Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1021: Tứ Đệ! Quả Trứng Nghịch Ngợm!

Sau một lúc thảo luận, Hà Huyên cuối cùng quyết định ghi thêm tên Vương Thiên Bá.
Thần Dụ Thiên Vương ở một bên thấy thế mà trầm tư hồi lâu. Đợi sau khi Hà Huyên quyết định xong thì mới nói: "Vương Triệt, hiện tại chúng ta có thể đi gặp Mộng Dụ Huyễn Linh được chưa?"
Vương Triệt nói: "Nó luôn một mực ở bên cạnh cô mà!"
"..."
Thần Dụ Thiên Vương mặc
dù là một vị Thiên Vương, nhưng lại bị câu nói này của Vương Triệt làm cho trái tim không hiểu sao mà nhảy một cái.
"Cậu nhóc này..."
Sắc mặt Thần Dụ Thiên Vương lập tức biến hóa, cô ấy còn chưa nói ra hết câu thì phía trước mặt đã lặng lẽ hiện ra một con thú nhỏ lấp lóe tinh quang.
Nhìn thấy cảnh tượng này mà Hà Huyên và Thần Dụ Thiên Vương đều đại biến sắc mặt.
Vương Triệt nói: "Lúc này không là phải chân thân của nó nên các vị không cần tránh né! Dù các vị thấy được nó nhưng cũng sẽ không xuất hiện bất cứ chuyện gì đâu! Thời điểm trên đường tới đây thì nội dung chúng ta trò chuyện nó đều đã biết, cho nên cô cũng không cần giải thích quá nhiều."
Cả hai người nghe vậy thì đều cùng nhau nhẹ nhàng thở ra.
Mộng Dụ Huyễn Linh bay tới bên người Vương Triệt và ngắm nhìn Thần Dụ Thiên Vương một chút, sau đó nó lắc lắc cái đuôi.
Thần Dụ Thiên Vương lộ ra vẻ vui mừng hỏi: "Nó đã đồng ý sao?"
Vương Triệt gật đầu nói: "Đúng thế! Nhưng loại năng lực dự báo loại này là hết sức đặc biệt, nên không thể sử dụng thường xuyên, nếu không nó sẽ nhận sự phản phệ rất nghiêm trọng! Các vị phải phối hợp với nó mới được."
Thần Dụ Thiên Vương nói: "Tô biết rồi!"
Ẩn bên trong mắt của Thần Dụ Thiên Vương có mấy phần lệ quang, đại khái là cô ấy đã thấy được một tia hi vọng nào đó.
Vương Triệt không có hỏi nhiều, sau khi giao phó xong cho Mộng Dụ Huyễn Linh, anh chỉ nghỉ ngơi một đêm ở tổng bộ nghiên cứu hồn sủng Tây Nhạc, vào ngày thứ hai anh liền lên đường trở về châu Bắc Giang.
Chuyến đi này có quá trình hơi chút quanh co, nhưng chỗ tốt mà Vương Triệt đạt được lại rất khó miêu tả.
Hùng Bảo đã trải qua sự tẩy lễ từ năng lượng sinh mệnh của sáu khối Hồn Cốt, cho nên cường độ thân thể nó đã được tăng vọt và còn được tiến hóa. Nó lại có cả thần thong và nhận thêm một khối Hồn Cốt, và còn nắm trong tay sức mạnh của hai loại viễn cổ cự thú khác!
Tu vi hồn lực của Hùng Bảo đã đạt đến hơn 3800 năm!
Từ Lực Kiếm cũng đạt được thiên kiếp thần lôi, là loại lôi đình chi lực vô cùng cường đại. Tu vi hồn lực của nó từ 3700 năm đã tăng vọt đến 5,700 năm, thiếu một chút nữa là sẽ vượt qua Tiểu Mao Trùng!
Vả lại sau khi hấp thu thiên kiếp thần lôi thì Từ Lực Kiếm đã nhận được rát nhiều chỗ tốt, các phương diện của nó đều được tăng lên vô cùng to lớn.
Nhưng trên cơ bản Tiểu Mao Trùng trong chuyến này cũng rất được, vì nó đã nhận được Tức Thổ chi lực của Ma Cổ Mông.
Thổ hồn nguyên của nó đã sắp ngưng tụ ra rồi!
Vương Triệt thầm nghĩ: "Ngũ đại hồn nguyên tề tụ, ngũ linh luân chuyển sinh sôi không ngừng, năng lượng không gian, huyết mạch Chân Long. Không sai biệt lắm nó đã có thể học tập được loại thần thông kia!"
Nếu nói về thu hoạch của Vương Triệt thì ngược lại là vô cùng nhỏ.
Ngoại trừ hồn lực tăng lên mấy cấp và cùng Từ Lực Kiếm tu luyện Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh để rèn thân thể ra bên ngoài, anh còn có thêm một cái BUFF nguyền rủa vận rủi nữa!
"Nhưng chờ đến khi quả trứng này ra đời thì nguyền rủa vận rủi trên người ta hẳn là sẽ có thể giải khai."
Vương Triệt sờ lên quả trứng Huỳnh Mộng Linh kia.
Tiểu Mao Trùng, Từ Lực Kiếm và Hùng Bảo ở một bên cũng nhao nhao nhìn xem.
Đại khái chúng đã rõ ràng đây chính là tứ đệ của mình.
Tiểu Mao Trùng dùng cái đuôi ôm chặt quả trứng, rất có vài phần thần sắc mẫu tính và mang vẻ mặt ngoan ngoãn bảo vệ quả trứng.
Đại khái nó thấy được bản thân mình đã từng là quả trứng, để cho nó cực kỳ hoài niệm lúc trước khi vừa mới nở và thời gian còn ở bên trong quả trứng!
Vèo!
Nhưng quả trứng bỗng nhiên lắc mạnh hai lần, lập tức đánh bay Tiểu Mao Trùng.
Sau đó nó bay lượn ở giữa không trung.
Từ Lực Kiếm ở một bên thấy thế thì lập tức bay theo.
Nhưng mà cái quả trứng này tựa như rất có linh tính, nó liền bỏ chạy khỏi Từ Lực Kiếm tạo cảnh tượng một kiếm và một trứng cứ như vậy đuổi theo nhau.
Ánh mắt Hùng Bảo nhất thời chuyển động, nó ra tay nhanh như sấm chớp để bắt lấy quả trứng.
Nhưng đáng tiếc, quả trứng này phảng phất như đã biết được trước hành động của Hùng Bảo, cho nên nó đã tránh được bàn tay của Hùng Bảo và Từ Lực Kiếm cũng vừa bay tới quấn quanh bên trên cánh tay Hùng Bảo.
Tiểu Mao Trùng liền nhảy dựng lên.
Khá lắm, vật nhỏ này còn nghịch ngợm như vậy sao?
Tiểu Mao Trùng lập tức phát động "Công kích" đối với quả trứng.
Nó muốn bắt lấy quả trứng này.
Thân là trứng thì nên có giác ngộ của trứng đi! Hãy tĩnh dưỡng thật tốt mà chờ đến khi nở ra!
Mi chạy loạn như vậy để làm cái gì?
Nhưng mà quả trứng này cứ bay tới bay lui, Tiểu Mao Trùng quả thực không thể đụng tới nó được một chút.
Cuối cùng quả trứng này đã bay đến bờ vai của Vương Triệt và nhẹ nhàng nhún lên nhún xuống.
Vương Triệt duỗi ra tay và sờ vào quả trứng.
Một hồi sau quả trứng này liền an tĩnh lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận