Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1088: Ta Cần Phải Khiêm Tốn Hiếu Học

Thời Lưu Đại Thánh cười, nói: "Đây là mấy đứa nhóc tương đối thú vị mà ta đã gặp được. Có một đứa rất muốn đến nơi này nhìn xem, cho nên ta mới dẫn nó đến đây. Làm hồn sủng nên chúng ta cần để cho bọn nó kiến thức một chút vinh quang của các bậc tiền bối, và đó cũng là một điều cần thiết."
Chân Đình Đại Thánh tức giận nói: "Hừ! Đây không phải là lúc nháo loạn đâu!"
Thời Lưu Đại Thánh đơn giản kể lại chuyện lúc trước một lần.
Sau khi nghe xong thì chư vị Đại Thánh đều rất kinh ngạc.
Trong ngũ đại nguyên tố chi lực mà nó có đến ba loại bá chủ chi lực, và hiện tại còn thêm loại bá chủ chi lực, thứ tư là không gian chi lực cùng với Huyết mạch Chân Long! Con hồn sủng này là từ đâu tới?
Thời Viễn Cổ đều không có con Hồn thú nào BUG như thế đâu?
Trong chốc lát tất cả đều nói không nên lời, nhưng mà chưa được từng thấy tận mắt thì vẫn còn tốt...
Chân Đình Đại Thánh trầm tư nói: "Chuyện này rất có ý tứ…"
Chúng Đại Thánh: "..."
Thời Lưu Đại Thánh nói: "Hai đứa nhóc này là đồng bạn của con tiểu côn trùng kia. Ta nghĩ rằng bọn chúng cũng không đơn giản, cho nên mới mang bọn chúng tới đây xem thử một chút đi.”
Thời Lưu Đại Thánh dùng bàn tay to lớn của mình nâng lên Hùng Bảo về phía trước, nói: "Xem này, đây hẳn là một con gấu trúc đã tiến hóa, hơn nữa còn là tiến hóa kiểu mới. Ta đoán chừng vẫn còn không công bố ra nên sẽ rất lợi hại."
"Gấu trúc sao?" Hùng Ma Đại Thánh nhìn thoáng qua Hùng Bảo và ánh mắt hắn lập tức sáng lên.
Hắn đứng lên và bay về phía Hùng Bảo.
Hùng Bảo nhìn xem vị Hùng Ma Đại Thánh này.
Đây là một gã đại hán đầu trọc toàn thân in đầy đồ văn màu đen, cánh tay tay gấu cực lớn của hắn nhìn qua mười phần bưu hãn hung mãnh.
Ánh mắt và khí thế của hắn đủ để có thể hù chết đám hồn sủng.
Hùng Ma Đại Thánh cười ha ha một tiếng và đi đến Hùng Bảo bên người, nói: "Mi nhìn kìa, nó thế mà không sợ ta! Thật lợi hại!"
Hùng Bảo: "..."
Hùng Ma Đại Thánh càng sờ mó Hùng Bảo thì con mắt hắn càng sáng, nói: "Đầu này, móng vuốt này, cơ bắp này, đường vân này, … Thật là rắn chắc! Quả thật có chút không đúng!"
Hùng Bảo: "..."
Hùng Ma Đại Thánh thu tay lại, nói:
"Không tệ không tệ! Con gấu trúc này có hình thái tiến hóa so với mấy con gấu trúc trước đó là không giống nhau. Đều đã tới rồi thì làm sao nhóm tiền bối chúng ta không trông nom những đứa hậu bối này một chút được. Vả lại đều là Hùng tộc.”
“Nhưng mà ta là Lực Thánh Hùng Ma nhất tộc. So với chi nhánh gấu trúc thì có chút xa."
Hùng Ma Đại Thánh nói ra với giọng điệu rất cuồng: "Gấu trúc là loại Hồn thú mang huyết mạch quá hỗn tạp, kỹ năng hơi lợi hại một chút thì chúng nó học không được. Chuyện này để cho ta khá lo lắng."
Mấy vị Đại Thánh liền cười cười.
Bạch Hoàng Đại Thánh nói ra với âm thanh cao vút: "Hùng tộc bọn mi đều có điểm giống nhau chính là sức mạnh rất lớn! Mà mi còn nắm trong tay đại địa chi lực, cho nên mi không chỉ có sức mạnh rất lớn mà còn rất chịu đánh. Đứa nhóc này nhìn qua có khí thế bất phàm, nói không chừng phẩm cấp của nó còn cao hơn mi, cho nên chưa hẳn là nó học không được."
Hùng Ma Đại Thánh lập tức bất mãn nói: "Nói đùa gì vậy? Nhân loại tạo ra sự đánh giá phẩm cấp cho tiềm lực bản thân rất có vấn đề, cho nên ta cũng không quan tâm. Tiềm lực của chúng ta đã sớm không phải là thứ cố định rồi."
Bạch Hoàng Đại Thánh híp mắt cười một tiếng, nói: "Một chiêu Chân Thân Hùng Ma kia thì như thế nào? Đây chính là chiêu mà năm đó mi đã học được từ vị tiền bối Thái Thản kia. Vả lại điều kiện không có quá hà khắc vì không cần gì đến huyết mạch."
Thân thể Hùng Ma Đại Thánh lắc một cái, nói: "Chân Thân Hùng Ma sao? Mi thật sự dám nói tới nó à? Đây chính là tuyệt kỹ sở trường của ta thì há có thể dễ dàng truyền thừa! Nói nhảm! Không được không được!"
Thời Lưu Đại Thánh cười nhạo nói: "Nhìn mi như thế thì ai mà thèm, đúng không bé con?"
Thời Lưu Đại Thánh nhìn xem Hùng Bảo.
Hùng Bảo suy nghĩ rồi lắc đầu.
Ý nó nói ta không thèm!
Mấy vị Đại Thánh còn lại thấy vậy mà lập tức cười ồ lên. Ban đầu đám bọn nó cực kỳ căng cứng mà bây giờ cũng hơi có mấy phần buông lỏng.
Hùng Ma Đại Thánh nhìn xem Hùng Bảo, nói: "Chuyện này khiến cho ta có chút không thể nhịn! Nó thì biết cái gì chứ? Hừ, Hồn sủng trước kia học được chiêu này của ta thì bây giờ từng con đều là kẻ lợi hại đến mức kinh khủng tại bên ngoài. Chúng nó đều đã có một vị trí tại chiến khu Đông Hoa. Nghe nói còn có con bảo vệ được vương miện mà vô địch hai lần tại Cup Vương Giả của chiến khu Đông Hoa! Vậy mi nói xem chiêu này có lợi hại hay không?"
Bạch Hoàng Đại Thánh khinh thường cười một tiếng rồi nói: "Đó chủ yếu là do không có hồn sủng nào có thể học được tuyệt kỹ sở trường của ta thôi. Mi liền thử một chút đi."
Thiên Huyễn Đại Thánh lắc đầu, nói:
"Những năm này có rất nhiều hồn sủng đã càng chạy càng xa so với huyết mạch của chúng ta. Có chút Cổ Hồn thú có hậu đại thì còn tốt. Còn chúng ta là loại chủng tộc không còn thừa lại bao nhiêu, trên cơ bản muốn tìm được hồn sủng thích hợp để truyền thừa là chuyện quá khó khăn."
"Hồn sủng năm đó mi gặp được cũng chỉ học được nửa chiêu của mi mà thôi. Người ta bảo vệ được vương miện thì cũng không chỉ là do chiêu này của mi, mà các đồng bạn hồn sủng khác của nó đều được bồi dưỡng cực kỳ ưu tú. Nếu như đã gặp được hồn sủng thích hợp thì mi nên truyền thừa tiếp đi."
"Không thì..."
Thiên Huyễn Đại Thánh nói đến đây rồi không có nhiều lời nữa.
Hùng Ma Đại Thánh nhìn xem Hùng Bảo, nói: "Vậy được rồi, ta sẽ thử một chút! Bé con, ta sẽ truyền cho mi một chiêu, mi phải cố gắng học cho thật tốt đấy."
"Ngao..."
Hùng Bảo dùng móng vuốt gãi gãi đầu và nhẹ gật đầu.
Vương Triệt đã nói là ta cần phải khiêm tốn hiếu học!
Bạn cần đăng nhập để bình luận