Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 22: Kiểm Tra! Hồn Kỹ? ! !

Rất nhanh sau đó liền đến lượt Vương Triệt.
Anh đi vào phòng huấn luyện.
"Xuống đây đi bé con." Vương Triệt vỗ vỗ vào túi áo trên ngực nói.
"Ti ngô~!"
Lục Mao Trùng phát ra tiếng kêu nho nhỏ, tựa như vừa mới tỉnh ngủ.
Vương Triệt đi đến trước bàn, tìm tới mấy sợi dây băng, quấn lên thân bé Lục Mao Trùng.
Những sợi dây băng này chính là dụng cụ hỗ trợ, có thể giảm bớt tổn thương lên người nó khi lát nữa nó sẽ đánh ra một kích toàn lực.
"Đi, thử một chút sức mạnh của mi xem." Vương Triệt đi qua một bên nói.
Hai ngày huấn luyện vừa qua, Vương Triệt đại khái đã có thể tính ra.
Nhưng nếu có khí cụ để kiểm tra, vậy tự nhiên sẽ càng thêm rõ ràng.
Kiểm tra sức mạnh, chính là một kích toàn lực của hồn sủng khi chúng không sử dụng hồn lực.
Bé Lục Mao Trùng đã lớn chừng bàn tay của Vương Triệt, đầu tiên nó nhìn vào Vương Triệt một chút, sau đó đi đến bên cạnh khí cụ kiểm tra sức mạnh ở trước mặt.
Khí cụ kiểm tra sức mạnh này trông giống như một viên hạt châu nằm trong máy đo lực.
Nhưng kích thước to hơn một chút.
Ở giữa có một bia ngắm đường kính ba mét.
Hướng về phía bia ngắm đánh ra một kích toàn lực, vậy liền có thể trực tiếp hiện ra.
Tuy nhiên, chỉ có hồn sủng mới được sử dụng.
Vì nếu là nhân loại đánh vào bia ngắm này, bởi vì kết cấu sinh lý, cho nên với một kích toàn lực, thân thể nhân loại thường sẽ khó có thể chịu đựng được phản lực.
Từ đó sẽ tạo thành nguy hại nhất định đối với thân thể.
Mà thân thể hồn thú có tiên thiên thể chất mạnh hơn so với nhân loại, nên mới có thể tiếp nhận loại phản lực này.
"Ti ngô ~!"
Đầu tiên Lục Mao Trùng tỏ ra hiếu kì mà nhìn quanh một vòng, sau đó nó nhìn vào cái đuôi của mình một chút.
Tựa như nó đang do dự, không biết có nên dùng bộ vị để công kích hay không.
Mà nó chỉ có đầu và đuôi.
Vương Triệt nói: "Dùng cái đuôi của mi đi. Nhảy dựng lên, xoay tròn thân thể, toàn lực vung đuôi quất vào bia ngắm."
Nói xong, Vương Triệt nhìn xem xung quanh, sau đó anh tắt đi dụng cụ ghi hình.
Anh làm vậy để giữ bí mật cuộc kiểm tra.
Lục Mao Trùng gật đầu, biểu thị đã hiểu.
Ngay sau đó, nó nhảy dựng lên, xoay người trên không, rồi uốn lượn cái đuôi ra bốn mươi lăm độ.
Vèo!
Nó nhắm ngay hồng tâm của cái bia mà quất tới.
So với chiếc bia ngắm kia, Lục Mao Trùng tựa như một cái đốm nhỏ.
Nhưng thời điểm cái đuôi của nó quất vào hồng tâm, hồng tâm đã có chút rung động.
"Đinh, một trăm tám mươi kg."
Một con số màu đỏ hiện lên, xuất hiện tại dụng cụ trên bàn.
"Một trăm tám mươi kg!"
Vương Triệt trầm tư mấy giây. Người bình thường trên thế giới này rất mạnh, trên cơ bản nếu họ dùng sức đánh ra một quyền thì cũng tương đương với con số này.
Nói cách khác, Lục Mao Trùng dài hai mươi centimet, mười năm tu vi hồn lực, một kích toàn lực của nó sẽ giống như một kích toàn lực của người trưởng thành trên thế giới này.
Vương Triệt bỗng nhiên nói ra:
"Hình như hơi yếu thì phải..."
"Khảo nghiệm lại mấy lần nữa xem sao."
Anh tiếp tục tắt đi máy ghi hình, để bên ngoài không thể nhìn thấy số liệu trong này.
Chỉ có khí cụ đo lực trong phòng mới có thể hiện ra số liệu.
Mặc dù không có số liệu của Lục Mao Trùng để tham khảo, nhưng Vương Triệt vẫn cảm thấy số liệu này có chút thấp hơn những gì anh mong muốn.
Đương nhiên, anh khẳng định là đứa bé này sẽ mạnh hơn so với những con Lục Mao Trùng khác.
Dù sao nó cũng đã tu luyện Thú Nguyên Công.
Vương Triệt tiếp tục nói:
"Chờ một chút, mi phải dựa theo lời ta nói để làm."
"Mi còn nhớ rõ mấy tư thế kia chứ? Lát nữa mi hãy vận dụng một tư thế trong đó, đồng thời đem hồn lực tiến vào cái đuôi. Nhưng chú ý, mi đừng có dùng hết hồn lực đó, phải giữ lại một bộ phận."
Lục Mao Trùng cái hiểu cái không mà nhẹ gật đầu.
Nó đứng tại chỗ vặn vẹo mấy lần.
Ánh mắt Vương Triệt chớp lên tinh quang.
Sự cường đại của Thú Nguyên Công, không chỉ ở chỗ hấp thu thiên địa linh khí, mà còn có thể cường hóa thân thể.
Nó là công pháp luyện thể nhập môn cơ sở có tính ổn định nhất, cho nên bản thân nó còn có thể giúp cho yêu thú nắm giữ linh khí trong cơ thể một cách ổn định.
Nhưng mà hiện tại, Lục Mao Trùng chỉ mới luyện tập được ba ngày.
Vì vậy, đối với việc khống chế hồn lực thì nó còn rất thô thiển, không cách nào đạt tới tình trạng thật sự chuẩn xác.
Cho nên Vương Triệt mới nói Lục Mao Trùng đừng có dùng hết hồn lực, phải xem chừng mà dùng.
Lần này, đầu tiên Lục Mao Trùng để thân thể co lại như một chiếc lò xo.
Sau đó nó bỗng nhiên búng người lên.
Trông nó giống như một đạo ánh sáng xanh.
Không chỉ vậy, khi bay trên không trung, nó còn biến đổi tư thế, cong cái đuôi lên gần chín mươi độ.
Đồng thời, trên đuôi nó còn hiện ra một luồng ánh sáng nhàn nhạt.
Mơ hồ nhìn lại, đuôi nó giống như một cây gậy thép.
Rầm! ! !
Đuôi nó quất cho hồng tâm rung một cái.
Khí cụ đo lực cũng hơi chấn động một chút.
Sau đó khí cụ đo lực cho ra một con số.
"Ba trăm chín mươi kg."
Khi nhìn thấy con số này, Vương Triệt cảm thấy hơi kinh hãi.
Hình như con số tăng lên có chút lớn a.
Được hồn lực gia trì có thể cường đại như vậy sao?
Vương Triệt hơi sững sờ, mơ hồ nghĩ tới điều gì mà tự hỏi: "Không đúng, chờ một chút, chẳng lẽ vừa rồi..."
"Là hồn kỹ chăng?"
Hồn kỹ.
Chính là chiêu thức kỹ năng đặc biệt mà hồn sủng sẽ lĩnh ngộ được, khi chúng đạt tới tu vi hồn lực nhất định.
Đối với những hồn thú thời cổ đại, bởi vì thời gian dài ở trong trạng thái chưa khai mở linh trí, cho nên nếu chúng muốn lĩnh ngộ Hồn kỹ, thì bình thường chỉ có thể chờ đến khi tu vi hồn lực đạt tới niên hạn cực kỳ cao, để linh trí được khai mở, như vậy chúng mới có thể chậm rãi lĩnh ngộ Hồn kỹ.
Mà thời hiện đại này, bởi vì hồn sủng vừa nở ra thì liền khai mở linh trí, bởi vậy thời gian để chúng lĩnh ngộ được Hồn kỹ sẽ giảm mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận