Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 755: Gấu Trúc Võ Tu

Trong rừng trúc, Vương Triệt đưa theo Lục Mao Trùng chạy đến và liền nhìn thấy cảnh này mà trong lòng anh âm thầm gật đầu.
Vừa học được nên tạm thời chưa làm được quá tốt.
Nhưng trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà con gấu trúc này đã có thể học được, vậy xem ra nó vẫn rất có thiên phú.
Lục Mao Trùng nhìn thấy mà hơi căng thẳng trong lòng.
Con tiểu gấu trúc này sao lại có được cái bản lĩnh như thế nhỉ?
Mấy ngày trước nhiều nhất nó cũng chỉ có thể đánh ra dấu tay lên tảng đá kia thôi mà.
Bây giờ nó lại có thể trực tiếp đánh vỡ vụn rồi sao?
Thực lực tăng lên có phải quá nhanh rồi không?
Không đúng!
Lục Mao Trùng bỗng nhiên cảm thấy rất áp lực!
‘Grao grao grao!”
Con gấu trúc hưng phấn gọi về phía Lục Mao Trùng và Vương Triệt.
Lục Mao Trùng đi đến và nhìn xem một đống đá vụn mà kêu lên vài tiếng cổ vũ, nhưng trong lòng nó lại suy nghĩ phải mình phải cố gắng tu luyện nhiều hơn.
Nếu nó bị con gấu trúc này vượt qua vậy thì quá mất mặt trùng rồi!
Nó phải mau chóng tăng cấp cho chiêu Hỏa Diễm Trùng Kích!
Vương Triệt để ý đến sự thay đổi trong lòng Lục Mao Trùng nên anh khá hài lòng.
Từ sau khi tu vi hồn lực của Lục Mao Trùng đạt đến 1000 năm, thì việc huấn luyện của nó đã bước vào giai đoạn lười biếng.
Nó đã không cố gắng tu luyện như trước đây nữa.
Vương Triệt cũng hiểu được vì dù sao không phải con hồn sủng nào cũng có thể làm được tính kỷ luật cao độ và tự kiểm soát cực mạnh.
Muốn hồn sủng có thể dễ dàng làm được vậy thì cần Khế Hồn Sư đào tạo.
Hồn sủng có sinh mệnh trí tuệ ngang bằng với nhân loại, nên bọn chúng sẽ từ từ lớn lên và linh trí cũng từ từ tăng lên, từ đó cảm xúc của chúng cũng sẽ có sự thay đổi.
Thực ra Lục Mao Trùng vẫn luôn khao khát mình trở nên cường đại.
Nhưng lười biếng chính là bản năng của sinh mệnh.
Lục Mao Trùng và con gấu trúc giao lưu với nhau một hồi, rồi cuối cùng con gấu trúc bỗng chạy quanh núi để rèn luyện.
Không có gì bất ngờ, lần này con gấu trúc chạy được một vòng thì Lục Mao Trùng chạy đã chạy được ba vòng, vượt qua con gấu trúc hai vòng.
Gấu trúc liền than thở vì thực ra nó cảm thấy mấy ngày nay mình đã tu luyện cách ra quyền đặc biệt nên cơ thể nó đã trở nên nhẹ nhàng không ít, khi chạy rất là thoải mái, vậy theo lý thuyết mà nói hẳn là nó sẽ không bị bỏ lại quá xa mới đúng.
Nhưng tại sao mình vẫn bị con Lục Mao Trùng kia bỏ xa như vậy chứ?
Mà còn càng lúc càng xa a?
Điều này thật không hợp lẽ thường!
Trên thực tế là do Lục Mao Trùng cảm thấy tốc độ của con gấu trúc đã nhanh hơn một chút, vì thế nó mới càng chạy nghiêm túc hơn.
Vì cảnh tượng con gấu trúc đánh vỡ tảng đá lớn trước đó đã khiến cho Lục Mao Trùng cảm thấy hơi căng thẳng.
Cùng nhau rèn luyện xong, Lục Mao Trùng xung phong nhận việc mà cầm lấy thẻ sinh viên của Vương Triệt đi đến phòng huấn luyện của trường học để rèn luyện một mình.
Nhìn theo bóng dáng của Lục Mao Trùng mà Vương Triệt hài lòng gật đầu, nói:
“Hiệu quả rất rõ rệt! Xem ra sau này mình cũng không cần quá đốc thúc nó nữa.”
Thực ra Lục Mao Trùng lười biếng là còn có một nguyên nhân.
Vì Vương Triệt đã kể xong câu chuyện Trùng phá thương khung cho nó rồi.
Nâng cao sự tập trung là nguyên tắc tinh hoa nhất, nên Vương Triệt sẽ không thể kể chuyện quá dài, nếu không Lục Mao Trùng sẽ cảm thấy không có ý nghĩa.
Cho nên anh trực tiếp kết thúc ở phần cao trào để làm cho Lục Mao Trùng cảm thấy thật thú vị.
Nó đang chờ khi nào Vương Triệt sẽ kể cho nó một câu chuyện mới.
Cho nên Vương Triệt cũng không thể dùng lại cách này để khích lệ Lục Mao Trùng.
Về câu chuyện mới thì Vương Triệt vẫn còn đang nung nấu.
Bởi vì anh dự định sẽ kéo cả Từ Lực Kiếm vào trong.
Trước mắt anh sẽ sử dụng này con gấu trúc này để kích thích Lục Mao Trùng rèn luyện.
Vương Triệt vừa suy nghĩ vừa đi tới rừng trúc.
Trong rừng trúc, Vương Triệt lại tự mình rèn luyện tu hành, nhưng lần này không phải là chiêu Thái Cực Kình.
Vì con gấu trúc kia đã hoàn toàn học xong chiêu Thái Cực Kình nên đương nhiên anh phải đổi sang một chiêu khác.
Con gấu trúc kia có rất khiếu võ tu, nên Vương Triệt dự định sẽ xem thử nếu nó chỉ nó có thể học được bao nhiêu công pháp võ tu từ dễ đến khó, từng bước từng bước đi lên.
Anh muốn kiểm tra sự cực hạn của con gấu trúc này ở đâu.
Lần này Vương Triệt đã thi triển ra một loại thân pháp.
Thực lực của bản thân con gấu trúc nhỏ này rất tốt, dù sao tiềm chất chủng tộc của nó rất cao.
Mà chất lượng của cây trúc sinh trưởng trong núi lớn này cũng tốt.
Có lẽ trường học đã có nhân viên làm việc định kỳ đến kiểm tra cho con gấu trúc này, nên nó được bồi dưỡng tốt hơn rất nhiều so với đám hồn thú hoang dã.
Hiệu trưởng Cố nuôi dưỡng những con hồn thú này một mặt là vì lo lắng cho môi trường sinh thái của ngọn núi này, và một mặt khác cũng là vì thu hút hồn thú từ nơi khác đến đây sinh sống, nhằm cung cấp sự lựa chọn đa dạng hồn sủng cho các bạn học trong trường.
Yêu cầu để tốt nghiệp đại học chính là bồi dưỡng được ba con hồn sủng, nên đương nhiên học viện cũng sẽ nuôi dưỡng hồn sủng để cho các bạn học sau này chọn lựa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận