Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 252: Rất Thông Minh

Triệu Hà là thủ tọa của Bộ nghiên cứu Võ Hồn, mặc dù ông ta chỉ phụ trách nghiên cứu Võ Hồn, nhưng sù sao ông ta cũng là một vị Khế Hồn Sư chuyên nghiệp cao cấp, cho nên sức chiến đấu cũng sẽ đạt đến tiêu chuẩn.
Tuy nhiên, trừ khi Khế Hồn Sư chuyên nghiệp cao cấp không có ghi tên vào danh sách bảo hộ của chiến khu.
Như vậy, liền xem như là tập đoàn Khế Hồn Sư chuyên nghiệp cao cấp cỡ lớn, nhưng nếu không được trao quyền và mệnh lệnh, thì cũng không thể tùy tiện tự ý tiến vào vùng dã ngoại để tham dự hoạt động chiến đấu.
Vị sĩ quan nói:
“Thủ tọa, ngài có thể làm như vậy nhưng sẽ không hợp quy củ, vì ngài còn là người của Bộ nghiên cứu Võ Hồn.”
“Hơn nữa, tôi tin tưởng, lần này Vương Thiên Bá vẫn có thể phá nát âm mưu của bọn Quỷ Hồn Sư như trước!”
Triệu Hà nhíu mày hỏi: “Các cậu tín nhiệm anh ta như vậy sao?”
Sự tình về rừng Phù Không thì ông ta không biết nhiều.
Chỉ nghe nói tình huống nội bộ hết sức phức tạp.
Trước mắt hình như chỉ có Lý Đại Ngớ là biết hết toàn bộ tình huống, hơn nữa còn bị phong tỏa tin tức.
Cho nên Triệu Hà cũng không biết tình huống cụ thể trong đó.
Vị sĩ quan trịnh trọng gật đầu nói: “Lý tiền bối đã tín nhiệm nên chúng tôi không chỉ có tín nhiệm, mà còn rất bội phục và kính trọng anh ta!”
Triệu Hà suy nghĩ một lát rồi vẫn dự định đi xem thế nào.
Nếu bảo bối này không còn vậy thì ông ta sẽ đau lòng đến muốn chết.
Đúng lúc này, một bóng người từ bên ngoài đi vào, nói: “Triệu Hà, anh không cần phải đi!”
Triệu Hà nhìn xem người tới mà hơi sững sờ, hỏi: “Hà Bộ? Sao cô lại tới đây?”
Người tới chính là vị nữ giáo sư tổng phụ trách tại tổng bộ căn cứ nghiên cứu hồn sủng của Châu Tây Nhạc.
Vị nữ giáo sư được xưng là Hà Bộ kia, vẫn ăn mặc một bộ đồ nghiên cứu màu trắng, tóc dài rối loạn, nhưng tiếng nói vẫn rất vang dội: “Tôi đương nhiên đã biết chuyện này nên mới đến đây. Chứng bệnh máu đen kia không chỉ sẽ khiến cho tu vi hồn lực của Hồn thú tăng vọt một cách khác thường, mà một khi Hồn thú hoang dã mắc phải chứng bệnh này, chúng sẽ còn rất dễ dàng tiến hóa. Và Kiến Lính ngàn chân tiến hóa xong sẽ có năng lực phi hành.”
Triệu Hà nhíu mày nói: “Tôi biết rồi, nhưng cô nói chuyện này là có ý gì?”
Vị nữ giáo sư:
“Triệu Hà, xem ra đầu óc của anh đã bị rỉ sét rồi! Ý của tôi chính là, nếu như bạn học Vương Triệt đó đã đứng ra, lấy sự phẫn nộ của những tên Quỷ Hồn Sư kia, quả thật cậu ta có thể dây dưa với bọn hắn một đoạn thời gian.”
“Tuy nhiên, hoặc là cậu ta có thể kéo dài đến khi đội cứu viện đuổi tới để còn sống mà trở về! Hoặc là ngay cả thi thể của cậu ta mà anh cũng tìm không thấy! Nếu anh đi một mình thì cũng vô dụng thôi!”
Triệu Hà: “...”
Vị nữ giáo sư: “Chỉ là tôi vừa xem một chút các bạn học sinh đồng hành, và tôi đã thấy được tên của một người.”
Triệu Hà: “Ai?”
Vị nữ giáo sư: “Lâm Hi!”
Triệu Hà: “Là cô ấy sao?”
Triệu Hà sững sờ, tựa như đang nghĩ tới điều gì đó.
Vị nữ giáo sư tiếp tục nói: “Cô đại tiểu thư này rất đáng chú ý! Lấy bối cảnh của cô ấy, Câu lạc bộ Diễm Dương và Lâm Gia hẳn là đã an bài một chuyến tàu đặc biệt để đưa đón và bảo hộ cô ấy tới thành Vinh Đô. Nhưng cô ấy cũng không làm như vậy, mà lại đi cùng các học sinh thành Thiên Tâm trên một con tàu đệm từ trường.”
Triệu Hà đã hiểu ra, ông ta phản ứng rất nhanh, nói: “Ý của cô là, Câu lạc bộ Diễm Dương bên kia hoặc Lâm Gia nhất định sẽ sắp xếp cường giả âm thầm bảo hộ cho cô ấy đúng không? Cho nên trên tuyến tàu đệm từ trường đó khẳng định đang có một vị Khế Hồn Sư cường đại cao cấp trở lên đến bảo hộ!”
Vị nữ giáo sư cười nói: “Nếu không có thì sao?”
Triệu Hà không quá hiểu ý lời nói này, trong lòng ông ta bỗng nhiên khẽ động mà nhìn thẳng vào vị nữ giáo sư, nói: “Lâm Hi làm như vậy để làm gì... Cô nói ra những tin tức này, chẳng lẽ là bởi vì Vương Triệt?”
Vị nữ giáo sư: “Khó mà nói! Vì cô đại tiểu thư này tôi đã gặp qua! Tôi đã tra cứu một chút tư liệu, và phát hiện Lâm Hi tại Khải Minh Cup đã bị Vương Triệt đánh bại! Là do cô ấy từng ăn qua thiệt thòi từ Vương Triệt, nên tôi đoán có thể cô ấy sẽ không muốn nhìn thấy Vương Triệt bị hạ gục đâu. Dù sao trước khi đánh bại được cậu ta, Lâm Hi sẽ muốn chứng minh chính mình trước đã.”
Triệu Hà nhẹ nhàng thở ra, nói: “Nếu cô đã nói như vậy, lòng tôi xem như đã an ổn mấy phần! Nhưng tôi vẫn có một cái vấn đề, cô gái Lâm Hi kia đã biết Vương Triệt chính là Vương Thiên Bá chưa? Và cô ấy có biết đám Quỷ Hồn Sư sẽ tập kích vào lúc này hay không?”
Vị nữ giáo sư: “Ai mà biết được? Nhưng hẳn là cô ấy có thể đoán ra được mấy phần, chỉ là không cách nào xác nhận mà thôi! Tuy vậy cả hai đã cùng nhau đi trên một con tàu đệm từ trường, nên sẽ có thể bảo đảm một chút. Mà vị đại tiểu thư này cũng rất thông minh.”
Triệu Hà đã an tâm mấy phần, trên mặt ông ta cũng đã lộ ra nụ cười.
---
Ngay lúc này, tại một nơi khác.
Trong vùng quê dã ngoại.
Vương Triệt đã ngự kiếm phi hành được mười mấy phút.
Anh đang phi hành ngược hướng với đội cứu viện, cho nên đội cứu viện sẽ tốn thêm thời gian để chạy tới chỗ anh.
Mà lúc này, những con Kiến Bay ngàn chân kia đã sắp đuổi kịp Vương Triệt.
Khoảng cách với anh cũng chỉ còn không tới bốn đến năm trăm mét.
Nếu cứ tiếp tục phi hành như vậy, nhiều nhất chỉ một hai phút sau là chúng cũng sẽ đuổi kịp Vương Triệt.
Mặc dù bây giờ Từ Lực Kiếm có tốc độ rất nhanh.
Nhưng làm sao nhanh bằng đám Kiến Bay ngàn chân có tu vi hồn lực năm đến sáu trăm năm được.
Tình huống lúc này của Vương Triệt càng ngày càng nguy hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận