Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1079: Võ Hồn Thần Thoại: Thần Uy Huyền Vũ

Trận địa Vân Lôi tựa như là một mảnh đất hoang, toàn bộ mặt đất đều là một vùng màu tím, và sinh trưởng ra từng cây Vân Lôi Mộc nở đầy hoa vân lôi.
Loại Vân Lôi Mộc này là hồn thực cao cấp chân chính, tại bên ngoài đều rất ít gặp. Chủ yếu là do hoàn cảnh thích hợp cho nó sinh trưởng quá ít. Các dạng thổ nhưỡng khác căn bản là sinh trưởng không ra Vân Lôi Mộc, cần là dạng thổ nhưỡng đặc thù ẩn chứa năng lượng sinh mệnh lôi điện mãnh liệt thì mới có thể mọc ra.
Giữa không trung lấp lóe ra từng đạo hồ quang điện màu tím, trông dị thường rung động. Tại bên trong những đám mây tràn đầy lôi điện còn mơ hồ nhìn thấy một con Hồn thú to lớn đang không ngừng nhảy qua nhảy lại, cưỡi mây đạp gió, giống như hung thú kinh lôi trông rất uy phong.
Thẩm Minh Loan mang giọng điệu nghiêm túc, nói: "Đó là Bôn Lôi Thú! Đây thực sự là Cổ Hồn thú vạn năm tu vi hồn lực. Nghe nói thời hiện đại cũng có một loại Hồn thú giống như thế, chính là Bạo Lôi Nha."
Vương Triệt ở Cup Khải Huyền đã gặp được Bạo Lôi Nha, đó là Hồn sủng hệ Lôi Điện phẩm cấp vương giả và phi thường lợi hại.
Bạch Tiểu La chỉ về đằng trước nói: “Bọn người Trịnh Thiếu Dương đã tiến vào rồi!"
Một đoàn người của đội ngũ Trịnh Thiếu Dương lấy Triệu Chỉ Qua dẫn đầu để vọt vào.
Chỉ thấy Triệu Chỉ Qua cầm trong tay Vân Lôi Côn, quanh thân có lôi điện xẹt qua, cậu ta lập tức nâng lên cây gậy để dẫn lôi xuống và hấp thu.
Đã có Vân Lôi Côn nên dù lôi điện có rơi trên người bọn họ thì cũng chỉ nhỏ như sợi tóc, sẽ không tạo được thương tổn nghiêm trọng gì.
Mà bọn họ còn là Đấu Hồn Sư nên sẽ có nhục thân vô cùng cường hãn.
Bạch Tiểu La buông tay nói: "Thật đáng tiếc! Nếu Nguyệt Nha Báo của tôi cũng am hiểu về lôi điện thì tốt rồi!"
Vương Triệt bỗng nhiên nói: "Bọn họ không có khả năng đi xa đâu!"
Bạch Tiểu La lập tức tò mò hỏi: "Sao vậy?"
Vương Triệt chỉ vào bên trong đám mây điện đằng trước, nói: "Bởi vì con Bôn Lôi Thú kia đã phát hiện ra bọn họ. Mà nó chắc hẳn đang muốn ngăn cản nhân loại đi qua phiến khu vực này."
Trong đám mây lôi điện giữa không trung bỗng nhiên lộ ra một cặp mắt to lớn màu tím vô cùng hung hãn, và nó đang nhìn chằm chằm vào Trận địa Vân Lôi phía dưới.
Sau một lát, một đạo lôi điện màu tím sậm đã trực tiếp hướng về phía đám người Trịnh Thiếu Dương mà đánh tới.
Lôi điện mang khí thế bàng bạc, giống như Thiên Lôi chân chính đang oanh kích, uy lực của nó có thể so với Hồn kỹ vạn năm.
Lô Địch chắt lưỡi không thôi, nói: "Đây mà là sấm sét sao? Chỉ một tia chớp thôi mà khí thế của nó đã mang tới cảm giác y như là lôi đình vạn quân vậy! Những con Cổ Hồn thú này đã sống được quá lâu, nên chỉ một phát sét đánh phổ thông mà đều có thể có được loại uy lực khủng khiếp này!"
Ngay khi đạo lôi điện này vừa giáng xuống, đám người Trịnh Thiếu Dương lập tức dâng lên một vòng bảo hộ để miễn cưỡng chặn lại.
Vòng bảo hộ kia như là một mặt tấm chắn trong suốt, hình dạng giống như một chiếc mai rùa, hiện ra màu sắc xanh vàng, nhìn qua vô cùng bất phàm.
Vương Tạp giật mình nói: "Đó là cái gì? Vậy mà có thể ngăn cản loại lôi điện kia sao? Vân Lôi Côn cũng không có khả năng hấp thu công kích cấp bậc Hồn kỹ vạn năm được! Đây là Võ Hồn của người khác sao?"
Rất rõ ràng, đại bộ phận lực lượng của đạo lôi điện kia đều đã bị vòng bảo hộ này ngăn trở.
Thẩm Minh Loan cảm thán nói: "Cuối cùng Võ Hồn Thần Uy Huyền Vũ cũng đã lộ ra rồi sao? Đây là một trong các Võ Hồn Thần Thoại của châu Vân Cương trong suốt 3000 năm qua! Xem ra vị Dương Tiểu Đàn này đã cất giấu nó không thành."
Vương Tạp và Lô Địch đều rất chấn kinh, nói: "Võ Hồn Thần Thoại sao? Vị Dương Tiểu Đàn này chúng tôi chưa từng nghe nói qua!"
Bạch Tiểu La tức giận nói:
"Nói nhảm, cô ấy là năm thứ tư đại học và đã sắp tốt nghiệp, các cậu chỉ mới là năm thứ hai đại học thì một khi cô ấy không để lộ ra trước mắt người đời, vậy nếu các cậu có thể biết thì mới là chuyện lạ."
"Cup Vương Giả năm trước các cậu đều không tham gia nhưng cũng phải nhìn qua chứ nhỉ? Trên cơ bản bên trong Top 32 và 50 chi đội ngũ thì một nửa trong đó đều có Võ Hồn Thần Thoại."
"Trong những vị sinh viên năm thứ ba và thứ tư của chín đại châu lục, hàng năm mỗi một châu đều có thể cho ra một hai người có Võ Hồn Thần Thoại. Vậy sau ba đến bốn năm mà nói chỉ có một nửa đội ngũ có được là còn ít đó."
Vương Tạp và Lô Địch đều xoa xoa mồ hôi lạnh trên người.
Thẩm Minh Loan cười nói:
“Nếu Vương Triệt ở trong đội ngũ chúng ta thì sẽ là một người kéo ba người. Còn vị Dương Tiểu Đàn kia ở trong đội ngũ bọn họ chính là một người bảo vệ ba người. Hồn sủng của cô ấy trên cơ bản đều có liên quan đến phòng ngự. Trước đó con Đại Địa Long Quy kia chỉ là một trong số đó."
"Trường đại học tổng hợp Bắc Giang chính là trường đại học đại biểu cho châu Bắc Giang chúng ta. Các cậu nghe đến tên mấy vị kia đều là loại tương đối nổi danh. Nhưng thật ra học sinh không nổi danh mà có thực lực mạnh mẽ vẫn còn rất nhiều. Nếu như không phải đặc biệt chú ý tới thì các cậu sẽ không biết được đâu."

Đã có Dương Tiểu Đàn tiện tay thi triển ra vòng bảo hộ kia, cho nên bọn người Trịnh Thiếu Dương vẫn tiếp tục đi tới.
Bọn họ hành động rất nhanh, chưa đi được bao xa thì đã tìm tới một gốc Vân Lôi Mộc và bắt đầu thu thập. Bởi vì đi được càng xa thì lôi điện hạ xuống càng dày đặc, đồng thời uy lực cũng sẽ càng lớn.
Coi như là Dương Tiểu Đàn thì cũng không thể kiên trì được bao lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận