Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 301: Tiêu Sái Rời Đi

Chỉ trong chớp nhoáng mà có thể bộc phát ra lực lượng khoa trương như vậy sao?
Chẳng lẽ mặt sân đối chiến này làm bằng đậu hũ?
Không phải Lục Mao Trùng trước đó không hề dùng đuôi để công kích hay sao? Không phải nó vẫn luôn dùng đầu để va chạm ư?
Cùng lúc đó, cái đuôi của Lục Mao Trùng đã phát sáng lên.
Thanh niên bình luận lớn tiếng nói: "Vung Đuôi Kích! Là Vung Đuôi Kích! Lục Mao Trùng muốn sử dụng Vung Đuôi Kích! Đây là Hồn kỹ, mười năm Hồn kỹ! Ngoại trừ chiêu phun tơ ra bên ngoài, Lục Mao Trùng còn có một Hồn kỹ khác!"
Thanh niên bình luận cảm giác mình đã phản ứng rất nhanh.
Nhưng anh ta vừa mới nói xong thì Lục Mao Trùng cũng đã phóng lên không trung, đối mặt với Liệt Diễm Tước.
Thôi Ngạo hét lớn một tiếng: "Không được từ bỏ, sử dụng viêm tương nhiệt độ cao!"
Thôi Ngạo cực kỳ sửng sốt, nhưng chung quy cậu ta cũng là tinh anh của trường trung học Tinh Diệu.
Tuy sửng sốt nhưng cũng có thể cấp tốc kịp phản ứng khi đang chiến đấu.
Lúc này, Lục Mao Trùng muốn sử dụng Vung Đuôi Kích để công kích cận thân Liệt Diễm Tước, nhưng Liệt Diễm Tước cũng có thể công kích cận thân Lục Mao Trùng!
Viêm tương nhiệt độ cao là trăm năm Hồn kỹ hạch tâm của hồn sủng hệ hỏa.
Viêm tương cực nóng không chỉ có thể tạo thành đại lượng tổn thương đối với đối thủ, mà đồng thời viêm tương còn sẽ bao trùm lên người đối thủ và tạo thành hiệu quả thiêu đốt kéo dài.
Cái này cũng là một loại Hồn kỹ rất khó nắm giữ.
Vì bản thân viêm tương cũng sẽ tạo thành tổn thương đối với hồn sủng thi triển. Nếu như thể nội không cách nào ngưng tụ ra viêm tương, sẽ rất dễ dàng tạo thành nguy hại đối với bản thân.
Rất nhiều hồn sủng hệ hỏa tại thời điểm huấn luyện chiêu thức này đã phải vào bệnh viện...
Nhưng Liệt Diễm Tước tại bước ngoặt nguy hiểm như này, nó hiển nhiên vẫn phát huy ra sự xuất sắc của mình.
Trong miệng Liệt Diễm Tước phun ra đại lượng viêm tương nóng rực!
Tất nhiên Lục Mao Trùng không có khả năng tránh đi.
Nó nhận trực diện chiêu thức này.
Nham tương nóng rực bao trùm toàn thân Lục Mao Trùng.
Lúc này, thành quả của một tuần huấn luyện phía trước đã cho thấy hiệu quả.
Lục Mao Trùng đã nếm qua chí ít hơn trăm lần Hồn kỹ hệ hỏa, cho nên nó có sự kháng tính và khả năng chịu đựng không tầm thường đối với rất nhiều Hồn kỹ hệ hỏa.
Viêm tương rơi trên người Lục Mao Trùng nhưng không thể nào cản trở nó thi triển Vung Đuôi Kích.
Vả lại, ngay khi Liệt Diễm Tước phun ra viêm tương, Lục Mao Trùng cũng đã sử dụng Vung Đuôi Kích lên trên người Liệt Diễm Tước.
Ầm! ! !
Trong không khí bộc phát ra một tiếng nổ mãnh liệt!
Thân thể Liệt Diễm Tước trực tiếp lõm thành một chữ hình U, trên người nó đều là tàn lửa.
Sau đó Liệt Diễm Tước trực tiếp hóa thành một luồng hỏa quang bay rớt trên mặt sân thi đấu, làm nhấc lên một trận bụi mù cực nóng.
Đám người lần nữa trợn mắt hốc mồm...
Thanh niên bình luận cũng không khỏi há miệng nói: "Vãi... Vung Đuôi Kích có thể có uy lực lớn như thế sao?"
Một bên khác, Thôi Ngạo đã choáng váng cả người.
Chỉ xem khí thế kia thì cậu ta liền biết, một chiêu Vung Đuôi Kích này là siêu cấp thuần thục, tuyệt đối đạt đến cấp S.
Toàn thân Lục Mao Trùng còn đang bao trùm lấy viêm tương, giống như là một tầng chiến giáp.
Nó rơi xuống mặt đất và nghĩ mau mau đến xem con Liệt Diễm Tước kia...
Đúng lúc này, Vương Triệt lại nói: "Không nên quay đầu lại, trực tiếp rời đi."
Lục Mao Trùng sửng sốt một chút, nhưng sau đó nó đã hiểu.
Trực tiếp xoay người rời đi một cách tiêu sái.
Lúc Lục Mao Trùng gần đi đến biên giới sân thi đấu, trọng tài bỗng truyền đến âm thanh khiếp sợ:
"Liệt Diễm Tước đã mất đi sức chiến đấu, Lục Mao Trùng... Chiến thắng."
Toàn trường yên tĩnh trong mấy giây, sau đó mới bỗng nhiên bộc phát ra một trận tiếng xôn xao kịch liệt!
Ào ào ào! ! !
Thanh niên bình luận nói: "Nghiền ép! Tuy có ưu thế về tu vi hồn lực, tiềm chất chủng tộc cao hơn ba đẳng cấp, hai hệ thuộc tính khắc chế, sự sắp xếp chiến thuật phi thường cẩn thận, tố chất chiến đấu ưu tú... Nhưng dù vậy... tuyển thủ Thôi Ngạo vẫn bị nghiền ép..."
Thanh niên bình luận không khỏi nhìn về phía Vương Triệt.
Tại vòng thi đấu thứ nhất, biểu hiện của Lục Mao Trùng là có tròn có méo, có thắng có thua.
Tại vòng thi đấu thứ hai, hai trận trước còn thua, nhưng trận này lại bạo phát ra thực lực mạnh như vậy...
Thanh niên bình luận hoảng sợ khi phát hiện ra: 'Là tuyển thủ khống chế điểm số! Đại lão đây rồi! ’
Nhìn chung trong suốt trận tranh tài, từ ban đầu Liệt Diễm Phong Bạo đã bị Lục Mao Trùng dự đoán và phản công.
Khi đó có lẽ, trận trận đấu này đã sớm hạ màn.
Mọi người thấy Lục Mao Trùng cũng không thèm quay đầu lại mà tiêu sái thoải mái rời đi, khiến cho đại bộ phận người xem đều lộ ra vẻ mặt đầy ánh sáng và cực kỳ hưng phấn.
Đây là một trận đấu ngắn nhất mà Lục Mao Trùng từng tham gia.
Chỉ mới ra sân một phút đồng hồ, nhưng đây tuyệt đối là một trận đấu đặc sắc nhất!
"Quá mạnh! Lục Mao Trùng sao có thể mạnh như vậy?"
"Tôi hiểu rồi! Những trận tranh tài trước đó Lục Mao Trùng đều đang cọ xát để lấy kinh nghiệm!"
"Vậy thì thật là đáng sợ! Mỗi một trận đều có thể khống chế đến nổi đối thủ kiệt sức rồi mới chiến thắng tại thời khắc cuối cùng..."
"Chờ một chút, nói như vậy, Lục Mao Trùng trước đó bị thua đều là..."
"Đúng vậy, đều là khống chế điểm số. Lục Mao Trùng muốn đánh đầy các trận tranh tài."
"Oa! Thật đáng thương... các đối thủ tại vòng tranh tài thứ nhất đều là điểm kinh nghiệm hết..."
"Hu hu hu, tôi còn cho là Lục Mao Trùng đang trưởng thành, ai ngờ nó vẫn luôn lừa gạt chúng ta..."
"Bộ dáng không quay đầu lại của Lục Mao Trùng thật quá đẹp!"
...
Trận chiến đấu này dẫn nổ ra vô số nghị luận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận