Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 175: Để Tôi Thử Một Chút!

Rất nhiều người nghe xong cửa ải thứ nhất, liền than vãn ngay lập tức.
"Ba mươi mét á? Dùng Hồn kỹ Phóng Tơ để bay qua sao? Đừng nói là bay qua, chỉ là phun ra sợi tơ dài ba mươi mét, thì con Bạch Dứu Tằm của tôi cũng phải làm ra mấy trận nghỉ xả hơi rồi."
"Cô đang là làm khó con Lục Mao Trùng của tôi rồi đó!"
"Thật sự là quá khó khăn! Một hơi có thể phun ra sợi tơ dài ba mươi mét sao? Chỉ là yêu cầu về tu vi hồn lực, chí ít cũng phải ngoài ngàn năm, nhưng còn chưa hẳn có thể làm được!"
"Tôi thấy tại sao phúc lợi lại tốt đến như vậy... thì ra cửa ải thứ nhất đã khó như thế!"
"Cô đang huấn luyện đặc chủng cho hồn sủng hả? Phun ra sợi tơ dài như vậy để làm cái gì chứ?"
...
Hồn kỹ Phóng Tơ là loại Hồn kỹ phi thường cơ sở và còn thuộc loại cấp thấp, trên cơ bản rất ít người sẽ chuyên môn huấn luyện.
Rất nhiều người tới đây đều ôm tâm thái đi thử một chút.
Nhưng bọn họ thật không nghĩ tới, cửa ải thứ nhất đã lập tức làm khó mình.
Hơn nữa, còn cần mang cả người và hồn sủng bay qua cùng nhau.
Chuyện này càng khó khăn hơn nhiều.
Nếu chưa từng huấn luyện qua, trên cơ bản không có khả năng làm nổi.
Vương Triệt nhìn về phía Lục Mao Trùng, không phải mỗi một con Lục Mao Trùng đều có thể trở thành Spider-Man.
Rất nhanh sau đó, từng vị lại từng vị Khế Hồn Sư nhao nhao nếm thử.
Rốt cuộc, một mảng lớn Khế Hồn Sư lấy tốc độ ánh sáng để rời đi.
Đến cuối cùng, chỉ có hai mươi tám vị Khế Hồn Sư miễn cưỡng thông qua.
Trong nháy mắt đã đào thải chín phần mười.
Gọi là miễn cưỡng thông qua, là bởi vì hồn sủng hệ Côn Trùng của những vị Khế Hồn Sư này, có tu vi hồn lực chí ít đều từ ngàn năm trở lên.
Hồn sủng của bọn họ thuần túy dựa vào tu vi hồn lực cao thâm để bổ trợ Hồn kỹ, miễn cưỡng sử dụng Hồn kỹ Phóng Tơ để lắc lắc lư lư bay qua.
Có mấy vị mới bay tới giữa đường thì sợi tơ bỗng nhiên bị đứt rồi rơi xuống.
Cũng may bọn họ đã phản ứng kịp thời, nên lần nữa thi triển Hồn kỹ Phóng Tơ, nhờ đó mới thông qua cửa ải thứ nhất.
Cô gái phụ trách kia thấy vị liền liên tục lắc đầu.
Nhìn trái nhìn phải một hồi, cô gái này trông thấy chỉ còn sót lại một mình Vương Triệt rồi cười nói:
"Bạn học, chỉ còn lại mình anh thôi đó, anh có muốn tiến đến nếm thử một chút không?"
"Nhưng mà con Lục Mao Trùng của anh hình như vẫn còn nhỏ quá."
Nếu như đổi thành một người có dáng dấp xấu, vậy cô liền trực tiếp khuyên lui.
Vương Triệt ôm Lục Mao Trùng tiến lên phía trước nói: "Vậy tôi sẽ thử một chút!"
Cô gái hơi sững sờ, bởi cô vốn cho rằng đối phương sẽ lập tức rời đi, vì rốt cuộc trước đó đều đã có nhiều ví dụ điển hình như vậy.
Nhưng cô thật không nghĩ tới, Vương Triệt lại có dũng khí như thế.
Hố lớn trước mặt dài ba mươi mét.
Bên dưới hố là một tấm lưới, dưới tấm lưới còn phủ lên rất nhiều tấm đệm như bọt biển.
Coi như rơi xuống khi bay tới giữa đường, nhưng người và hồn sủng cũng sẽ không phải chịu bất kỳ thương tổn gì.
Thật ra khoảng cách ba mươi mét là rất ngắn.
Chỉ với hồn sủng mấy trăm năm tu vi hồn lực là đã có thể trực tiếp nhảy qua.
Nhưng nếu muốn sử dụng Hồn kỹ Phóng Tơ để đu cả người và hồn sủng bay qua, vậy sẽ rất khó khăn.
Phía đối diện Vương Triệt có tổng cộng hai mươi tám vị Khế Hồn Sư thành công thông qua, bọn họ đang nhao nhao cảm thấy may mắn.
Có mấy vị dựa vào thực lực để thông qua.
Cũng có mấy vị dựa vào vận khí mới thông qua.
Và còn có mấy vị dựa vào phản ứng kịp thời mà thông qua.
Nhưng tất cả bọn họ đều không ngoại lệ, đều là chân chính Khế Hồn Sư.
Trong đó còn có mấy vị là Khế Hồn Sư chuyên môn bồi dưỡng hồn sủng hệ Côn Trùng, chỉ là đẳng cấp cũng không tính cao.
Trước mắt, chỉ còn thừa lại người cuối cùng là Vương Triệt.
Mà phần lớn mọi người đều đang bàn luận cửa ải thi đua thứ hai sẽ là nội dung gì.
Bọn họ cũng không lắm để ý đến tuyển thủ cuối cùng, vì dù sao đối phương vẫn còn là học sinh. Chỉ bằng điểm ấy và hình dáng của hồn sủng bên người thì bọn họ liền có thể đoán được.
Thật ra số học sinh tới đây tham gia cũng không ít, nhưng phần lớn đều dùng tốc độ ánh sáng để rời đi.
Học sinh tới tham gia loại thi đua này, cũng chỉ là đến để trải nghiệm mà thôi.
Cùng lúc đó, Vương Triệt đã ôm Lục Mao Trùng đi tới điểm bắt đầu.
Bên trên cao ba mươi mét có một đoạn sắt ngắn vững chắc.
Bước đầu tiên hồn sủng sẽ sử dụng Hồn kỹ Phóng Tơ để quấn quanh vào đoạn sắt kia, sau đó mượn lực để đu người qua.
Chỉ là bước này cũng đã loại đi một phần nhỏ hồn sủng.
Bởi vì chúng bắn không chính xác...
Tăng thêm còn phải phun ra sợi tơ dài ba mươi mét, đồng thời sợi tơ phải có tính bền dẻo. Tất cả tiêu chí đều là những thứ rất khó.
Vương Triệt vuốt ve đầu Lục Mao Trùng nói:
"Dùng Hồn kỹ Phóng Tơ phun ra sợi tơ nhỏ một chút, nếu không mi không thể dùng một hơi phun ra sợi tơ dài ba mươi mét đâu."
Hồn kỹ Phóng Tơ càng dài, càng thô, sẽ tiêu hao càng lớn đối với hồn lực.
Lục Mao Trùng gật đầu.
Hồn kỹ Phóng Tơ là chiêu thức mà nó luyện tập nhiều nhất, và cũng là bản năng trời sinh của nó.
Vả lại, Vương Triệt đã chế biến cho nó đồ ăn vặt hình lá cây kia, có thể tăng lên cường độ sợi tơ. Hương vị lại rất ngon nên Lục Mao Trùng đều ăn mỗi ngày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận