Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 812: Hội Họp

Cá mập trắng khổng lồ nói: "Nhưng Hồn sủng thì không được. Chỉ có thể là Hải Hồn thú hoang dã, Hồn sủng của nhân loại thì không được, Hồn sủng của nhân loại cũng tính là lực lượng của nhân loại."
"Hiểu rồi." Vương Triệt khẽ gật đầu.
Lúc trước anh cứu được một nhóm Hải Hồn Thú kia, chí ít Cũng phải trên trăm con.
Đến lúc đó triệu tập bọn chúng lại thì để Thương Lãng Linh Thức đưa chúng đến nơi này.
Thương Lãng Linh Thức hỏi: "Đây là biện pháp mà Vương Triệt nghĩ ra, mà Vương Triệt cũng là nhân loại, vậy theo lý thuyết mà nói không phải các vị cũng đang nhận được sự trợ giúp từ con người sao?"
Nó tựa hồ phát hiện ra điểm mù.
Cá mập trắng khổng lồ: "..."
Vương Triệt: "..."
Cá mập trắng khổng lồ suy nghĩ một chút rồi thản nhiên nói: "Cậu ta không giống. Cậu ta ở chỗ này của tôi thì đã không phải là nhân loại nữa.”
Thương Lãng Linh Thức hỏi: "Vậy thì cậu ta là gì?"
Cá mập trắng khổng lồ nhìn thoáng qua vảy rồng trong tay Vương Triệt.
Cá mập trắng khổng lồ nói: "Là Không Thần Long. Cậu ta tới đây cũng bởi vì Không Thần Long, đó chính là sứ mệnh của cậu ta, không liên quan gì đến nhân loại."
Thương Lãng Linh Thức: "? ? ?"
Đầu tiên nó có hơi nghi vấn, sau đó thì liền đăm chiêu.
Vương Triệt ho khan vài tiếng và khoát khoát tay về phía Thương Lãng Linh Thức.
Thương Lãng Linh Thức thấy vậy nên cũng không tiếp tục hỏi thêm nữa.
Vương Triệt nói: "Vậy ông ở chỗ này chờ một chút và cho chúng tôi vài giờ, chúng tôi sẽ lập tức đi tìm một nhóm Hải Hồn Thú tới đây."
Cá mập trắng khổng lồ chìm vào đáy biển, nói: "Để con gấu trúc kia ở lại đây đi."
Hùng Bảo “? ? ?”
Hùng Bảo vừa bò lên được Thương Lãng Linh Thức và bây giờ đang đứng bên cạnh Vương Triệt cùng với hai tiểu đồng bọn khác để trao đổi kinh nghiệm chiến đấu vừa rồi.
Đột nhiên nó nghe như thế thì lập tức im ru.
Cá mập trắng khổng lồ nói: "Không ý gì khác, tôi chỉ muốn chơi với nó một chút thôi."
Hùng Bảo liền lắc đầu một cách điên cuồng.
Không không không!
Một mình đơn độc ở lại khẳng định mình sẽ bị khi dễ!
Vương Triệt gật đầu nói: "Được thôi. Ông ta là Hồn Thú mười vạn năm, nếu thật sự bắt nạt mi thì khác nào tự làm mất mặt mình đâu. Đúng không, ông cá mập trắng khổng lồ?"
Cá mập trắng khổng lồ: “…”
Vương Triệt nói tiếp: "Cho nên mi không cần sợ, ở chỗ này chơi với ông ta một chút, hoặc là tiện thể huấn luyện một phen đi."
Hùng Bảo: "? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?"
Vương Triệt lại hỏi: Ừm, hay là ta để Từ lực Kiếm và Tiểu Mao Trùng ở lại với ngươi nhé?"
Vương Triệt cười cười, nói: "Nếu ông ta thật sự bắt nạt mi, ba người bọn mi hãy hợp sức đánh với ông ta, đánh cho ông ta tè ra quần luôn, nếu đánh không lại thì ít ra cũng cùng nhau bị đánh chứ."
Tiểu Mao Trùng: "..."
Từ Lực Kiếm: "..."
Hùng Bảo suy nghĩ, cảm thấy phương án này có thể tiếp nhận được.
Vương Triệt để Thương Lãng Linh Thức đem Tiểu Mao Trùng cùng Từ Lực Kiếm lần lượt đưa ra bên ngoài khoang điều khiển.
Để lại ba tên nhóc này xong, Vương Triệt lập tức cùng với Thương Lãng Linh Thức rời khỏi nơi này để trở về Thành Thiên Không.
Lần này đến đây đã tiêu tốn quá nhiều thời gian trong khu vực đó, đã hơn nửa ngày!
Lúc tiến vào đây thì bên ngoài vẫn đang là ban ngày.
Nhưng hiện tại đã là ban đêm.
Ba vị Thiên Vương nhìn thấy Vương Triệt an toàn trở về.
Vương Triệt và Thương Lãng Linh Thức liền đem chuyện đã xảy nói ngắn gọn một phen cho bọn họ rõ.
Sau khi nghe xong thì ba vị Thiên Vương đã trầm ngâm một hồi.
Vương Triệt nói:
"Khi trước tôi ở thành Lâm Hải đã cứu được một nhóm Hải Hồn thú, bây giờ chúng ta liền tìm bọn chúng tới đó là được rồi. Tuy rằng Hải Hồn Thú không dễ tập hợp lại, và cũng sẽ không nhất định nghe theo mệnh lệnh của nhân loại. Nhưng nhóm đã được chúng ta cứu thì sẽ không sao."
"Lúc trước ở thành Lâm Hải tôi có nghe nói vị Linh Dũ Thiên Vương cũng đã cứu được một đám Hải Hồn Thú. Đợi lát nữa nếu thật sự không đủ thì tính sau."
Ba vị Thiên Vương lập tức đồng ý.
Cách này là cách tốt nhất rồi, hơn nữa cũng không cần bọn họ phải làm bất cứ điều gì.
Nếu như cách này có thể thành công mà giải quyết vấn đề về sóng thần, vậy bọn họ không có lý do gì mà không đồng ý.
Vương Triệt nói: "Đúng rồi, Giang Thiên Vương, Thương Lãng Linh Thức của ông dùng rất tốt, Hồn sủng của tôi bây giờ đều để lại nơi kia. Vậy ông hãy cho tôi mượn lại nó tạm dùng một chút, chắc là sẽ không phiền ông chứ?"
Bắc Minh Thiên Vương trầm mặc một hồi rồi gật đầu nói: "Thương Lãng không ý kiến là được."
Thương Lãng Linh Thức lập tức trả lời: "Tôi không có ý kiến."
"..."
Thế rồi Vương Triệt điều khiển Thương Lãng Linh Thức tiến về khu vực biển gần đó.
Biển cả cực kỳ rộng lớn, nhưng Vương Triệt chỉ ở đấy tìm tầm một giờ là thấy nhóm Hải hồn thú kia.
Nói đúng hơn là không phải Vương Triệt đi tìm bọn chúng.
Mà là bọn chúng tự tìm tới Vương Triệt.
Đương nhiên cũng không nhiều con có thể nhận ra được.
Trước đó khi dụ dỗ những Quỷ Hồn Sư kia ra thì những con Hải Hồn Thú này đều đã cảm nhận được khí tức mà tới giúp anh một tay.
Mặc dù đến có hơi trễ, nhưng cũng cho thấy bọn chúng đều có thể cảm nhận được khí tức của Vương Triệt.
Quen thuộc nhất chính là con Cự Nha Kình kia.
Vương Triệt nói sơ qua sự tình cho Cự Nha Kình và đám Hải Hồn Thú biết.
Vì đầu tiên anh phải hỏi ý kiến của bọn chúng trước đã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận