Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 927: Có Sự Khác Biệt

Vương Triệt an ủi:
"Yên tâm đi, khẳng định là chúng sẽ dài ra. Mi cảm thụ một chút xem sức mạnh hiện tại thế nào, có phải là so với trước đó đã mạnh hơn rất nhiều hay không?"
"Chỉ là tạm thời biến thành trọc, nhưng mi lại vĩnh viễn mạnh lên."
"Mi suy nghĩ một chút, cái này không tốt sao?"
Hùng Bảo liền gật đầu và nắm chặt tay gấu.
Ầm! ! !
Không khí đã bị bóp ra một trận tiếng vang.
Một trận âm thanh bạo nổ truyền đến.
Hùng Bảo bỗng nhiên phát ra một luồng khí tức giống như mãnh thú Hồng Hoang.
Tại hiện trường không có khảo nghiệm sức mạnh, không thì Hùng Bảo cảm giác sức mạnh của nó lúc này đã có thể dùng một quyền đánh cho Hồn thú hệ máy móc khảo nghiệm ngàn năm tu vi hồn lực nổ tung.
Tiểu Mao Trùng cũng cảm giác được Hùng Bảo đã mạnh lên rất nhiều, nhưng cụ thể mạnh đến cỡ nào thì nó không rõ lắm.
Vương Triệt hỏi: "Rất tốt, hiện tại mi hãy cảm thụ đôi mắt của mi một chút xem có điều gì đặc biệt không?"
Biến dị về thân thể trong quá trình tu luyện rồi từ đó sẽ sinh ra thần thông.
Loại thần thông tự đản sinh này có tính bí ẩn nhất định.
Vì trước đó người tu luyện chưa chắc sẽ phát hiện ra mình có thần thông.
Thường thường đều sẽ ở trong thời khắc chiến đấu tương đối mấu chốt mà bạo phát đi ra.
Nhưng Vương Triệt luôn tự mình quan sát Hùng Bảo tu luyện, cho nên anh tự nhiên là sẽ chỉ dẫn cho Hùng Bảo đi cảm giác sự biến hóa trong đôi mắt của nó.
Hùng Bảo khẽ gật đầu rồi kêu ngao ngao vài tiếng, nó cảm giác đôi mắt mình có chút đau nhức.
Nhưng nó cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì.
Vương Triệt nói: "Đau nhức là đúng rồi, vì con mắt của mi có khả năng đã sinh ra biến dị. Nhưng điều này sẽ giúp cho mi có một ít năng lực rất thần kỳ. Vi dụ như loại hạt châu mà trước đó Tiểu Mao Trùng đã phun ra nuốt vào kia, và còn có loại năng lượng đặc thù như tấm lệnh bài đó nữa."
Hùng Bảo che mắt và chỉ hé ra kẽ ngón tay, lộ ra một đôi mắt gấu lấp lóe tinh quang.
Ồ, dạng năng lực đó mà tôi cũng có thể có sao?
Hùng Bảo cảm thấy rất kích động.
Từ khu vực tầng thứ nhất tu luyện cho tới khu vực tầng thứ bảy.
Chỉ ngắn ngủi không đến ba ngày mà Hùng Bảo đã tiếp nhận rất nhiều thống khổ, nên so với Tiểu Mao Trùng thì nó sẽ lợi hại hơn nhiều.
Đầu tiên là Hùng Bảo nhắm mắt lại, nó đang cảm giác sự biến hóa trong cơ thể mình.
Sau một lát, Hùng Bảo bỗng nhiên mở mắt ra, hai mắt nó chớp lên tinh quang, từng sợi năng lượng không ngừng lưu động ở trong mắt nó.
Hốc mắt giống như là bị bịt kín một tầng linh quang lập lòe ánh sáng.
Toàn bộ thế giới này phảng phất như cũng thay đổi hình dạng trong mắt Hùng Bảo.
Tiểu Mao Trùng từ màu xanh lá mà đã biến thành một đoàn năng lượng đủ mọi màu sắc. Sự biến hóa năng lượng này được Hùng Bảo nhìn thấy rất rõ ràng.
Ngay cả hướng đi của hồn lực trong cơ thể của Tiểu Mao Trùng cũng đều bị nó hơi nhìn thấy một chút.
Tiểu Mao Trùng lập tức né tránh vì nó cảm giác đôi mắt của Hùng Bảo giống như đã xem thấu mình vậy.
Cho nên Tiểu Mao Trùng cảm thấy cực kỳ không thoải mái.
Cái loại cảm giác này giống như là nó không mặc quần áo ngay trước mặt của Hùng Bảo.
Mặc dù... Tiểu Mao Trùng cũng không có mặc quần áo.
Nhưng đối với Tiểu Mao Trùng mà nói, làn da ở trên người nó cũng tương đương với quần áo rồi. Bây giờ ngay trước mặt của Hùng Bảo mà đến cả da cũng dường như không có.
Trên thực tế thì lúc này, Tiểu Mao Trùng ở trong mắt Hùng Bảo ngay cả bộ dáng cũng không có nữa, mà đã biến thành một đoàn năng lượng đủ mọi màu sắc.
Từ Lực Kiếm cũng giống như vậy.
Hùng Bảo lại nhìn về phía mặt đất, nó cũng có thể nhìn thấy một chút chuyển động nhỏ xíu của năng lượng.
Cuối cùng Hùng Bảo nhìn về phía Vương Triệt, nó chỉ có thể nhìn thấy một đoàn ánh sáng màu trắng hừng hực đâm vào mắt mình làm nó có chút đau nhức mà vội vàng nhắm mắt lại.
Vương Triệt hỏi: "Thế nào rồi?"
Hùng Bảo nhắm mắt lại và đem tình huống vừa rồi nói ra một lần.
Sau khi nghe xong thì Vương Triệt trầm tư nói: "Mi có thể nhìn thấy các loại màu sắc và sự chuyển động của năng lượng. Và trên mặt đất cũng có thể nhìn thấy. Xem ra có điểm giống như là thần thông Đại Địa Kim Đồng. Nhưng mi cũng có thể nhìn thấy một chút hồn lực bên trong cơ thể, vậy cái này cũng có điểm giống như là thần thông Tam Muội Linh Mâu. Chẳng lẽ việc đản sinh ra thần thông đã xảy ra vấn đề rồi chăng?"
Thần thông tự xuất hiện này cũng không giống thần thông tu luyện mà thành.
Đây là vì sự biến dị của thân thể nên mới xuất hiện thần thông, nên hiệu quả ban đầu vẫn còn không quá rõ ràng. Đến khi thân thể hoàn toàn thích ứng thì mới có thể biểu hiện ra ngoài tương đối rõ ràng.
Vương Triệt nói: "Được rồi, dọn dẹp một chút đồ vật đi và chúng ta sẽ trở về. Đợi sau khi trở về thì ta sẽ cho mi thử lại một lần nữa để xem uy lực đôi mắt này của mi thế nào."
Hùng Bảo hứng thú bừng bừng mà gật đầu.
Vào lúc này, một đội cứu viện gồm 20 người bay tới.
Người dẫn đầu thì Vương Triệt còn nhận biết, đó là vị Lý phó quan của quân đội tại vùng biên giới thành Thiên Tâm lúc trước.
Lý phó quan hạ xuống trước mặt Vương Triệt và nhìn xem chung quanh, hỏi: "Là cậu sao? Tình huống nơi này thế nào rồi? Chúng tôi vừa tiếp nhận được tin tức cứu viện và nghe nói rằng nơi này đã có một con Hỏa Diễm Cự Long dạng năng lượng chiến đấu cùng với Thần Diễm Cự Nhân. Mà Thần Diễm Cự Nhân đâu rồi? Hỏa Diễm Cự Long ở đâu? Địa hỏa nơi nào rồi? Tại sao cái gì cũng không có vậy? Đừng nói với tôi là hết thảy đều do cậu làm ra nhé?"
Vương Triệt chỉ cười cười, vì chuyện này cũng không phải do anh làm ra. Chính là con thú nhỏ thần bí kia đã giở trò quỷ.
Nó tung xuống tinh quang làm cho hết thảy đều tan thành mây khói.
Ngay cả địa hỏa cũng trực tiếp bị tiêu diệt.
Không chỉ có làm biến mất sự tự bạo của Thần Diễm Cự Nhân, mà đến cả Hỏa Diễm Cự Long do Đô Thiên Thần Hỏa Lệnh khống chế địa hỏa tạo thành cũng biến mất luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận