Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 460: Fan Chất Lượng Cao

Bên ngoài Linh Hồn huyễn cảnh, rất nhiều tuyển thủ đều đang chia sẻ trải nghiệm của riêng mình.
Đều là lần đầu tiên tham gia loại huấn luyện này, cho nên đối với bọn họ mà nói, mỗi một cửa ải đều có ý nghĩa rất lớn.
"Cậu đoán xem tôi đã gặp cái huyễn tượng gì ở cửa ải thứ nhất? Tôi vậy mà đứng chung một chỗ với nữ thần đó! Tôi lúc đó cứ muốn ở mãi trong giấc mơ mà không muốn tỉnh lại vậy!"
"Hic! Tôi thấy mình đang bị cha tôi răn dạy... Vào ba tháng trước tôi mới vừa đi thăm mộ ông ấy..."
"Hồn sủng của tôi nói là nó đã tiến hóa thành hồn sủng siêu phàm..."
"Thật ra thì ở cửa ải thứ hai mới thú vị! Nói thật chứ tôi đã thoải mái đến mức không muốn dừng lại."
"Hai cửa ải trước thì chơi vui đấy, còn cửa ải thứ ba đúng là để tra tấn mà! Những con Tỏa Hồn Tiểu Quỷ kia quá phiền phức! Con Toàn Phong Hoan của tôi không phát huy được bất cứ tác dụng nào..."
"Tôi cũng thất bại ở cửa ải thứ ba... Có thể qua được cửa ải thứ ba chắc chỉ được mấy người thôi à!"
...
Cả đám tuyển thủ đều mặt đỏ tới mang tai mà nghị luận.
"Vương Triệt đâu rồi? Anh ấy làm gì mà còn chưa có đi ra? Đã hơn nửa ngày rồi mà tôi vẫn không nhìn thấy anh ấy đâu cả! Chẳng lẽ anh ấy tiêu rồi sao?"
Bạch U U nhìn chung quanh hỏi dò về Vương Triệt, cô cũng thất bại ở cửa ải thứ 3.
Trong bọn họ chỉ có Trần Phi và Lôi Vân Phong là qua được cửa ải thứ ba, còn lại đều không qua được. Chỉ có thể qua đến cửa ải thứ hai là dừng.
Lôi Vân Phong nói: "Hẳn là anh ta đã thông qua cửa ải thứ tư nhỉ? Tôi đã đi qua cửa ải thứ ba và nhìn thoáng qua cửa ải thứ tư, nhưng tinh thần lực trường kia có chút khó khăn, hồn sủng chờ một hồi liền chịu không được, nên căn bản là tôi không thể đi qua được."
Trần Phi nói: "Tôi cảm thấy Vương Triệt hẳn là đang ở cửa ải thứ năm. Trực giác đã nói cho tôi biết anh ấy chắc chắn đang ở cửa ải thứ năm."
Lúc này, một vị mỹ nữ đi tới, hỏi: "Các bạn là bạn học của vị học sinh kia sao? Các bạn đều biết anh ta à?"
Mấy vị tuyển thủ đều quay lại nhìn: Ồ! Đây không phải vị Khế Hồn Sư của con Trí Tuệ Đậu Đinh kia sao?
Bạch U U cười hì hì một tiếng rồi nói: "Không sai không sai! Chúng tôi đều là bạn học của Vương Triệt và đều đến từ một châu lục. Vả lại chúng tôi còn cùng nhau tham gia một cuộc tranh tài. Hình như cô lúc nào cũng đi trước chúng tôi nhỉ? Thành tích của cô chắc là rất tốt phải không?"
Mục Dao vui vẻ nhưng vẫn khiếm tốn cười nói: "Nào có, Vương Triệt... Anh ta gọi là Vương Triệt à? Vị bạn học Vương Triệt này của các bạn luôn một mực đi trước tôi đấy chứ! Tôi đuổi theo nửa ngày trời nhưng đều không thể đuổi kịp được anh ta! Lúc tôi vừa tới cửa ải thứ tư thì cũng không thấy được Vương Triệt! Tôi luôn luôn xếp tại vị trí thứ hai!"
Nói về vị trí thứ hai thì vẻ mặt của bọn họ đều trở nên rất thú vị.
Trần Phi lời ít mà ý nhiều, nói: "Cô là một cặp bài trùng với lão huynh Phong Tiêu!"
Lôi Vân Phong cũng nói: “Đúng thật là một cặp bài trùng với lão huynh Phong Tiêu!"
Mấy vị tuyển thủ còn lại cũng lập tức phụ họa nói theo.
Dương Tiểu Sơn lập tức quở trách trêu đùa: "Các người có ý gì? Còn nói người ta là một cặp bài trùng với Phong Tiêu nữa à? Lễ phép đâu rồi? Chỉ bởi vì người ta đến vị trí thứ hai nhiều lần thôi ư?"
Mục Dao nhìn xem những vị bạn học này trêu chọc lẫn nhau mà trong chốc lát có chút ngây ngẩn cả người.
Vì cô cũng không biết vị bạn học Phong Tiêu kia là ai.
Bạch U U cười ha ha vài tiếng rồi nhìn về phía Mục Dao, nói: "Thật có lỗi, thật có lỗi! Thật ra vị trí thứ hai cũng rất tốt nha! Chúng tôi đều đã quen thuộc rồi!"
Mục Dao tò mò hỏi: "Các bạn đều đã quen thuộc rồi sao? Hồn sủng của vị bạn học Vương Triệt kia là Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm tương đối đặc biệt! Tại châu Tây Nhạc của các bạn bọn chúng rất lợi hại nhỉ? Bọn chúng có thể xông qua nhiều cửa ải như vậy mà tốc độ lại còn rất nhanh nữa!"
Bạch U U càng đắc ý hơn mà nói: "Vương Triệt chính là quán quân của Khải Huyền Cup năm nay ở châu Tây Nhạc chúng tôi! Anh ấy đã dùng một con Lục Mao Trùng để đánh bại dễ dàng không biết bao nhiêu hồn sủng cường đại! Ngay cả hồn sủng hệ Long cũng đều bị đánh gục xuống! Ai dám xem thường Lục Mao Trùng của tôi thì tôi liền đánh sưng đầu của người đó!"
Nói xong, Bạch U U dựng thẳng lên nắm đấm và cười to.
Dương Tiểu Sơn cũng nói: "Thực ra tôi cũng không dám giấu giếm! Tôi cũng là fan của Vương Triệt! Tôi và con Hùng Thất của tôi cả đời này đều không thể nào quên được trận chiến bại bởi con Lục Mao Trùng kia."
Trần Phi đẩy kính mắt lên, nói: "Tôi thì là fan của Lục Mao Trùng! Lục Mao Trùng của Vương Triệt là một con duy nhất trong thiên hạ này."
"Tôi là fan của Từ Lực Kiếm."
"Tôi là fan của cả hai..."
Đám người nhao nhao giơ tay biểu tình.
Mục Dao cảm thấy rất kinh ngạc vì đây là lần thứ nhất cô nhìn thấy có một người học sinh nổi tiếng và được kính trọng đến vậy.
Mà những tuyển thủ này cũng đều là tuyển thủ tinh anh tại châu lục của bọn họ. Nếu không thì sẽ không thể đi tới huấn luyện tại linh hồn huyễn cảnh khi chưa tiến vào đại học.
Người có thể để cho nhiều vị tuyển thủ tinh anh thống nhất kính trọng và bội phục từ trong lòng như vậy, thì đúng là lần đầu tiên Mục Dao nhìn thấy được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận