Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 430: Chỗ Ở Của Siêu Huyễn Long

Lý Ngạn Minh giải thích: “Chủ yếu là cậu không phải cậu là khế hồn sư chuyên nghiệp. Ở giới khế hồn sư còn phân chia rất nhiều công huân. Cậu không đăng ký làm khế hồn sư chuyên nghiệp thì không có cách nào trao tặng công huân khế hồn sư cho cậu được. Những công huân này dù là cấp thấp nhất, nhưng nó cũng có thể giúp cậu đạt được rất nhiều tài nguyên tu luyện.”
“Khi có Thanh Long công huân, nếu cậu tiến vào bất kỳ trường đại học hàng đầu nào, thậm chí cả những trường đại học đỉnh tiêm, thì cậu đều có được quyền lựa chọn. Cậu muốn học gì, muốn thứ gì, nếu không trái với quy tắc của trường học thì đều có thể đạt được.”
“Nhưng do chúng tôi trao tặng bí mật nên điều kiện tiên quyết là cậu phải lấy ra cho người ta thấy mới được.”
“Đồng thời, cậu có thể sử dụng vật này dưới tình huống đặc thù để điều động một số lượng nhất định khế hồn sư thủ vệ thành thị hay các đô đốc bộ đội tại bất luận thành thị nào trong chiến khu Đông Hoa.”
“Tại chiến khu Đông Hoa, bất luận đạo quán, căn cứ nghiên cứu hồn sủng, bộ nghiên cứu nào, thì cậu đều được ưu tiên quyền tham quan và quyền tham dự.”
“Dù sao thứ này vẫn rất tốt, vì đặc quyền cũng không ít.”
Lý Ngạn Minh có chút hâm mộ nhìn vào Thanh Long công huân.
Vì chỉ có mấy chục người của chiến khu Đông Hoa mới có được thứ này.
Với người bình thường đây chính là loại công huân tối cao.
Chỉ kém công huân của giới khế hồn sư một chút thôi.
Nhưng trong xã hội này, hưởng thụ đãi ngộ tuyệt đối là rất hậu đãi.
Trên thực tế, đại bộ phận đồ vật của cường giả đều có thể đến đây… Trên cơ bản sẽ không vận dụng đặc quyền này.
Đối với bọn họ mà nói chỉ là một loại vinh dự.
Những đặc quyền này căn bản không quan trọng.
Đối với Vương Triệt mà nói, dĩ nhiên thứ này cũng không quan trọng.
Chỉ là vật này đúng là có thể phát huy tác dụng ở thời khắc mấu chốt.
Vương Triệt cũng biểu hiện ra vài phần sự vui thích của học sinh, sau đó mới bình tĩnh nhận lấy.
“Trừ cái này ra thì châu Tây Nhạc và chiến khu trung ương đều khen thưởng cho cậu 500 vạn tài chính. Chính cậu cần tài nguyên gì thì hãy tự mua lấy.”
500 vạn tài chính là không ít đâu.
Vương Triệt cảm thấy khen thưởng cũng không tệ lắm.
Hiện tại anh đã có thể mua được rất nhiều tài nguyên.
Chu Hình từ trong túi lấy ra một phần hồ sơ tinh xảo đưa cho Vương Triệt, nói:
“Đúng rồi, đây là giấy chứng nhận vinh dự bản đen trắng của bộ điều tra nghiên cứu hồn thổ thứ chín chúng tôi.”
“Hồn thổ là có rất nhiều, về sau nếu cậu muốn đi vào một ít di tích hồn thổ đặc thù của các châu lục khác thì không cần xin giấy phép nữa. Xem như bộ điều tra thứ chín chúng tôi thêm vào khen thưởng khác cho cậu. Đương nhiên, nếu về sau gặp tình huống phiền toái, tôi hy vọng cậu có thể ra tay giúp đỡ.”
Vương Triệt gật đầu.
Hai người này là tới để khen thưởng.
Như thế thật tốt, nếu ta muốn tiến vào di tích hồn thổ thì không cần phải xin phép nữa.
Bất luận là người của trường đại học hay là công ty tư nhân, nếu như tùy tiện xâm nhập hồn thổ thì sẽ tự gánh lấy hậu quả, sinh tử tự chịu.
Nhưng khi đã bỏ qua giai đoạn xin phép, các đội vệ quân bộ trú đóng quân bên ngoài hồn thổ sẽ tới cứu viện khi ta gặp nguy hiểm.
Lý Ngạn Minh hỏi: “Cậu còn muốn hỏi gì nữa không?”
Vương Triệt trầm tư nói: “Còn một vấn đề!”
Lý Ngạn Minh: “Nói xem.”
Vương Triệt nói thẳng mà không kiêng dè: “Siêu Huyễn Long đang ở đâu?”
Đây là yêu cầu của Không Thần Long.
Siêu Huyễn Long cách nó gần nhất và cũng có quan hệ tốt nhất vói nó.
Trước tiên Vương Triệt cần xác định vị trí.
Chỉ là năm đó khi hồn thú này tiến vào hồn thổ thì tin tức đều bị phong tỏa.
Như Không Thần Long của rừng Phù Không, khế hồn sư tầm thường là không ai biết.
Những quân sĩ thủ vệ bên ngoài biên giới, bọn họ chỉ biết có nguy hiểm sắp giáng xuống.
Nhưng đối với Không Thần Long thì lại không biết.
Mà chỉ biết cấp bậc của Không Thần Long trên cơ bản đều không thấp.
Lý Ngạn Minh và Chu Hình sửng sốt một chút: “Cậu hỏi cái này làm gì?”
Đây là bí mật chân chính của chiến khu.
Cậu có thể đến hồn thổ, nhưng muốn biết hồn thổ cất giấu hồn thú gì thì trên cơ bản là không có khả năng.
Và cũng không thể thấy được.
Vương Triệt không hề giấu giếm: “Không Thần Long đã nói cho tôi biết! Khụ khụ… Nó nói tôi có rảnh thì đi thăm Siêu Huyễn Long một chút, để nhìn xem nó còn ở đó hay không, và tình hình thế nào rồi. Nếu các ông có Thiên Vương nguyện ý đi thì tôi cũng không cần đi một chuyến.”
Chu Hình lắc đầu, nói: “Nếu Không Thần Long đã thỉnh cầu cậu thì tự nhiên là cậu phải tự đi. Huống hồ dù Thiên Vương có muốn nhìn thấy vị này nhưng nó không cho phép thì cũng không thể nào thấy được. Siêu Huyễn Long ở tại hồn thổ của châu Bắc Giang. Thật ra khoảng cách châu Bắc Giang không quá gần với châu Tây Nhạc. Sau thời cổ đại, vỏ hành tinh đã xảy ra chấn động, hơn nữa nguyên nhân chiến tranh nên mấy ngàn năm qua, diện tích châu Bắc Giang đã biến đổi, khoảng cách với châu Tây Nhạc đã thêm xa ngang với một châu lục. Siêu Huyễn Long ngay tại hồn thổ Huyễn Minh Đảo ở châu Bắc Giang, chỉ là nơi đó rất nguy hiểm.”
“Tu vi hồn lực của cậu không trên cấp 20 thì ngay cả vòng ngoài Huyễn Minh Đảo cũng đều không kiến nghị cậu đi. Muốn nhìn thấy Siêu Huyễn Long mà không có hai ba đội khế hồn sư cấp 70 trở lên hộ tống, như vậy cửa cũng vào không được.”
“Hơn nữa nơi đó gần đây cũng không sống quá yên ổn…”
Vương Triệt khẽ gật đầu, chỉ cần anh biết vị trí cụ thể là được.
Về sau có cơ hội thì sẽ đi xem.
Còn chuyện có thể nhìn thấy Siêu Huyễn Long hay không thì phải xem cơ duyên.
Lý Ngạn Minh hỏi: “Đúng rồi, cậu tính chọn trường đại học nào? Đừng nói với tồi là cậu vẫn còn chưa quyết định nhé!”
Vương Triệt gật đầu đáp: “Tôi đã có quyết định.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận