thể quật ngược được hồn sủng 6000 năm rồi.”
Con Băng Phách Linh Hùng này nhất định không đơn giản, trong cơ thể nó đang ẩn chứa một sức mạnh rất phi phàm.
Hoặc nó cũng tu luyện một loại Đạo Hồn Thuật rất lợi hại nào đó.
Vương Triệt có thể nhìn ra được từ tốc độ ra chiêu vừa rồi của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận