Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 961: Phá Chiêu

Chỉ thấy Hùng Bảo gào lên một tiếng, nắm tay thành quyền, ẩn chứa một đoàn ánh sáng thiêu đốt, nó không né tránh mà lại trực tiếp đánh ra.
Lấy phản ứng của Hùng Bảo thì thật ra nó có thể dùng Thái Cực Kình để hóa giải một chiêu Băng Sương Quyền này.
Nhưng không cần thiết, bởi vì Hùng Bảo cảm giác mình tiếp được nó.
Cường độ thân thể hiện tại của Hùng Bảo đã đạt đến cấp độ gì rồi?
Vừa rồi Hùng Bảo đã tiến hóa Hồn Cốt Vũ Trang và thức tỉnh huyết mạch, cho dù Vương Triệt là Khế Hồn Sư của nó nhưng anh cũng không rõ ràng.
Nhưng một giây sau uy lực của nó đã được thể hiện ra ngoài.
Chấn Động Quyền bộc phát khí tức vầng sáng, va chạm cùng với Băng Sương Quyền màu xanh băng.
Sóng khí mang theo hơi thở của băng bỗng nhiên nổ tung!
Toàn bộ lông của Hùng Bảo và Băng Phách Linh Hùng bên trong cỗ sóng khí này đang rì rào rung động!
Ầm ầm!
Ngay sau đó, áo giáp màu băng bao trùm trên tay của Băng Phách Linh Hùng bắt đầu đứt gãy từng khúc!
Và rồi cả thân thể nó bỗng nhiên bay rớt ra ngoài!
Hùng Bảo có hơi lùi ra phía sau mấy bước, mỗi một bước lùi về sau thì trên mặt đất đều xuất hiện từng cái dấu chân, xung quanh dấu chân bởi vì lực đạo quá mạnh mà làm ra vết nứt!
Băng Phách Linh Hùng bay lên giữa không trung lộn nhào mấy vòng, rồi nó giống như là tảng đá bị rơi xuống vậy mà khi hai chân đáp xuống mặt đất làm tạo ra tiếng nổ vang.
Ánh mắt Hà Huyên hơi ngưng lại nói: “Sức mạnh này...”
Tu vi hồn lực của cả hai là tương đương với nhau.
Nhưng từ tiềm chất chủng tốc mà nói thì Băng Phách Linh Hùng cao hơn Hùng Bảo hai cấp.
Đáng lẽ sức mạnh sẽ khác nhau một trời một vực.
Mà vừa rồi một chiêu Băng Sương Quyền kia của Băng Phách Linh Hùng cũng không có bao nhiêu dè dặt.
Hồn kỹ tương tự và hơn nữa Băng Phách Linh Hùng còn có thể gia tăng khí thế và băng sương, rồi dùng tốc độ cực nhanh để lao đến chủ động tấn công đối phương.
Cả hai đều không có tiến vào trạng thái gì mà chỉ dùng sức mạnh. Nhưng Băng Phách Linh Hùng đã trực tiếp bị Hùng Bảo nhẹ nhõm đánh bại.
Hùng Bảo chỉ đứng ngay tại chỗ và dùng một chiêu đón lấy đòn công kích!
“Mà khí lạnh băng sương kèm theo Băng Sương Quyền cũng trực tiếp bị biến mất.”
“Nếu không thì một quyền này hẳn là Hùng Bảo cũng sẽ chịu ảnh hưởng.”
Hà Huyên nhìn về phía vết băng bị nứt ra dưới chân Hùng Bảo.
Hiệu quả của Hồn kỹ thế mà lại bị dỡ bỏ dễ dàng như thế.
Loại kỹ thuật chiến đấu cao siêu này đúng là không tầm thường!
Lần tiếp xúc này Hà Huyên cũng đã hiểu được phần nào tình huống bây giờ của Hùng Bảo.
Đúng lúc này, Băng Phách Linh Hùng vừa rồi đánh ra một kích không thành nên bây giờ nó lại vọt tới lần nữa.
Nhưng lần này lại có mấy phần không giống, vì tốc độ của nó đã nhanh hơn.
Nhanh đến mức sinh ra rát nhiều hư ảnh.
Từng đạo lại từng đạo dư ảnh làm cho người ta không thể phân biệt được đâu là thật, đâu là giả!
Vương Triệt ngưng trọng nói: “Ảnh Phân Thân!”
Không! Không chỉ là chiêu Ảnh Phân Thân! Đây hẳn là chiêu Ảnh Phân Thân Tốc Độ Cao! Đó là Hồn kỹ hạch tâm ngàn năm! Chính là Hồn kỹ sở trường của hồn sủng hệ Tinh Thần.
Thiên Vương với sở trường là tinh thần vậy nếu muốn huấn luyện cho hồn sủng của mình học được Hồn kỹ hệ Tinh Thần thì đoán chừng sẽ dễ như ăn cháo.
Mấy chục hư ảnh phân thân lập tức bao vây lấy Hùng Bảo.
Bốn phương tám hướng của Hùng Bảo đều là địch!
Mỗi một con Băng Phách Linh Hùng đều vô cùng chân thật!
Băng Phách Linh Hùng tuyệt đối đã sử dụng chiêu này đến cực hạn!
Hơn nữa, mỗi một tay gấu đều đang thi triển ra chiêu Băng Sương Quyền, chỉ là khí thế không cường đại như vừa rồi.
Nhưng nhiều con Băng Phách Linh Hùng như vậy thì chỉ có mấy con là thật sự đánh tới, mà còn lại đều là giả.
Tuy nhiên, một khi bị đánh trúng thì chỉ sợ đến lúc bị thương rồi mới biết được đâu là thật, đâu là giả.
Không có loại Hồn kỹ có cảm giác cường đại mà nếu đối mặt với loại Hồn kỹ này thì quả thật sẽ rất luống cuống.
Cho dù có cảm giác được đi chăng nữa thì cũng chưa chắc có thể cảm giác ra được thân ảnh thật sự.
Ảnh Phân Thân dưới trạng thái tốc độ cao sẽ có sự biến hóa năng lượng vô cùng nhanh. Chỉ có cảm giác bằng tinh thần thì mới có thể cảm thụ được mấy phần.
Vương Triệt lập tức dùng thần giao cách cảm nói: “Mi thử dùng Tam Muội Linh Mâu một chút đi!”
Hùng Bảo liền tập trung hơi thở, trong mắt nó lại xuất hiện ánh sáng ba màu. Trong chốc lát, thế giới xung quanh nó phảng phất như biến thành hai màu trắng đen, và vô số vật thể đều biến thành những hạt ánh sáng lít nha lít nhít.
Đen là chết mà trắng là sinh.
Nó không nhìn thấy một con Băng Phách Linh Hùng nào nữa.
Mà chỉ thấy được một đám hạt nhỏ màu trắng, tựa như linh hồn ở giữa không trung mà lơ lửng lên xuống.
Còn lại đều là những hạt ánh sáng màu đen hoàn toàn mơ hồ.
Hùng Bảo lập tức hiểu rõ, nhóm hạt ánh sáng màu trắng kia chính là Băng Phách Linh Hùng chân thật! Còn lại đều là giả!
Tam Muội Linh Mâu có thể nhìn thấu tất cả hư ảnh, và lúc này mới thể hiện ra uy lực đó lần đầu tiên.
Dù đối mặt với Hồn kỹ sở trường hệ Tinh Thần này nhưng trong nháy mắt nó đã lập tức phá giải được!
Mọi thứ dường như chỉ xảy ra trong nháy mắt.
Bàn chân Hùng Bảo đạp xuống trong gang tấc, uyển chuyển tựa như một con cá đang bơi mà xuyên qua rất nhiều phân thân của Băng Phách Linh Hùng.
Hùng Bảo giống như một đạo ánh sáng khúc xạ liên tục nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, trong vài lần di chuyển nó đã đánh ra một quyền!
Trong phút chốc, con Băng Phách Linh Hùng kia dường như đã dự liệu được chuyệ này. Nó nắm tay lại thành quyền và tiếp được một quyền của Hùng Bảo!
Ầm ầm!
Khí lưu phát nổ, và đúng lúc này, thân thể của Băng Phách Linh Hùng đã sinh ra chấn động, trong chớp mắt nó đã biến mất không thấy gì nữa!
Là giả sao?
Không, đó là thật!
Ánh mắt Vương Triệt ngưng tụ lại, xem ra đối phương đã sớm đoán được Ảnh Phân Thân Tốc Độ Co của Băng Phách Linh Hùng sẽ bị nhìn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận