Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 82: Ban Thưởng Phong Phú (4/18)

"Ông trời nói tôi chính là phế vật, vì Lục Mao Trùng thế mà có thể đăng chức quán quân Khải Minh cúp! Nếu không phải Khải Minh cúp này chỉ là đối chiến tranh tài cấp độ nhập môn, vậy trận này đều có thể viết nhập lịch sử a..."
"Ha ha ha, này anh bạn, đừng quên là sau khi chúng tôi tốt nghiệp cấp ba, sẽ còn tổ chức đối chiến hồn sủng cho toàn bộ châu Tây Nhạc a! Chính là Khải Huyền cúp! Đây được xem như là trận đối chiến hồn sủng nổi danh nhất bậc cao trung đó."
"Tôi có một dự cảm, anh bạn Vương Triệt này nhất định có thể đánh vào Khải Huyền cúp!"
"Đừng nói giỡn, Khải Huyền cúp cũng không phải nói đùa a... châu Tây Nhạc có mười lăm tòa thành thị, đến lúc đó hội tụ Khế Hồn sư tốt nghiệp đều là những người thức tỉnh Võ Hồn. Một cái lại mạnh hơn so với một cái!"
"Vừa rồi toàn thân Lục Mao Trùng biến thành màu đen như mực kia, giống như đang mặc lên một lớp áo giáp, đó là loại Hồn kỹ gì? Sao tôi chưa bao giờ thấy qua nhỉ?"
"Không phải là tôi thổi phồng, nhưng mà con Lục Mao Trùng này có tố chất thân thể rất mạnh và học được cả Hồn kỹ Phóng Tơ với Hồn kỹ Vung Đuôi Kích. Rồi cuối cùng nó còn thi triển ra một loại Hồn kỹ chưa từng thấy. Cho nên những hồn sủng cực hiếm bình thường đều chưa hẳn có thể so sánh được với nó đâu."
"..."
Toàn bộ sân đấu đã xôn xao một mảnh, vô số khán giả, học sinh và cha mẹ tuyển thủ đều nhao nhao thảo luận.
"Đó chính là con trai tôi!"
Cha Vương Triệt hưng phấn hô to một tiếng, sau đó ông ấy chỉ vào Vương Triệt, nói: "Đó chính là con trai tôi!"
Tuy giọng nói của ông ấy không nhỏ, nhưng đáng tiếc, không có ai quan tâm đến ông ấy.
Mẹ Vương Triệt trừng cha Vương Triệt một cái, nói: "Ông kích động như vậy làm gì thế? Bình tĩnh một chút đi! Ông đúng là không có tiền đồ!"
Vừa nói xong, bà ấy cũng hô lớn mấy lần: "Tôi chính là mẹ của quán quân nè! ! !"
Cha Vương Triệt: "..."
Tại đài quan sát trên lầu ba.
Ông lão mù lòa đứng người lên, trong giọng nói của ông ta lộ ra mấy phần thổn thức:
"Anh chàng này thật không tầm thường!"
"Loại Hồn kỹ kia chắc hẳn là Hồn kỹ đặc biệt hình thành từ hồn lực ngoại phóng."
"Tại bên trong các hồn sủng hệ Chiến Đấu, có loại ‘Trăm năm Hồn kỹ hệ thuộc tính’ hạch tâm tên là 'Hồn Khải'. Sau khi thi triển có thể tăng lên năng lực chiến đấu trên diện rộng."
"Thật không ngờ tôi có thể nhìn thấy loại Hồn kỹ giống như chủng loại Hồn kỹ này, tại trên thân một con Lục Mao Trùng. Nếu không phải tôi tự mình nhìn thấy, có lẽ tôi sẽ không bao giờ tin. Vả lại, sau khi con Lục Mao Trùng kia thi triển ra Hồn kỹ đó, nó đã tăng lên mọi phương diện, so với Hồn kỹ Hồn Khải này càng thêm đáng sợ..."
"Ngoại trừ các phương diện cơ bản như sức mạnh, lực phòng ngự và tốc độ ra bên ngoài, ngay cả khả năng phản ứng, độ cảm giác của nó cũng đều mạnh mẽ thêm không ít..."
"Tôi có thể tại thành Thiên Tâm nho nhỏ này, được nhìn thấy hạng thiên tài kia... quả là không có gì hối tiếc."
Ông lão mù lòa cảm thán nói tiếp: "Dù trong tương lai, Võ Hồn của anh ta rất bình thường, nhưng chỉ bằng thiên phú bồi dưỡng của Hồn thú anh ta, thì anh ta vẫn như cũ có thể trở thành cường giả đương thời."
Nói xong, ông ta liền đi xuống đài quan sát.
Giáo sư Ngạn cũng gật đầu, nhìn về Lâm Tịch bên cạnh sớm đã đờ đẫn, rồi cười nói: "Tiểu thư Tịch, nói không chừng về sau cô sẽ cảm thấy kiêu ngạo, bởi vì được cùng anh ta tranh tài qua một trận đấy."
Lâm Tịch lấy lại tinh thần, hừ một tiếng rồi suy nghĩ một chút mới lên tiếng: "Không có khả năng đó! Chị gái tôi mới là người lợi hại nhất!"
Giáo sư Ngạn chỉ cười ha ha một tiếng, sau đó ông ta cũng không nói thêm gì nữa.
Lúc này Vương Triệt đã đi tới hậu trường của sân vận động.
Bởi vì đây chỉ là đối chiến hồn sủng cấp độ nhập môn, nên không hề có nghi thức chính trao giải thức.
Tuy vậy, bài văn khen ngợi là vẫn phải có.
Trừ cái đó ra chỉ còn lại phần thưởng.
"Bạn học Vương đoạt chức quán quân Khải Minh cúp lần này, ban thưởng sẽ liệt kê dưới đây."
"Một, mười vạn đồng tiền mặt."
"Hai, căn cứ theo loại hồn sủng của anh, ban thưởng cho anh ba ngàn mảnh lá có cấp bậc cao nhất, chính là lá cây Thông Sữa Dương Tinh."
Nhân viên công tác chậm rãi giới thiệu phần thưởng cho Vương Triệt.
Khi nghe được phần thưởng này thì Vương Triệt liền biết, người đoạt giải quán quân sẽ có giá trị tuyệt đối!
Lá cây Thông Sữa Dương Tinh, so với lá cây Hoa Sữa Nguyệt Sam mà Viên Tiểu Nhạc cho anh, liền có giá trị cao hơn nhiều!
Một mảnh lá cây Hoa Sữa Bạch Sam có giá mười đồng.
Một mảnh lá cây Hoa Sữa Nguyệt Sam đại khái có giá hơn ba mươi đồng.
Mà một mảnh lá cây Thông Sữa Dương Tinh này, lại có giá trên mọt trăm đồng!
Đây là loại thực phẩm cực kì hiếm có.
Bởi vì loại lá cây này, ngoại trừ ẩn chứa hồn lực không tầm thường ra bên ngoài, mà nó còn ẩn chứa sinh mệnh nguyên lực rất đặc thù.
Đối với hồn sủng mà nói sẽ có chỗ tốt cực lớn.
Cho nên diá cả cũng mười phần đắt đỏ.
Bình thường, chỉ có con em nhà giàu mới có thể ử dụng nổi.
"Một bộ Đạo Hồn Thuật và nguyên bộ Đạo Hồn Khí."
"Mười lần đặc cấp xoay trứng."
Nghe nói như thế, Vương Triệt ngẩn người mà vội vàng hỏi nói: "Đặc cấp xoay trứng là cái gì? Là trứng hồn sủng sao? Như đi quay số trúng thưởng chăng?"
Nhân viên công tác trả lời: "Có trứng hồn sủng, cũng có cả những vật khác. Đơn giản mà nói, công ty khoa học kỹ thuật Dino đã chuẩn bị rất nhiều ban thưởng, cho các Khế Hồn sư trẻ tuổi. Những phần thưởng này bao gồm nhiều loại như: trứng hồn sủng, các loại dược phẩm trứng, rất nhiều Đạo Hồn Khí hàng đầu, những bảo vật do dị giới xâm lấn năm đó lưu lại, thiên tài địa bảo có thể tăng lên tu vi hồn lực hạn mức cao nhất của hồn sủng, vân vân..."
Vương Triệt nghe xong liền cảm thấy kinh hãi nói: "Nhiều đồ tốt như vậy ư?"
Thật không có khả năng a? ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận