Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 474: Võ Hồn Dược Điền

Mảnh đồng ruộng này không phải loại đồng ruộng bình thường.
Vì bên trong đó trồng trọt quá nhiều loại thực vật.
Không phải là những loại thực vật mà Vương Triệt nhìn thấy trên đường, vì các nơi đó đều trồng một loại thực vật cố định trong phạm vi lớn.
Còn nơi này thì khác! Một mảnh ruộng là một loại lúa hạt tròn đầy màu xanh lam, còn một mảnh ruộng khác lại là một rừng trúc màu xanh lá thẫm. Rồi qua một mảnh ruộng khác nữa thì là một loại khoai lang mài vàng nhạt. Qua tiếp chính là một khu vườn thảo mộc màu xanh, sau đó lại là một rừng trái cây màu đỏ nhạt. Có rất nhiều loại thực vật phát triển đến mê hoặc lòng người…
Vô cùng đa dạng!
Giống như một cánh đồng để thí nghiệm vậy.
Nếu các loại thực vật khác loại mà được trồng chung một chỗ với nhau, theo lý thuyết mà nói thì sẽ rất dễ xảy ra các loại vấn đề.
Nhưng mỗi mảnh ruộng chr có phạm vi nhỏ nên không đáng kể, mà hình thái lại hài hòa một cách đáng ngạc nhiên.
Trong không khí thấp thoáng có một loại năng lượng đặc biệt đang chuyển động.
‘Là Đạo Hồn Đồ! ’
Vương Triệt nhìn xuống bên dưới mà hơi giật mình.
Trong cánh đồng ở nơi này đang ẩn giấu những Đạo Hồn Đồ khác nhau, khiến cho cả cánh đồng sinh ra khí tức bao quanh khắp nơi này với một phương thức đặc biệt, nhằm duy trì trạng thái phát triển hài hòa.
Theo cách nói của tu tiên giới, đây chính là trong cánh đồng đã bố trí loại trận pháp đặc biệt.
Dùng để tăng nhanh sự phát triển của các loại dược liệu và linh thảo trong cánh đồng.
Vương Triệt vô cùng quen thuộc với việc trồng trọt nên vừa nhìn là anh đã nhận ra.
Trong vài cánh đồng có mấy người già ăn mặc giản dị trông như những bác nông dân, và hình như bọn họ đang kiểm tra cái gì đó trong những cánh đồng khác nhau.
Điền Tiểu Vũ cười hỏi: “Thế nào rồi, có ai suy nghĩ ra chưa?”
Các tân sinh viên nhìn một hồi rồi lần lượt lắc đầu.
Những mảnh ruộng nhỏ phía dưới có tổng cộng hơn 40 cái, làm bọn họ nhìn đến hoa cả mắt.
Dù hầu hết đều lắc đầu nhưng Điền Tiểu Vũ cũng không cảm thấy bất ngờ.
Rất bình thường, vì mấy tốp tân sinh viên trước đó chỉ có một hai người mới có thể nhìn ra một hai mảnh mà.
Điền Tiểu Vũ lại hỏi: “Không nhìn ra cái nào sao?”
Vào lúc này Vương Triệt mới lên tiếng: “Chị gái, cho em hỏi phần thưởng là gì?”
Điền Tiểu Vũ cười một tiếng rồi nói:
“Khá lắm! Đã hỏi đến phần thưởng rồi sao? Tôi nói trước với các em cũng được! Chỉ cần nhìn ra một mảnh ruộng thì phần thưởng sẽ là một túi hạt giống cây trồng quý hiếm tên là Thủy U Lan. Các em đã nghe qua nó chưa? Đây là một loại thực vật ẩn chứa năng lượng sinh mệnh hệ Thủy Linh, chuyên dùng để chế biến ra các loại thực phẩm chính cho hồn sủng hệ Thủy Linh. Ở bên ngoài thị trường các em sẽ không mua được hạt giống này đâu.”
Không mua được cũng là vì thứ này thực sự rất hiếm, và việc nuôi trồng cũng có độ khó nhất định.
Lương thực được chế biến ra từ nó cũng là loại lương thực có chất lượng rất cao.
Hai mươi vị tân sinh viên ở đây đều lựa chọn chuyên ngành nông nghiệp, cho nên hiển nhiên bọn họ đã từng tìm hiểu về loại hạt giống này.
Ánh mắt Khổng Thập Cẩm sáng lên, sau đó cậu ta nhìn xuống phía dưới với vẻ mặt đầy tiếc nuối, nói: “Hạt giống tốt đấy!”
Cậu ta thực sự không nhìn ra.
Lúc này, một bạn gái nho nhã vẫn luôn trầm mặc bỗng nhiên đứng thẳng người, nói: “Em đã nhìn ra hai mảnh ruộng!”
Cô ấy vừa nói vừa chỉ xuống phía dưới.
“Chính là khu rừng Mặc Quang Trúc phía Đông Bắc và mảnh ruộng Vân Căn Thảo gần đó. Màu sắc của Mặc Quang Trúc quá đậm, vì màu sắc của Mặc Quang Trúc bình thường sẽ không đậm như vậy. Còn độ dài của Vân Căn Thảo quá dài. Đây đều là do sinh viên trồng trọt và chăm sóc nên mới có vấn đề như thế! Cho nên em suy nghĩ là hai mảnh ruộng này!”
Các tân sinh viên khác đều lập tức hiểu ra.
Mảnh ruộng nào có vấn đề thì chính là do sinh viên trồng trọt và chăm sóc. Đây chính là điểm mấu chốt của khảo nghiệm này.
Tuy nhiên, cho dù đã nắm được điều quan trọng này nhưng nếu không có dự trữ kiến thức thì cũng rất khó để nhìn ra rốt cuộc nó có vấn đề gì.
Ánh mắt Điền Tiểu Vũ sáng lên và vui vẻ gật đầu nói: “Nói rất đúng! Chúc mừng em đã trả lời đúng! Em rất có hiểu biết về hai loại cây này, vậy em đã từng trồng trọt và chăm sóc chúng rồi phải không?”
Bạn gái nho nhã gật đầu đáp: “Vâng, nhà em cũng trồng cây nên em cũng có hiểu biết! Và em cũng đã từng trồng một thử vài loại thực vật.”
Nghe đến đây thì Điền Tiểu Vũ liền cảm thấy không đúng nên hỏi: “Này em, võ hồn của em là gì?”
Vị bạn học này tên là Thủy Thanh Linh, hồn sủng của cô ấy thì Điền Tiểu Vũ cũng biết. Nó là Thủy Tiên Tử.
Hệ Thảo Mộc có Hoa Tiên Tử.
Cũng như vậy, hệ Thủy Linh có loại hồn sủng tên là Thủy Tiên Tử.
Hình thái và dáng vẻ của nó gần giống như Hoa Tiên Tử.
Điềm khác là năng lực hỗ trợ của Thủy Tiên Tử mạnh hơn một chút so với Hoa Tiên Tử, và đặc biệt là về mặt trồng trọt.
Nước mà Thủy Tiên Tử phun ra sẽ giúp cho cây trồng phát triển rất nhanh.
Thủy Thanh Linh nói: “Võ hồn của em là một mảnh dược điền!”
Điền Tiểu Vũ hơi ngẩn người: “Dược điền sao?”
Đây là võ hồn loại hình kiến trúc rất hiếm thấy, và còn hiếm thấy hơn cả nông điền.
Thổ nhưỡng của hai loại võ hồn này sau khi thực hóa sẽ rất khác nhau.
Cho nên cây trồng cũng sẽ khác nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận