Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 487: Người Đó Là Ai?

Chuyên ngành Nông Nghiệp phân ra bốn lớp, Vương Triệt ở trong lớp thứ 3, tổng cộng có 48 người.
Mà lại nữ sinh nhiều hơn mấy cái so với nam sinh.
Nữ sinh nhìn thấy được sức hấp dẫn của làm ruộng càng mạnh hơn so với nam sinh.
Gần 50 người nam nữ kết thành nhóm cùng nhau đi đến quảng trường.
"Lớp của chúng ta có ai am hiểu về đối chiến không?"
"Tôi đã tham gia qua Minh Nguyệt Cup của châu lục chúng tôi và đã đi du lịch một vòng! Lúc ấy sau khi đánh được hai trận, tôi liền quyết tâm đi làm ruộng ngay và luôn!"
"Còn tôi thì chưa tham gia lần nào. Lúc ghi danh đăng ký, giáo viên nói tu vi hồn lực của hồn sủng tôi quá thấp, nếu tham gia thì chỉ như là đi tăng điểm tích lũy cho người ta thôi, cho nên tôi hãy ngồi quan sát là được rồi."
"Chậc! Tôi có tham gia qua Khải Minh Cup của thành phố chúng tôi và cũng vào được top 10. Thăng Long Cup sau đó thì tôi cũng không tham gia nữa vì cảm thấy quá đáng sợ... Những vị đối thủ kia tất cả đều có hồn sủng giai đoạn tiến hóa thứ ba nên không thích hợp với tôi..."
"Vậy còn các bạn nữ sinh thì sao? Chà chà, được rồi, nữ sinh hẳn là đều không thích chiến đấu cho lắm nhỉ?"
"Ai nói thế? Tôi là một trong những người đã từng tiến vào Top 100 của vòng thứ ba ở Phi Vân Cup thuộc châu lục của tôi đấy!"
"Cậu mạnh như vậy sao? Tôi nhớ được Phi Vân Cup là giải đấu ở châu Vân Cương phải không? Giống với Minh Nguyệt Cup ở chỗ chúng tôi vậy!"
...
Mọi người đều đồng thời nhìn vào bạn nữ sinh kia.
Cô ta cột lên một búi tóc đuôi ngựa trong rất già dặn, dáng người tương đối cao, khuôn mặt xinh xắn, nét mặt bừng bừng khí khái hào hùng.
Châu Vân Cương nằm ở khu vực trung tâm của chiến khu Tây Nam, giáp với châu Tây Nhạc, nơi đó có loại hồn sủng nhiều nhất chính là hồn sủng hệ Thiên Không.
Phi Vân Cup cùng loại với Khải Huyền Cup của châu Tây Nhạc.
Các châu lục khác nhau đều có giải đấu tương tự, quy tắc tranh tài tương đối giống nhau, chỉ là tên gọi khác biệt mà thôi.
Trên bản chất đều là tranh tài giành cho hồn sủng của các học sinh lớp 12 trong toàn khu vực châu lục.
Vị nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa này có tên là Vân Phi Mặc, tên nghe rất có ý cảnh.
Trên thực tế nhìn qua tính cách của cô ta thì tương đối hào sảng, cùng với tên không quá liên quan.
Nhưng không biết vì sao cô ta lại lựa chọn cái chuyên ngành này.
Vương Triệt đã nhìn ra được lớp của anh, không, phải nói là cả 4 lớp của chuyên ngành Nông Nghiệp này đều không có mấy người quá am hiểu đối chiến hồn sủng.
Top 100 tại vòng ba của Phi Vân Cup có trình độ như thế này thật ra cũng không tệ lắm.
Giống như là lúc trước Vương Triệt gặp phải Thôi Ngạo ở vòng thứ ba, trong trận thi đấu đầu tiên anh ta bị Vương Triệt đào thải.
Khả năng cô bạn này còn yếu hơn Thôi Ngạo không ít.
Bởi vì Liệt Diễm Tước của Thôi Ngạo có thực lực rất mạnh, nếu không phải lúc ấy gặp ngay Vương Triệt, thì việc anh ta tiến vào Top 32 đều không thành vấn đề.
Với loại trình độ này đã có thể khinh thường toàn bộ bạn học trong lớp học này, thậm chí toàn bộ ngành Nông Nghiệp của trường đại học Lâm Hải luôn cũng được.
Khổng Thập Cẩm kinh ngạc nói: "Thực lực như thế này nếu đặt ở chuyên ngành Đấu Hồn của trường đại học chúng ta, hoặc là các trường đại học chuyên về ngành Đấu Hồn thì cũng đều rất mạnh đấy! Bạn học Vân, tại sao cậu lại lựa chọn đến chuyên ngành Nông Nghiệp vậy?"
Vân Phi Mặc cười hì hì một tiếng, nói: "Thích chứ sao! Đối chiến hồn sủng là bộ môn nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, nên sẽ có rất nhiều người có thực lực mạnh! Tôi là do may mắn nên cố gắng lắm mới với vào được tới vòng thứ 3 đấy! Về sau tôi liền ở trong nhà trồng một chút hoa cỏ linh tinh và cảm thấy có vẻ như mình có chút thiên phú về trồng trọt, thế là tôi liền chọn lựa chuyên ngánh Nông Nghiệp này! Thật ra trong chuyên ngành Nông Nghiệp của chúng ta chắc hẳn cũng sẽ có cao thủ còn lợi hại hơn cả tôi đấy!"
Đám người vừa đi vừa trò chuyện, nghe nói như thế đều không khỏi cảm thấy tò mò
Khổng Thập Cẩm nghe xong lời này thì lập tức nhìn về phía Vương Triệt đang đi ở một bên và hỏi: "Đại thần, người đó không phải là anh đấy chứ? Đừng nói là Lục Mao Trùng của anh cũng cực kỳ am hiểu chiến đấu đấy nhé? Lấy trình độ Nông Nghiệp của anh thì tôi cảm giác anh đã có thể đi làm giáo viên để giảng dạy cho chúng tôi rồi đó! Nếu hồn sủng của anh còn có thể chiến đấu mạnh nữa thì..."
Khổng Thập Cẩm dùng tay nện lấy lồng ngực hô lên: "Không! Tôi không thể tiếp nhận được!"
Vương Triệt cười nói: "Thật ra về đối chiến hồn sủng thì tôi vẫn biết chút ít. Nếu nói tương đối thì tôi càng thông hiểu về Nông Nghiệp hơn. Cậu cũng không cần gọi tôi là đại thần đâu, cứ gọi bạn học Vương là được rồi!"
Khổng Thập Cẩm lấy tay che mặt nói: "Đại ca à, anh nói ra những lời này làm tôi thấy tương đối yên tâm rồi!"
Một vị bạn học bỗng nhiên cười nói: "Chỉ tương đối thôi sao? Nếu nói như vậy thì bạn học Vương đối với việc đối chiến hồn sủng cũng là có kinh nghiệm nhỉ?"
Vân Phi Mặc đứng một bên với vẻ mặt kỳ quái nói: "Người tôi nói đến không phải là bạn học Vương!"
Khổng Thập Cẩm sững sờ hỏi: "Vậy người đó là ai thế?"
Vân Phi Mặc không nói gì mà chỉ nhìn thoáng qua Thủy Thanh Linh đang đứng tương đối yên tĩnh bên cạnh mình.
Nhà gỗ nhỏ của hai người bọn họ tương đối gần, nói cho đúng là nhà gỗ của các nữ sinh đều tập trung lại một chỗ.
Và đoán chừng cả hai người đã có quen biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận