Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1332: Tu Luyện

Thần Dụ Thiên Vương hỏi: "Cậu dự định tu luyện như thế nào?"
Vương Triệt không chút do dự nói: "Đương nhiên là dùng dư chấn chiến đấu để tu luyện rồi."
"..."
Lợi dụng dư chấn chiến đấu để tu luyện nghe có chút hoang đường.
Thần Dụ Thiên Vương nhìn thoáng qua không gian vỡ nát ở nơi xa do chiến đấu rồi hỏi: "Cậu nghiêm túc chứ?"
Vương Triệt gật đầu nói: "Đương nhiên, vì tôi đã có biện pháp."
Loại chiến đấu này chỉ có thể nói là khó gặp được một lần.
Nếu không tận dụng được thì quá đáng tiếc.
Thần Dụ Thiên Vương nhíu mày hỏi: "Biện pháp sao? Cậu có biện pháp gì vậy? Chuyện nguy hiểm như vậy thì tôi không thể giúp được cậu đâu."
Vương Triệt chỉ về phía trước, nói: "Tôi không cần cô giúp tôi! Cô chỉ cần đưa tôi đến vị trí phía trước cách nơi này ngàn dặm, sau đó thả ra vòng bảo hộ tinh thần của cô rồi cứ để cho tôi ở lại một mình là được."
Thần Dụ Thiên Vương không biết Vương Triệt muốn làm gì.
Vòng bảo hộ tinh thần của cô ấy lúc này không chỉ có thừa nhận dư chấn chiến đấu sinh ra từ tinh thần xung kích, mà còn có năng lượng bạo tạc do Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình chiến đấu sinh ra. Thân ở bên trong vòng bảo hộ này tất nhiên sẽ cảm giác không thấy bất kỳ tình huống gì, nhưng nếu như ở bên ngoài thì chỉ sợ sẽ nghe được vô số tiếng oanh kích.
Tại bên ngoài ngàn dặm, dư âm năng lượng sẽ khiến cho mặt đất sinh ra rung động dữ dội, từ đó cũng sinh ra các loại cát bay đá chạy với uy lực kinh người.
Chỉ có thời thời khắc khắc phòng ngự thì mới chống lại được.
Loại tình huống này tăng thêm năng lượng hỗn loạn thì cậu sẽ tu luyện như thế nào đây?
Nếu Khế Hồn Sư hấp thu loại năng lượng hỗn loạn này vào trong cơ thể, vậy chỉ sợ cũng sẽ tạo ra sự đả kích không nhỏ cho Khế Hồn Sư. Chỉ cần hơi không cẩn thận thì ngay cả Võ Hồn cũng đều bị hao tổn, đến lúc đó tình huống sẽ rất phiền toái.
Bọn hắn chiến đấu bộc phát ra năng lượng cực kỳ khổng lồ, ngay cả Thiên Vương cũng không dám tùy tiện hấp thu. Và cũng còn phải thời thời khắc khắc chú ý đến động tĩnh chiến đấu của bọn hắn.
Nếu không cẩn thận mà hơi di động một chút, vậy dư chấn biến hóa rất nhỏ sinh ra từ khu vực trung tâm kia đều có thể phát sinh sự khuếch tán cực lớn.
Có thể nói tại khu vực chiến đấu trung tâm dù chỉ là một điểm dao động nho nhỏ nhưng đều có thể bạo phát ra xa ngàn dặm cho đến vạn dặm.
Nếu như bọn hắn tiến vào giai đoạn chiến đấu thứ ba mà Vương Triệt đã nói tới, thế thì sẽ còn kinh khủng hơn nữa.
Sau khi đem Vương Triệt đưa đến địa điểm mà anh đã chỉ định, Thần Dụ Thiên Vương cũng không quá yên tâm nên vẫn ở một bên, nói: "Cậu xác định chưa? Hiện tại tôi sẽ thả ra vòng bảo hộ tinh thần, đến lúc đó tinh thần xung kích, năng lượng chấn động và các loại cát đá sẽ bay tới đó..."
Vương Triệt gật đầu nói: "Thả ra đi!"
Thần Dụ Thiên Vương thấy thế liền trực tiếp vung tay lên, vòng bảo hộ tinh thần lấp lóe gợn sóng và biến mất trong khoảnh khắc.
Ngay lập tức Vương Triệt liền cảm nhận được một luồng bạo kích cường liệt.
Năng lượng chấn động cuồng bạo giống như một cơn gió lốc vô hình thổi qua, thổi cho quần áo Vương Triệt bay phất phới.
Nguyên bản là quần áo rộng rãi đã trực tiếp ép sát vào người Vương Triệt. Không khí bên trong quần áo phảng phất như đã bị rút hết.
Còn không khí bên ngoài đã loãng đến mức như tại độ cao vạn mét, đến hô hấp cũng đều trở nên rất khó khăn.
Nhưng một điều càng đáng sợ hơn đó là tinh thần xung kích.
Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình lúc này đã bộc phát ra lĩnh vực công kích, hình thành nên khí thế cường đại. Đây là tinh thần xung kích chân chính nhưng lại đơn giản.
Tinh thần uy áp từ Hồn thú bá chủ thời viễn cổ dưới sự gia trì của lĩnh vực, như vậy dù đứng cách hơn nghìn dặm thì cũng đều có thể cảm nhận được rất rõ ràng.
Ánh mắt Vương Triệt sáng rực nhìn về phía trước, dáng vẻ vô cùng hưng phấn.
"? ? ?"
Thần Dụ Thiên Vương nhìn xem mà trong lòng không khỏi thầm nghĩ: Cậu nhóc này thế mà còn hưng phấn như vậy à? Quả nhiên là một kẻ mạnh đến biến thái có thể sánh ngang với Lưu Ly Thiên Vương!
Sau khi quan sát một hồi, Thần Dụ Thiên Vương phát hiện khí tức toàn thân Vương Triệt tuy rất không ổn định, nhưng mà thần thái và ánh mắt của anh lại rất hưng phấn.
Thần Dụ Thiên Vương suy tư, nói: "Cậu hãy đem cái Thanh Long Công Huân kia cho tôi."
Vương Triệt liền lấy ra Thanh Long Công Huân.
Trong mắt Thần Dụ Thiên Vương lóe lên hồng quang, đầu ngón tay điểm tại bên trên Thanh Long Công Huân, nói:
"Phía trên vật này tôi đã lưu lại dấu ấn tinh thần của tôi! Nếu như xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì cậu hãy kích hoạt ấn ký này và các vị Thiên Vương khác liền có thể cảm ứng ra được. Nếu cậu không kiên trì nổi thì cứ lui lại và tận lực rời xa."
"Loại phương pháp tu luyện này rất nguy hiểm! Vì việc mượn nhờ dư chấn chiến đấu của cường giả để cho bản thân tu luyện không chỉ có độ khó cực cao, mà còn rất dễ dàng tạo thành tổn thương không biết cho mình."
"Ừm, nếu cậu đã có ý nghĩ của riêng mình thì tôi cũng không khuyên nhiều nữa! Tôi và các vị Thiên Vương còn lại vẫn còn có việc, chính cậu hãy tự bảo trọng thật tốt nhé!"
Vừa dứt lời, thân ảnh Thần Dụ Thiên Vương liền lóe lên và ngồi trên lưng Mặc Vũ Thương Linh bay đi mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận