Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 803: Đầu Đuôi Câu Chuyện

Thương Lãng Linh Thức cất tiếng với giọng điệu hệt như mang theo tình cảm con người: "Tôi không phải là vỏ bọc sắt! Tôi là sinh mệnh nghiên cứu mới nhất của chiến khu Đông Hoa - Thương Lãng Linh Thức! Tôi là Hồn Thú hệ máy móc và cũng là Hồn thú nhất tộc! Linh hồn của tôi là Hồn Cốt của Hồn Thú khi chết không tiêu tan được cùng dung hợp với Đạo Hồn Khí mà thành! Đáng lẽ chúng tôi đã phải chết nhưng chính nhân loại đã ban sinh mệnh cho chúng tôi!"
Đó chính là lịch sử của Hồn thú hệ máy móc.
Để sinh mệnh linh trí có thể sánh ngang với con người, đương nhiên không chỉ là máy móc vô tri.
Trí thông mình nhân tạo không thể có cảm xúc và cũng không thể nào hiểu được tình cảm.
Từ Lực Kiếm cũng như vậy.
Từ Lực Kiếm được dung dung hợp từ lực lượng Võ Hồn thời cổ đại và Đạo Hồn Khí.
Mà lai lịch của Hồn Sủng hệ máy móc phần lớn đều là Hồn Cốt không thể tiêu tan của Hồn Thú sau khi chết và Đạo Hồn Khí, sau khi quanh quẩn suốt tháng năm thì cả hai sẽ dung hợp lại thành hồn sủng hệ máy móc ấu sinh.
Đó chính là nguồn gốc của hồn sủng hệ máy móc.
Quả thật là bản thân chúng có hàng vạn sự quan hệ với hồn Thú.
Bằng không thì cũng sẽ không phân chia hồn sủng hệ máy móc thành một loại Hồn Thú.
Vì chủng tộc của bọn chúng vẫn không thay đổi.
Cá mập trắng khổng lồ ngẩn người nhìn Thương Lãng Linh Thức, dường như nó không thể hiểu nổi lời nói này: "Mi là Hồn thú sao? Hoang đường!"
Vương Triệt liền lắc đầu, đoán chừng những con Hồn Thú nơi này còn nghiêm trọng hơn so với Không Thần Long.
Không Thần Long bởi vì luôn một mực ngủ say ở Hồn Thổ, cho nên sau khi nó tỉnh lại thì cũng không biết gì về thế giới này cả.
Nhưng những con Hồn Thú cổ xưa này thì khác, bọn chúng nhất quyết ẩn mình trong biển cả để tách biệt hoàn toàn với thế giới trên đất liền.
So với những con Hải Hồn Thú khác thì bọn chúng còn muốn rời xa nhân loại hơn.
Khó trách những vị Thiên Vương kia cảm thấy chuyện này rất khó giải quyết.
Vương Triệt trầm ngâm mấy giây rồi nhìn Thần Quang Kình phía xa và đột nhiên hỏi:
"Thời điểm vị lão đại này của ông thức tỉnh có phải là vì số mệnh của ông ta đã định như vậy không?"
"Hơn nữa, bây giờ ông ta chắc đang tu luyện để đột phá đúng không?”
Nghe được lời này mà trong ánh mắt của cá mập trắng khổng lồ lập tức xuất hiện vẻ chấn kinh mà nói ra: "Không Thần Long đã nói cho cậu sao?"
Vương Triệt cười nói:
"Sở dĩ ông ta gây ra sóng thần bên ngoài kia có lẽ cũng không phải do ý định của ông ta."
"Ông ta ngủ say quá nhiều năm nên rất muốn từ lĩnh vực của mình quay về biển rộng, thế nhưng ông ta lại phát hiện biển cả bao la rộng lớn này đã không còn quen thuộc như trước nữa. Do năng lượng trong thiên địa cũng đã thay đổi đến long trời lở đất rồi."
Dù những Hồn Thú này đều đang ẩn mình trong biển rộng, nhưng thực tế chúng nó đều trú ngụ trong vùng không gian của riêng mình, chứ không phải là hoàn toàn ở trong biển sâu.
Hồn thú có cấp bậc này đã có thể mở ra được lãnh địa riêng biệt.
Nếu so sánh nồng độ hồn lực thời cổ đại và nồng độ hồn lực thời hiện đại thì quả thật là một cái cao một cái thấp.
Cường độ tinh khiết của hồn lực sẽ hoàn toàn khác biệt.
Đừng nói là năng lượng nơi biển rộng, mà còn có cả năng lượng cực kì khổng lồ của hệ Thủy Linh.
Bởi vì vào thời kỳ cổ đại đã từng bị dị giới xâm lấn qua nên nồng độ hồn lực và cường độ năng lượng của thế giới bây giờ không thể sánh bằng với thời cổ đại.
Có điều, bây giờ đã có các thủ đoạn tu luyện hiện đại và khoa học kỹ thuật tiên tiến cùng với trình độ trí tuệ quá cao cho nên cường độ hồn sủng trên thực tế cũng không yếu hơn thời cổ đại bao nhiêu.
Nhất là một số hệ thống Hồn Kỹ, hệ thống tiến hóa, hệ thống Võ Hồn đều được khai thác sâu hơn.
Tất cả thứ này đều vượt xa thời cổ đại.
Tình huống của vị Thần Quang Kình này có thể là một ví dụ.
Có một chút giống như là người Địa Cầu thời cổ đại mà đi đến thời hiện đại hít một hơi, nếu có thể chất hơi kém một chút thì đều có thể trực tiếp trúng độc mà chết.
Về tình huống này thì Vương Triệt suy đoán có lẽ là như thế này:
Sau khi Thần Quang Kình thức tỉnh thì đã rời khỏi lãnh địa của mình để tiến vào biển sâu của thời hiện đại, và nó có ý muốn hấp thu năng lượng hệ Thủy Linh để tu luyện một chút.
Nhưng nó vừa hấp thụ được một chút thì liền xảy ra vấn đề.
Vì trong nguồn năng lượng này có độc không thể dùng được.
Cho nên nó đã trực tiếp nhanh chóng trở về địa phận của mình để bài trừ hết tất cả những năng lượng đã hấp thu này ra khỏi cơ thể.
Sau đó thì nó bắt đầu ‘Hắt xì hơi’.
Cuối cùng đã tạo thành một loạt các hiện tượng sóng thần.
Vương Triệt nói:
"Năng lượng trong cơ thể Thần Quang Kình khác biệt hoàn toàn so với năng lượng thời hiện đại. Sau khi thức tỉnh thì ông ta muốn tu luyện, nhưng lại phát hiện năng lượng của mình khác biệt rất lớn với năng lượng thời hiện đại! Thế là ông ta muốn bài tiết hết những năng lượng đã hấp thụ ra..."
"Đó chính là lý do vì sao bên ngoài xảy ra rất nhiều sóng thần."
Nghe Vương Triệt nói xong thì cá mập trắng khổng lồ liền im lặng.
Nhìn dáng vẻ của con cá mập trắng khổng lồ này thì Vương Triệt liền biết, có lẽ không giống hết một vài chi tiết nhưng nhất định tình huống đại khái chính là như vậy.
Không phải thế thì sẽ không còn lý do nào khác có thể giải thích vì sao Thần Quang Kình lại hắt xì hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận