Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 369: Tiểu Mao Trùng Rút Thưởng

Sau khi anh ta rút bốn mươi lần đã có một lần vàng và một lần tím.
Cả hai đều là hàng tốt!
Hạng 2 thì hạng 2! Không sao cả!
Phong Tiêu đang rất đắc ý.
Nhưng trái ngược với Phong Tiêu chính là Hà Chấn Phong, vì vận may của anh ta đã chấm hết!
Quán quân, á quân và quý quân, theo thứ tự là 50,40 và 30 lần quay trứng rút thưởng.
Hà Chấn Phong xếp hạng thứ 4 nên được 20 lần quay trứng rút thưởng.
Nhưng có điều anh ta toàn rút ra trời xanh mấy trắng.
Trên mặt Hà Chấn Phong cứ như đeo mặt nạ thống khổ, cực kỳ khó chịu.
Lâm Hi có vận may cũng không tệ vì ra một lần quả trứng màu tím.
Thật ra cô cũng không quá trông mong mình sẽ rút được quả trứng màu vàng.
Bởi vì chuyện này là do vận khí.
Cho nên dù rút được tốt hay không tốt thì cũng đều cảm thấy vui vẻ trong lòng.
Vương Triệt vừa đến đã làm cho rất nhiều tuyển thủ nhìn về phía anh.
50 lần liên rút hẳn có thể rút ra quả trứng màu vàng!
Vương Triệt cũng nghĩ như thế.
Nhưng khi anh vừa nghĩ đến đây thì liền có một chút cảm giác không chắc chắn mình sẽ rút được.
Thật ra tại Tu Tiên Giới cũng có không ít loại hình rút thưởng như thế này. Không chỉ là Tu Tiên Giới mà rất nhiền nền văn minh đều có loại hình rút thưởng tương tự.
Hầu như chỉ cần là sinh vật thì đều không tránh được tính chất này.
Nhân viên công tác nhắc nhở: “Chuẩn bị xong thì cậu có thể bắt đầu rút thưởng được rồi!”
Vương Triệt gật đầu, sau đó trong lòng anh bất chợt nghĩ đến, hay là để cho Lục Mao Trùng thử một chút xem sao?
Nói không chừng tiểu mao trùng lại có đại khí vận gia thân, vừa rút vài cái thì liền rút ra quả trứng màu vàng rồi!
Vương Triệt đem huy chương treo lên đầu Lục Mao Trùng và nói: “Đến đây, đầu tiên ta đem huy chương trả lại cho mi, rồi mi lên thử rút thưởng trước một hai lần xem sao. Lát nữa khi để huy chương lên, mi hãy nhìn cái máy kia chuyển động rồi sau đó kêu ngừng. Nếu rút được đồ tốt thì mi sẽ có phần thưởng.”
Lục Mao Trùng đeo lên huy chương và gật đầu.
Nó cũng không hiểu quay trứng rút thưởng là ý gì, nhưng khi đeo lên huy chương làm cho Lục Mao Trùng cảm thấy mình rất đẹp trai.
Chắc chắn tôi sẽ rút ra đồ tốt thôi!
Đám người nhìn thấy cảnh này thì lập tức ngây người ra, vậy là Vương Triệt sẽ để hồn sủng của mình rút thưởng ư?
“Vãi thật! Vậy mà mình lại không nghĩ ra! Vận may của mình ở Khải Minh Cup không tốt, biết vậy đã để cho hồn sủng của mình quay thử rồi!”
“Đừng thử, vừa nãy tôi đã để cho hồn sủng của tôi rút thử rồi…Ừm, đừng nhắc đến kết quả, trở về nhà tôi sẽ huấn luyện cho nó gấp đôi!”
“Quán quân Trùng Trùng nhất định sẽ có vận may không tầm thường! Tôi có cảm giác nó tuyệt đối sẽ rút được hàng ngon!”
Lục Mao Trùng hùng dũng oai vệ đi đến phía trước máy quay trứng rút thưởng, sau đó nó đem huy chương để lên trên kệ.
Bộ máy quay trứng rút thưởng là hình chiếu hình 3D đang bắt đầu chuyển động.
“Ti ngô! ! !”
Lục Mao Trùng nhìn chóng cả mặt nên nó vội vàng kêu lên một tiếng.
Cái máy liền ngừng quay.
Trong miệng mười con hồn sủng hệ Long đã bắt đầu phun ra các loại phần thưởng.
Trong chốc lát, đều là trời xanh mây trắng!
Mọi người không vội mà tiếp tục xem.
Lục Mao Trùng cảm thấy chơi trò này rất vui, nên nó đặt huy chương lên.
Máy quay trứng rút thưởng lại bắt đầu chuyển động.
“Ti ngô! ! !”
Lục Mao Trùng lại kêu lên một tiếng.
Trong chốc lát, lại là trời xanh mây trắng!
Lục Mao Trùng không khuất phục và có chút gấp gáp, nó lại rút tiếp hai lần nữa.
Nhưng cũng đều là trời xanh mây trắng.
Tất cả mọi người ở đây đều ngây ngản cả người:
Khá lắm, mười lần liên rút này đến hồn sủng cũng đều nổi máu nghiện.
Vương Triệt: “…”
Khi Lục Mao trùng còn muốn rút tiếp thì nó đột nhiên cảm thấy sau lưng lạnh toát.
Lục Mao Trùng lập tức quay đầu lại và liền nhìn thấy ánh mắt bất thiện của Vương Triệt. Nó nhận ra hình như mình vừa gây ra họa lớn rồi!
Lục Mao Trùng tranh thủ thời gian lùi về sau, rồi nhìn Vương Triệt với vẻ mặt đáng yêu:
“(>v
Ý đồ của nó là giả vờ dễ thương để thoát tội.
Vương Triệt lấy lại huy chương và nói: “Chờ ngươi lớn thêm rồi ta mới trả lại! Trong vòng một tuần sẽ không có chương cố sự và giảm một nửa số đồ ăn vặt!”
Lục Mao Trùng: “o (ToT) o”
Lục Mao Trùng tốn hết 40 lần rút, làm cho Vương Triệt cảm thấy đơ hết cả người.
Với vận may của tên nhóc này thì về sau anh nhất quyết sẽ không để cho nó đụng vào bất cứ cái gì liên quan đến quay trứng rút thưởng nữa.
Đám người đều cố nhịn cười.
Những người không rút được hàng ngon đang mang vẻ mặt tràn đầy thất vọng chán ngán thì lập tức tươi tỉnh lên.
Nhìn xem tình huống này thì quán quân của bọn họ chắc chắc sẽ không rút được hàng ngon rồi, cho nên tâm lý cả đám đều như được an ủi!
Có thể tiếp nhận được!
Hà Chấn Phong đang mang sắc mặt phiền muộn thì lập tức biến đổi, tâm tình anh ta đã bắt đầu thấy thoải mái hơn nên nói: “Con tiểu mao trùng của quán quân không tốt lắm nha!”
Phong Tiêu cũng mừng thầm: Á quân thì sao chớ? Mình là á quân mà cũng được 1 vàng 1 tím đấy thôi!
Lâm Hi mỉm cười thầm nghĩ, nhưng không mở miệng nói: Vương Triệt rút thưởng 40 lần liên tiếp nhưng đều là trời xanh mây trắng, cho nên anh ta hẳn là sẽ không dễ chịu lắm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận