Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 987: Viêm Long Linh Thức

"Anh anh anh!"
Mộng Dụ Huyễn Linh lắc đầu liên tục.
Nó biểu thị cự tuyệt đề nghị của Vương Triệt.
Vương Triệt thở dài nói: "Sau khi mi thay đổi hình thái thì sẽ có thể che đậy được sức mạnh nguyền rủa trên người mi, vậy chỉ cần mi không động thủ thì cho dù nhân loại có nhìn thấy mi nhưng cũng sẽ không bị vận xui của mi nguyền rủa."
Không sai, Mộng Dụ Huyễn Linh đã không phải là Huỳnh Mộng Linh nữa rồi.
Nếu như nó thay đổi hình thái thì chỉ cần những người khác không nhìn thấy nó thì sẽ không có chuyện gì có thể phát sinh.
Đồng thời nó cũng sẽ không bị vận rủi liên lụy.
Nhưng năng lực dự báo phúc họa của nó vẫn còn đó, chỉ cần nó sử dụng loại năng lực này thì vận rủi vẫn sẽ tự tìm đến nó.
Nhưng Mộng Dụ Huyễn Linh vẫn lắc đầu.
Đề nghị bị cự tuyệt cho nên Vương Triệt cũng chỉ có thể trở về nói chi tiết cho Thần Dụ Thiên Vương.
Vương Triệt chỉ vào quả trứng kia rồi nói: "Vậy mi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Sớm muộn gì cũng có một ngày phong ấn sẽ bị buông lỏng. Vậy năng lượng linh hồn bên trong nó vẫn chưa được thanh lọc hoàn toàn và sẽ thoát ra ngoài, thế thì nhất định sẽ lại xảy ra chuyện như hôm nay."
Đây cũng chính là vận rủi của bọn chúng.
Tình huống hôm nay mang ý nghĩa rằng Huỳnh Mộng Linh trong quả trứng này đã chịu không nổi.
Nguyên nhân là do hồn lực trong thiên địa ở dãy núi Hoành Nhạc này vô cùng mỏng manh, đồng thời còn có địa hỏa đang không ngừng phun trào từ lòng đất, dẫn đến hang động không gian này sẽ không được vững chắc.
Rất nhiều tai nạn xuất hiện cũng làm cho Mộng Dụ Huyễn Linh mệt mỏi tinh thần.
Từ đó dẫn đến khí tức của năng lượng linh hồn bên trong quả trứng này đã bị tiết ra ngoài, ngay cả rất nhiều Hồn thú bên trong không gian hang động này cũng đều bị lây nhiễm mà trở thành Hồn thú hệ Ác Ma tạm thời.
Cũng may chỉ là tạm thời mà thôi.
Nếu không thì phiền phức sẽ càng lớn hơn.
Cho nên Vương Triệt mới nói rằng vận khí của anh thật sự là đã bị ảnh hưởng.
Sớm không tới, muộn không tới, hết lần này tới lần khác lại tới vào lúc này.
Sau đó Vương Triệt nhìn về phía Thứ Hỏa Chồn và bỗng nhiên hỏi: "Nó có thể phát hiện ra cái hang động này là do mi dẫn đến phải không?"
Vương Triệt nghĩ rằng, nếu như anh là người phát hiện cái hang này trước thì tuyệt đối anh sẽ không dễ dàng đi vào bên trong thám hiểm.
Bởi vì anh hoàn toàn không biết gì về cái hang cả, và nó quá quỷ dị.
Nếu có Thần Dụ Thiên Vương ở đây đi cùng thì không tốt hơn hay sao?
Nhưng Thứ Hỏa Chồn lại xuất hiện cùng với lời kể của nó đã làm cho Vương Triệt bớt đi phần nào sự cảnh giác đói với cái hang động này.
Hơn nữa Thiên Nhạc Sơn bỗng nhiên xuất hiện sương mù dày đặc làm cho Vương Triệt không thể cảm nhận được thế giới bên ngoài.
Cho nên anh mới đi cùng Thứ Hỏa Chồn tiến vào bên trong cái hang động này để xem thử tình huống.
Nhưng ngẫm lại thì quá nhiều sự trùng hợp rồi, thật sự vô cùng quỷ dị!
"Anh..."
Mộng Dụ Huyễn Linh ngượng ngùng nhẹ gật đầu và ríu rít kêu lên vài tiếng.
Vương Triệt nhìn về phía quả trứng kia rồi chậm rãi nói:
"Hơn nữa mi dẫn ta tới đây vì mi đã sớm biết ta có thể giúp cho nó đúng không?"
"Khi trước, vào lúc thi đua địa hỏa, mi đã xuất hiện giúp đỡ ta nhưng thật ra là đã sớm tính toán kỹ lưỡng rồi phải không? Nếu như lúc ấy mi chưa từng xuất hiện trước mặt ta thì cũng sẽ không có chuyện này."
"Anh..."
Mộng Dụ Huyễn Linh bay xung quanh Vương Triệt và liên tục kêu lên xin lỗi.
Ánh mắt Vương Triệt ngưng trọng nói: "Mi dùng năng lực dự báo để biết được bản thân nó đang rơi vào tình thế nguy hiểm, mà mi lại là đồng tộc nên rất muốn cứu nó. Mà bởi vì mi đã sử dụng loại năng lực này cho nó rồi từ đó mới dự đoán ra ta đúng chứ? Hoặc có thể nói mi dự đoán được ta có thể cứu nó phải không?"
"Anh anh anh!"
Mộng Dụ Huyễn Linh liên tục gật đầu và bay tới trước mặt Vương Triệt, nó dùng cái đuôi cuốn lấy quả trứng kia rồi đưa cho Vương Triệt.
Bên trong hai mắt nó tràn đầy vẻ chờ mong.

Vào lúc này, tại thế giới bên ngoài.
"Phá!"
Mỗi một tiếng hét to vang lên thì từng tầng sương mù dày đặc liền nhanh chóng tản ra.
Vòi rồng gió lốc thổi đến Thiên Nhạc Sơn và thổi tan hết đám sương mù dày đặc này.
"Quỷ dị như vậy sao? Sớm không xuất hiện, trễ không xuất hiện, mà lại đúng ngay lúc cậu nhóc kia đi tới thì lại xuất hiện."
Thần Dụ Thiên Vương ngồi trên lưng Mặc Vũ Thương Linh và quan sát Thiên Nhạc Sơn phía dưới.
Tinh thần lực của cô ấy tựa như từng sợi tơ trắng chảy xuôi qua tất cả các ngóc ngách trong Thiên Nhạc Sơn.
Vô số hình ảnh đều được lọc ra khỏi đầu cô ấy.
Thần Dụ Thiên Vương khẽ nhíu mày nói: "Đến cả bóng người cũng chẳng thấy đâu! Chẳng lẽ cậu ta đã tiến vào trong một không gian khác rồi sao?"
Đúng lúc này, tại nơi xa xa bỗng nhiên có một bóng hình máy móc đỏ rực.
Thần Dụ Thiên Vương nhìn về phía Giới Thần Binh to lớn trước mặt, hỏi: "Viêm Long Linh Thức à? Mi tới nơi này làm gì?"
Đây là hồn sủng hệ máy móc của Chiến Thiên Vương, và nó cũng là Giới Thần Binh đời mới tối tân nhất mà chiến khu Đông Hoa nghiên cứu ra được. Nó là bá chủ của tất cả các hồn sủng hệ máy móc.
Viêm Long Linh Thức dung âm thanh máy móc để nói ra: "Ông ấy để cho tôi tới truyền tin, về Mộng Dụ Huyễn Linh thì có thể không cần tìm, nhưng về Vương Triệt thì nhất định không được để cho cậu ta xảy ra chuyện gì."
Thần Dụ Thiên Vương hỏi: "Còn gì nữa không?"
Cô ấy đương nhiên biết điều này.
Mặc dù việc tìm kiếm Mộng Dụ Huyễn Linh rất quan trọng, nhưng tính mạng của Vương Triệt còn quan trọng hơn nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận