Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1377: Dẫn Đạo Tu Luyện

Vương Triệt nhìn xem Hùng Bảo ngồi trên lưng Thủy Ma Thú và có chút hưng phấn ôm lấy cái cổ của Thủy Ma Thú. Cả hai đang nhảy loạn vui sướng chơi đùa bên trên sông Minh Cổ.
Huỳnh Mộng Linh lập tức hướng về phía Hùng Bảo kêu lên vài tiếng ô a ô a, sau đó nó liền bay lên!
Tôi cũng muốn chơi!
Huỳnh Mộng Linh ngoắt ngoắt cái đuôi và nhẹ nhàng bay đi.
Nhưng nghênh đón nó lại là một mảng lớn bọt nước, lập tức xối cho nó ướt sũng.
"Ô a a a ~! ! !"
Tuy nhiên Huỳnh Mộng Linh cũng không tức giận mà lại vui tươi hớn hở bay tới.
Mặc Ngọc Tinh trước khi không có sinh mệnh lộ ra vẻ rất cô tịch và đơn điệu.
Một viên tinh cầu không có sinh mệnh sẽ rất khó gây nên sự cộng minh.
Nhưng sau khi Thần Quang Kình và Ma Cổ Mông sáng tạo ra đám Hồn thú đời thứ hai, mặc dù trước mắt chúng có số lượng rất ít, nhưng chí ít vẫn có thể để cho viên tinh cầu này có màu sắc sinh mệnh.
Trải qua một hai năm thì chắc hẳn sẽ nhìn thấy được quần thể Hồn thú.
Hai tên Thần Quang Kình và Ma Cổ Mông vẫn luôn một mực nghiên cứu các giống loài mới, vì bản vẽ mà Vương Triệt đưa cho bọn hắn chỉ là một cái mở đầu mà thôi.
Đoán chừng đến khi bọn hắn chán ngán thì Hồn thú đời thứ ba cũng đã lục tục ngo ngoe bắt đầu ra đời trên viên tinh cầu này.
Nhìn xem Huỳnh Mộng Linh bay đến bên người Hùng Bảo và Thủy Ma Thú và bắt đầu dùng Hồn kỹ đánh nhau trên nước, Vương Triệt xoa cằm trầm tư một hồi.
Hồn thú mới sinh ở thế giới này sẽ rất cần chơi đùa.
Như vậy sẽ có thể dần dần mở ra linh trí và để bọn nó nhận biết càng thêm rõ ràng đối với thế giới này.
Vào lúc này, chỉ thấy Hùng Bảo đạp chân lên mặt nước, bàn tay nó vừa để xuống mặt sông thì tay gấu đã tinh diệu khống chế nước sông thành một viên thủy cầu, rồi hướng về phía Thủy Ma Thú mà ném tới.
Viên thủy cầu giống như đạn đạo vẽ qua cuốn lên vô số sóng nước.
Ầm! ! !
Viên thủy cầu đạp nện trên thân Thủy Ma Thú.
Ngay sau đó thân thể cao lớn của Thủy Ma Thú trực tiếp bị nện bay ra ngoài, và tại bên trên mặt nước đập nện mấy chục lần.
Thẳng đến khi Thủy Ma Thú chậm rãi đứng lên trên mặt nước và trừng to mắt nhìn xem Hùng Bảo.
Nó đang rất kinh ngạc vì không biết Hùng Bảo đã sử dụng chiêu thức gì?
Trong đôi mắt nó là vẻ hiếu kì và hưng phấn, cùng với sự hướng tới đối với thế giới này.
Hùng Bảo hướng về phía Thủy Ma Thú mà phất phất tay để ra hiệu nó trở về.
"Ngao ngao ngao? Ngao ngao!"
"Ô... ! ! !"
Hùng Bảo híp mắt cười một tiếng.
Phiên dịch một chút:
Muốn học chứ? Ta sẽ dạy cho mi nhé!
Muốn học, muốn học!
Huỳnh Mộng Linh ở một bên thì toàn thân phát sáng, nước sông giống như nhận lấy ngoại lực cường đại mà không ngừng phun trào, sau đó hình thành một con Hùng
Hùng Bảo bắt đầu vận động tư thế!
"Ô ô... ! !"
Tôi cũng muốn học!
Nhìn thấy một màn này mà Thủy Ma Thú phát ra tiếng kêu vang dội!
Vương Triệt liền hơi hơi híp mắt.
Vương Triệt suy nghĩ nói: "Xem ra Hùng Bảo đã trở thành một vị lão sư không tệ."
Chuyện này đối với việc mở đàn giảng đạo để thúc đẩy đán Hồn thú đời thứ hai tu luyện ngược lại là một cái trợ giúp không tồi.
Những Hồn thú đời thứ hai đều được Hùng Bảo sử dụng Vô Tướng Tu Di Thần để giao phó linh trí, cho nên chúng có một loại tương tác trời sinh đối với Hùng Bảo.
Ba ngày sau, Vương Triệt để cho Hùng Bảo mang theo năm con Hồn thú đời thứ hai do Thủy Ma Thú và Chúc Diễm Điểu dẫn đầu đi tới một ngọn núi tiên khí bồng bềnh. Sau đó anh bắt đầu giảng thuật phương pháp tu luyện lần thứ nhất cho chúng nó.
Đây là La Thiên Sơn của khu vực Đông Cực, là một ngọn núi trung ương có năng lượng nồng đậm nhất.
Thủy Ma Thú, Chúc Diễm Ô, Trấn Đế Quân, Giới Sơn Long, Tinh Hoàn Nguyên Chủ, ngoại trừ bọn chúng ra thì còn có đám Hồn thú đồng tộc của bọn chúng.
Đây đều là đám Hồn thú do Thần Quang Kình và Ma Cổ Mông đã cùng nhau sáng tạo ra, có tổng cộng hơn 40 con.
Chúng đều thuộc ngũ đại nguyên tố cơ bản là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.
Mà năm con kia vô luận là vẻ bề ngoài hay là khí thế thì đều là dạng tốt nhất.
Dù sao chúng cũng là do Vương Triệt tự tay thiết kế ra.
Từ trình độ nào đó để nói thì bọn chúng so với Tiểu Mao Trùng, Từ Lực Kiếm, hoặc là Hùng Bảo thì đều càng thêm được ưu ái hơn.
Trời sinh bọn chúng đã có được lực lượng bản nguyên cường đại, tư chất thân thể tinh khiết, linh hồn không nhuốm bụi trần, cho nên tiền đồ tương lai không thể đo lường.
Đồng thời bọn chúng còn tuân theo ý chí của viên tinh cầu này. Vì vậy tương lai bọn chúng trở thành Hồn thú trăm vạn năm tu vi hồn lực chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Còn mấy chục con Hồn thú kia đều là do Thần Quang Kình và Ma Cổ Mông tự mình suy nghĩ sáng tạo ra được cho nên vẫn thiếu đi mấy phần vận vị. Vì thế bọn chúng có thể có thành tựu cao bao nhiêu thì còn phải xem bản thân bọn chúng.
Nếu như một ngày nào đó viên tinh cầu này biến dị thì cũng khó mà nói. Nhưng để bọn chúng tu luyện đến mấy chục vạn năm tu vi hồn lực thì cũng không có vấn đề gì.
Chỉ là tài nguyên của viên tinh cầu này chưa hẳn đã đủ.
Thế giới Võ Hồn là địa phương to lớn như vậy, và Hồn thú đã có vài vạn năm lịch sử, nhưng Hồn thú trăm vạn năm tu vi hồn lực đều không vượt qua ba chữ số.
Việc dẫn đạo tu luyện và khai mở linh trí chỉ là một mặt. Vì tài nguyên là thứ không thể thiếu.
Có đôi khi tài nguyên của một viên tinh cầu sẽ không cách nào dựng dục ra quá nhiều Hồn thú trăm vạn năm tu vi hồn lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận